Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 595 - Chương 595 - Giang Hồ Đồn Đại

Chương 595 - Giang Hồ Đồn Đại
Chương 595 - Giang Hồ Đồn Đại

Chương 595.Giang Hồ Đồn Đại

Trong khi nói chuyện phiếm, ô bồng thuyền nho nhỏ rời khỏi mặt hồ, ở trên mặt hồ như gương lưu lại một dấu vết màu trắng nhạt.

Mỹ nhân áo trắng ở đầu thuyền cầm bút vẽ tranh, công tử áo đen ở đuôi thuyền cầm mái chèo song song.

Chim Chim lông xù thấy thế bay lên trên mui thuyền, mở cánh ra, đoán chừng là muốn thay thế cánh buồm, giúp Đường Đường một chút sức lực. Nhưng mà....

“Đây là ngược gió, ngươi thu cánh lại!”

“Chít chít?”

Chim Chim xoay cả người, đưa lưng về phía gió táp, ý là -- hiện tại thuận gió...

Sâu trong Ô Sơn, ánh trăng như câu.

Trong núi hoang gập ghềnh, hai bóng người sóng vai đi trên dốc núi, ngừng chân ở một cửa vào sơn động đổ nát.

Rừng sâu núi thẳm hoang tàn vắng vẻ, nhưng trên mặt đất có thể nhìn thấy một chút dấu vết chiến đấu, trên mặt đất còn lưu lại không ít phi đao cùng phi châm.

Mà trong lùm cây cách đó không xa, treo ngược một thi thể, nắng chiếu lại gặp mưa to, đã tản ra mùi hôi thối.

Tào A Ninh đầu đội mũ rộng vành cách ăn mặc như khách giang hồ, cõng miếng vải đen bọc đao, ngồi xổm nửa người trước lùm cây, cẩn thận kiểm tra thi thể một lúc lâu, trầm giọng nói:

“Nếu như ta không nhìn lầm, Lục đương gia hẳn là tự sát.”

Bên cạnh Tào A Ninh, là nam tử thân mặc cẩm bào, tuổi tác ngoài ba mươi, nghe thấy lời ấy, chỉ nhìn cái hố bị nện ra trên mặt đất:

“Toàn thân là vết thương, bị đánh thành dạng này, ngươi nói với ta là tự sát?”

Tào A Ninh ra hiệu an tâm chớ vội, chỉ về phía tay phải thi thể:

“Lục đương gia cầm một ám khí, thoạt nhìn là muốn đánh lén cao thủ thực lực hơn xa mình, kết quả không cẩn thận cắm ám khí trên tay mình. Ta thấy là đối phương cũng rất ngoài ý muốn, sau đó còn chẳng muốn bổ đao, nói hung thủ cố ý giết người, quả thực có chút gượng ép.”

“Người Tiệt Vân Cung ta, chết ở hoang vu dã ngoại, nếu không tra rõ ràng, truyền đi chẳng phải sẽ trở thành chuyện cười của giang hồ?”

“Ô Châu loạn như vậy, lại là ở hoang vu dã ngoại, một trận mưa lớn hạ xuống, dấu vết gì cũng không tìm được, không tra được.”

Tào A Ninh đứng dậy, hai tay chống nạnh thở dài: “Chúng ta vẫn là làm chính sự trước, đừng chậm trễ hành trình.”

Nam tử cẩm bào nắm chặt hai nắm đấm, kiểm tra hồi lâu ở xung quanh, phát hiện ra hung thủ giọt nước cũng không lọt, căn bản không có lưu lại manh mối gì có thể phỏng đoán thân phận, cũng chỉ có thể tạm thời buông việc này xuống, ngược lại nói:

“Vừa truyền đến tin tức, Hiên Viên Triều bị giang hồ xoá tên, Đao Khôi mới tên gọi Dạ Kinh Đường, ngươi có nghe nói qua?”

