Chương 588. Bôi Thuốc
Bình Thiên giáo chủ đi chuyến này, là nghe nói Cừu Thiên Hợp chạy tới cho không tin tức, từ Trạch Châu giáp giới Sung Châu tới xem một chút, để tránh nửa cái sư trưởng của Vân Ly bị Hiên Viên lão nhi chặt.
Nhìn thấy nửa đường Dạ Kinh Đường giết ra tới, Bình Thiên giáo chủ phảng phất thấy được mình đã từng, đáy lòng xác thực có tâm tư biến thành của mình.
Nhưng Tuyền Cơ chân nhân ở đó, còn một bộ dáng vẻ che chở tiểu tình nhân, ở trước mặt nàng đoạt nam nhân quả thật có chút phiền phức, sau khi châm chước một chút, Bình Thiên giáo chủ từ xa thu hồi ánh mắt trên thuyền nhỏ, nhìn về phía Quân Sơn Đài, nghi ngờ nói:
“Ngưng nhi đi kinh thành non nửa năm, tự xưng đã chôn xuống cọc ngầm ở Hắc Nha. Triều đình có thêm một cao thủ lợi hại như vậy, vậy mà nửa điểm tin tức không truyền trở về...”
Tiểu nha hoàn suy nghĩ một chút nói: “Cao thủ còn trẻ lại có triển vọng, như vậy triều đình khẳng định sẽ giữ bí mật, phu nhân không chú ý tới cũng bình thường.”
“Tự tác chủ trương mang theo Vân Ly chạy tới kinh thành, mà triều đình có cao thủ nào cũng không mò ra, thực sự là... gửi phong thư đi kinh thành, để nàng không tìm được cơ hội vào trong cung thì lập tức quay lại...”
“Dạ giáo chủ.”
Tiểu nha hoàn vội vàng gật đầu...
——
Vân Mộng Trạch có phương viên gần nghìn dặm, một khi rời xa đảo và bờ hồ, tựa như lái vào đại dương mênh mông vô tận, mưa to như trút nước, tầm nhìn chỉ có mấy trượng, nước mưa đập lên mui thuyền phát tiếng lốp bốp giòn vang.
“Chít chít chít chít...”
Chim Chim đứng ở ngoài khoang thuyền, canh gác kiêm tránh mưa, trong miệng còn ục ục chít chít phàn nàn, vừa rồi có thật nhiều hiệp nữ muốn cho nó ăn cơm, Dạ Kinh Đường không cho nó qua.
Mưa rơi quá lớn, cửa khoang thuyền và cửa sổ đóng chặt.
Không gian trong khoang không lớn, bởi vì để ở Hoàng Tuyền trấn lâu dài không dùng tới, bên trong cũng không có đồ dùng trong nhà gì, chỉ phủ lên ở mặt sàn một tấm chiếu.
Dạ Kinh Đường mặc quần rách rưới, nằm trên chiếu, sắc mặt đỏ lên, hô hấp bất ổn, đã nhắm mắt lại.
Mới vừa rồi chung quy là đọ sức chính diện cùng Đao Khôi, mà Hiên Viên Triều cũng không phải hàng dởm, kinh nghiệm và phản ứng mạnh đến có thể sớm thôi diễn ra tất cả ý đồ của đối thủ, muốn chiến thắng chỉ có thể gần như tự mình hại mình nghiền ép thể phách, đổi lấy việc Hiên Viên Triều không tiếp nổi tốc độ cực hạn.
Tinh thần tập trung cường độ cao, thân thể cũng tiêu hao quá mạnh, Dạ Kinh Đường tiến vào buồng nhỏ trên thuyền, vô thức đã ngủ mất.
Tuyền Cơ chân nhân tháo đấu lạp xuống, nhu nhã ngồi bên cạnh, cầm Ngọc Long Cao, bàn tay xoa theo ngực Dạ Kinh Đường, ánh mắt vẫn có chút kinh diễm, một mực đánh giá cơ ngực đường cong hoàn mỹ và cơ bụng của Dạ Kinh Đường.
Bình thường phong trì nghịch huyết, sau khi sử dụng tổn thương Đốc mạch, sống lưng sẽ xuất hiện một vết đỏ.
Mà Dạ Kinh Đường thông qua nguyên lý phong trì nghịch huyết, sửa lại Bát Bộ Cuồng Đao, mạch lạc vận khí của Đồ Long Lệnh, chỉnh thể không có bao nhiêu phức tạp tinh diệu, mắt thường cũng nhìn ra được.
Lúc này Dạ Kinh Đường cởi áo ra, ngực, eo, cùng hai cánh tay, tất cả đều là vết đỏ nhàn nhạt, mặc dù vô cùng thê thảm, nhưng hết lần này tới lần khác lại không bị thương tới căn bản, chỉ điểm ấy, đã có thể thể hiện ra thiên phú đáng sợ.
Bởi vì pháp môn vận khí này không phải nói tùy tiện đổi là đổi, chỉ cần đi nhầm đường là bị đau sốc hông, nhẹ thì thụ thương nặng thì bạo thể, mà khí huyết ngược dòng thuộc về pháp môn tự sát, khống chế không tốt chính là trọng thương, toàn thân cao thấp chơi như vậy, dù là lão đạo võ phu có kinh nghiệm đều có thể làm ra được, nhưng muốn hoàn thành hành động vĩ đại này, chỉ có thể dựa vào“Cảm giác” không nói rõ được cũng không tả rõ được, cái này không có cách nào dựa vào thiên phú quen tay hay việc mà được.
Tuyền Cơ chân nhân cẩn thận thưởng thức một lát sau, cảm thấy Dạ Kinh Đường nếu như tự hành thôi diễn mạch lạc vận khí Minh Long Đồ, không chừng có thể đi thông con đường không lối về này.
Nhưng con đường này nguy hiểm quá lớn, đi thông cũng không cách nào tự thân dạy dỗ, Nữ Đế nên xảy ra chuyện vẫn sẽ xảy ra chuyện, vẫn là đi tìm Minh Long Đồ có sẽ bảo đảm hơn.
Tạp niệm của Tuyền Cơ chân nhân chợt lóe lên, tiếp tục bôi Ngọc Long Cao lên trên người Dạ Kinh Đường trị liệu nội thương, sờ lấy sờ lấy, tay đã mò tới dưới rốn, dừng lại.
Chân là một trong những điểm phát lực chủ yếu nhất của võ phu, trên bàn chân Dạ Kinh Đường lộ ra một chút vết đỏ, trên đùi khẳng định cũng có, theo lý thuyết thì bôi được thuốc, nhưng...
Tuyền Cơ chân nhân liếc mắt nhìn Dạ Kinh Đường mê man, muốn bày ra nội tâm bình tĩnh, làm ra bộ dáng trị bệnh không kị.
Nhưng cái này không phải là lừa gạt quỷ sao, nhìn thấy sợ là cả một đời quên không được...
Tuyền Cơ chân nhân châm chước một chút, lấy ra khăn tay từ trong ngực, giống như lần trước che mắt Dạ Kinh Đường, che mắt mình lại, sau đó hơi dùng sức xé ống quần, lấy Ngọc Long Cao lên tay rồi sờ lên, tiếp tục bôi thuốc...