Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 589 - Chương 589 - Quần Ta Bị Xé Rách

Chương 589 - Quần Ta Bị Xé Rách
Chương 589 - Quần Ta Bị Xé Rách

Chương 589. Quần Ta Bị Xé Rách

Tích táp ~~

Tiếng mưa rơi trong trẻo khiếnkhoang lộ ra phá lệ u tĩnh, chỉ có thể nghe được Chim Chim ngoài cửa nói một mình.

Dạ Kinh Đường lâm vào giấc ngủ sâu, không có áp lực cũng không có mơ mộng, chỉ để thân thể tự hành chữa trị các loại thương tích của ác chiến.

Lúc đầu giấc ngủ này giống như trẻ nít, sẽ kéo dài đến tối hoặc là rạng sáng ngày mai.

Nhưng cũng không biết trải qua bao lâu, ý thức bỗng nhiên tỉnh lại, đang lúc nửa tỉnh nửa mê, cảm giác được có tay nhỏ nhẹ nhàng mềm mại mát lạnh như mỡ đông, đang vỗ về bụng dưới cùng bắp chân, rất dễ chịu...

Dạ Kinh Đường chưa tỉnh táo hẳn, không biết thân đang ở chỗ nào, trong lòng nghĩ là Tam Nương hoặc Ngưng nhi đang trị thương cho hắn, bản năng thân thể ngay tại nơi an ủi xuất hiện phản ứng nên có.

Nhưng rất nhanh, Dạ Kinh Đường đã ý thức được không thích hợp...

! !

Dạ Kinh Đường đột nhiên tỉnh lại, mắt phải mở ra một khr nhỏ dò xét, đã thấy Tuyền Cơ chân nhân thân mang tuyết sắc váy dài, ngồi ở bên cạnh, tay trái cầm bình thuốc, tay phải đang bôi thuốc, biểu lộ rất là yên tĩnh, che lại đôi mắt.

Bởi vì không nhìn thấy ánh mắt bất cần đời kia, tóc dài xõa vai phối hợp gương mặt đường cong nhẹ nhàng, nhìn rất có vài phần khí chất tiên tử, vai và vòng eo nhỏ nhắn vừa đúng, vạt áo cao thẳng trước người vẽ ra đường cong hoàn mỹ...

“...”

Dạ Kinh Đường còn nhìn một vòng, sau khi nhìn lướt qua, ánh mắt lại dời xuống, nhìn về phía nơi phát ra xúc cảm —— tay Tuyền Cơ chân nhân, đang xoa Ngọc Long Cao cho cơ đùi, mà cách bàn tay trắng nõn không xa, chính là thứ ác ôn giương cung bạt kiếm...

? !

Soạt ——

Dạ Kinh Đường lật lên, kéo quần bị xé mở, che khuất nơi không tiện, đồng thời đè lại tay Tuyền Cơ chân nhân.

Kết quả dùng sức quá mạnh, truyền đến bắp thịt toàn thân đau nhói, lại khiến cho hắn hít vào một ngụm khí lạnh:

“Tê —— “

“Hả?”

Tuyền Cơ chân nhân vì tâm tư không đi chệch, vẫn luôn tại nghĩ đến điển tịch trong nhà, thật đúng là không chú ý có thứ ác ôn nhìn nàng chằm chằm.

Phát hiện Dạ Kinh Đường ngồi dậy, còn bắt lấy tay nàng, Tuyền Cơ chân nhân cau mày nói:

“Làm sao? Cho là ta thừa dịp ngươi ngủ, mưu đồ làm loạn đối với ngươi?”

Dạ Kinh Đường nhìn bộ dáng Tuyền Cơ chân nhân đơn thuần chưa hiểu rõ xảy ra chuyện gì, mặt mo quả thực có chút không nhịn được, sau khi xác định nàng không có không chú ý tới, cũng âm thầm nhẹ nhàng thở ra:

“Ây... Kia cái gì... Ta còn tưởng rằng gặp nguy hiểm, giật mình tỉnh lại... Đầu óc còn chưa tỉnh táo...

Tay phải Tuyền Cơ chân nhân bị nắm thật chặt, thấy Dạ Kinh Đường không buông ra, có chút bất mãn, muốn dùng tay trái kéo bịt mắt xuống, kết quả tay vừa nâng lên, Dạ Kinh Đường vậy mà lại bắt lấy tay trái nàng!

? ?

Tuyền Cơ chân nhân bị nắm hai tay, thân thể ngồi thẳng lại một chút:

“Dạ Kinh Đường, ta là sư trưởng của Ly Nhân, ngươi chẳng lẽ cho rằng, ngươi thụ thương ta sẽ không đánh ngươi?”

Dạ Kinh Đường bây giờ giương cung bạt kiếm, quần giống như mảnh vỡ căn bản ép không được ác ôn, buông tay sẽ lộ hàng, nào dám để Tuyền Cơ chân nhân kéo bịt mắt xuống, hắn xấu hổ giải thích:

“Quần ta bị xé rách...”

“Ngươi che lại không được sao, còn sợ ta lật lên nhìn lén?”

“Ngươi vẫn che mắt đi, tự ta bôi thuốc, che lại không tiện.”

Tuyền Cơ chân nhân ngẫm lại cũng đúng, liền không nhiều lời, sau khi đợi Dạ Kinh Đường buông tay ra, không lấy bịt mắt xuống, chỉ là ngồi về sau một chút, tựa vào trên tường, cầm lấy khăn mặt xoa xoa tay.

Dạ Kinh Đường kỳ thật muốn cho Tuyền Cơ chân nhân ra ngoài, nhưng bên ngoài mưa lớn như vậy, không quá phù hợp, ngẫm lại vẫn là làm ra bộ dáng tự nhiên như vậy, tiếp tục thoa thuốc, đồng thời cố gắng tĩnh khí ngưng thần, muốn đè ác ôn xuống.

Tuyền Cơ chân nhân cầm hồ lô rượu lên nhấp một ngụm, bỗng nhiên nhớ lại Dạ Kinh Đường vừa rồi miệng đối miệng uống rượu trong hồ lô, lại lau lau miệng hồ lô, đồng thời hỏi:

“Mấy đao hôm nay kia, ngươi chừng nào thì nghĩ ra được?”

“Đêm qua ngươi uống say, lúc ta một mình luyện đao, ý tưởng đột phát, sau đó liền nghĩ ra được.”

“Chỉ một đêm hôm qua?”

“Cũng không tính là một đêm. Ta thuở nhỏ sờ đao phác hoạ, mấy tháng nay vẫn luôn suy nghĩ cấu tứ phá Đồ Long Lệnh, đêm qua chỉ là cấu tứ mạch lạc vận khí thôi. Có thể đánh thắng, dựa vào là vài chục năm hậu tích bạc phát trước kia, cùng công lực đoạn thời kỳ này tăng vọt...”

“Ta tất nhiên biết. Dù vậy, một đêm có thể nghiên cứu triệt để một môn chiêu thức, cũng coi như ngộ tính kinh người. Nhưng chiêu này của ngươi không được, chiêu thức không làm bị thương địch mà trước tiên tổn thương mình, chỉ có thể liều mạng ra đòn sát thủ, nâng tay chính là liều mạng, ngươi về sau sợ là mỗi ngày phải nằm trên giường.”

Bình Luận (0)
Comment