Tào A Ninh hiển nhiên cũng biết tin tức này, đưa tay lau mặt, sắc mặt rất có một loại “Diêm Vương bảo canh ba ta chết, ai có thể giữ ta đến canh năm” bất đắc dĩ:

“Biết, khi ở kinh thành, còn giao thủ qua trong phòng chứa thi thể của nha môn, tiếp được bốn năm đao của hắn.”

Cẩm y nam tử nhướng mày, đáy mắt tràn đầy hoài nghi:

“Ngươi tiếp được bốn năm đao? Vậy Dạ Kinh Đường kia chẳng lẽ dùng kéo giao thủ cùng ngươi?”

Tào A Ninh đối với nghi hoặc của nam tử không chút nào kỳ quái, dù sao hắn cũng không mình sống mà đi ra khỏi kinh thành thế nào. Hắn suy nghĩ một chút nói:

“Dạ Đại Diêm Vương này, liệu sự như thần, không gì không biết, giống như đã mở thiên nhãn, căn bản không thể lấy kiến thức phàm nhân phỏng đoán. Chỉ cần hắn ở đó, ta tuyệt đối sẽ không đặt chân vào kinh thành nửa bước, ngươi cũng đừng nói ta sợ, về sau ngươi đi thì biết.”

Cẩm bào nam tử cau mày nói: “Không nói cái khác, một cái danh “Đao Khôi” cũng đủ để cho chúng ta lễ kính ba phần, nếu không phải bất đắc dĩ, ta sao lại đi trêu chọc hắn. Nhưng bên trên đã bắt đầu mưu đồ, về sau khẳng định sẽ liên hệ ở kinh thành, người này nếu như ngươi nói vậy không gì làm không được, bên trên còn làm việc như thế nào?”

Tào A Ninh nghĩ nghĩ: “Nhân lực cuối cùng cũng có hạn mức, Dạ Đại Diêm Vương cũng không có ba đầu sáu tay, đến lúc đó nhìn xem có thể đẩy hắn ra hay không.”

“Đẩy ra...”

Cẩm bào nam tử tính toán một chút, nói:

“Triều đình khẳng định đang tìm Long Tượng Đồ, Long Tượng Đồ hẳn là trong tay Bắc Lương Đạo Thánh, nếu không chúng ta thả ra tin tức giả, nói Bắc Lương Đạo Thánh chuẩn bị đi trộm chỗ Tưởng Trát Hổ, không chừng có thể dẫn Tuyền Cơ chân nhân với Dạ Kinh Đường qua đó”

Tào A Ninh cảm thấy ý này không tệ, xoay người nói:

“Viết phong thư nói một tiếng cho bên trên, để bọn hắn sắp xếp là được, chúng ta đi Bắc Lương trước.”

Cẩm bào nam tử đào hố ngay tại chỗ, chôn thi thể xuống, mới sóng vai đi bộ xuống núi, trên đường lại hỏi:

“Ngươi thật sự đã giao thủ qua cùng Đao Khôi mới?”

“Lừa ngươi làm gì. Người có thể thành võ khôi, khí vận đều vượt xa thường nhân, trong thời gian ngắn lĩnh ngộ ra làm công lực đại tăng cũng có chút khả năng. Tuổi của Dạ Đại Diêm Vương nhỏ hơn so với ta nhiều, về sau khẳng định sẽ lợi hại hơn nữa, nếu chúng có thể nghĩ biện pháp biến thành người của mình...”

“Thứ nam nhân mong muốn, đơn giản là “Quyền tiền sắc”. Những thứ này một mình Nữ Đế cũng có thể cho hắn, coi như hắn không cam lòng khuất thân dưới người khác, muốn làm Hoàng đế, cũng có thể mưu quốc từ hậu cung, loại người này tuyệt đối là tử trung của triều đình, chuyện thu mua cũng không cần suy nghĩ, vẫn là lôi kéo Bình Thiên Giáo thực tế hơn một chút...”

“Cũng đúng...”

Bình Luận (0)
Comment