Chương 598. Mời Hắn Uống Rượu
Đông Phương Ly Nhân chậm rãi đi đến thang lầu, nhìn Dạ Kinh Đường một chút: “Nếu không, bản vương cho ngươi một bộ tranh?”
“Hả?”
Bước chân Dạ Kinh Đường dừng lại, nhớ tới kỹ thuật vẽ sinh động như thật của Bổn Bổn, mắt sáng rực lên: “Hiệp nữ lệ?”
Đông Phương Ly Nhân nhẹ nhàng hít vào một hơi, gật đầu nói:
“Ngươi muốn, bản vương đương nhiên sẽ không phá hỏng hứng thú của ngươi, hiệp nữ lệ cũng được. Nhưng mà không thể vẽ mấy cảnh vô liêm sỉ kia, chỉ có thể vẽ...”
Dạ Kinh Đường vội vàng lắc đầu, cố gắng khuyên bảo:
“Vẽ tranh thôi, đây là chuyện liên quan tới nghệ thuật con người, không thể dùng ánh mắt thế tục mà đối đãi. Đương nhiên, nếu điện hạ cảm thấy khó chịu, ta cũng không bắt buộc...”
Đông Phương Ly Nhân thấy dáng vẻ Dạ Kinh Đường mười phần muốn có, mặc dù cảm thấy rất háo sắc, nhưng vẫn không đành lòng cự tuyệt, lui một bước:
“Dù sao không thể vẽ loại tình tiết không bình thường kia, nhiều nhất chỉ là cưỡi ngựa...”
“...”
Dạ Kinh Đường cảm thấy mình đã hoàn toàn dẫn Bổn Bổn đi sai đường, có chút muốn cười, khi khóe miệng còn chưa kịp cong lên, đã bị véo eo, hắn vội vàng đưa tay:
“Tê – đang bị thương đang bị thương”
Sắc mặt không giận tự uy của Đông Phương Ly Nhân biến đổi, vội vàng buông tay, giúp Dạ Kinh Đường xoa xoa eo:
“Được rồi, ngươi đi vào phòng nằm nghỉ ngơi thật tốt. Mấy người Ngưng nhi ở gian phòng cuối cùng ở lầu hai, cửa đối diện nhau. Ngươi... Thái hậu ở bên trên, ngươi đừng làm loạn!”
Dạ Kinh Đường hiểu rõ ý tứ, bất đắc dĩ nói:
“Ta hiện tại đi đường còn nghiêng ngả có thể làm càn cái gì. Vậy ta đi nghỉ trước, điện hạ lúc nào có thể vẽ xong?”
“Ngươi cho rằng thủ bút của bản vương, giống những cái xưởng tranh tết nhỏ kia? Nguyên một quyển sách, không có thời gian mấy tháng không vẽ hết...”
“Ha ha...”
Cùng lúc đó, trên tầng cao nhất của thuyền.
Chim Chim ở bên ngoài tản bộ mấy ngày không có chuyện gì làm, đang bày ra bộ dáng lao khổ công cao, nửa chết nửa sống nằm trên sân thượng, để Hồng Ngọc đút miếng thịt nhỏ.
Tuyền Cơ chân nhân thì dựa vào trên giường, trải bức tranh ra, kể chuyện trải qua ở Quân Sơn Đài cùng Thái hậu nương nương. Nhưng Thái hậu nương nương hiển nhiên không có tâm tư chú ý những chuyện này, sau khi câu được câu không hàn huyên vài câu, bỗng nhiên dò hỏi:
“Thủy nhi, ngươi thành thật khai ra, lần này ngươi ra ngoài, có phải hay không làm cái gì với Dạ Kinh Đường?”
Tuyền Cơ chân nhân không hiểu, đảo mắt nhìn Bảo Bảo ra vẻ nghiêm túc tò mò:
“Làm cái gì?”
“Chính là... ngươi khẳng định hiểu rõ ý của bản cung, đừng giả bộ ngốc!'
Tuyền Cơ chân nhân quả thực hiểu rõ, lắc đầu thở dài: “Tại sao ngươi không nghi ngờ, có phải Dạ Kinh Đường làm cái gì với ta hay không?”
“Làm sao có thể. Võ công ngươi tốt như vậy, ngươi không cho cơ hội, hắn có thể làm cái gì với ngươi? Còn nữa, người chính trực như Dạ Kinh Đường, sao lại có ý tưởng với ngươi, ngược lại là ngươi, dâm đãng trong dâm đãng”
?
Tuyền Cơ chân nhân nghe thấy lời này, cuối cùng hiểu rõ lần trước nàng chất vấn Lạc Ngưng, Lạc Ngưng có cảm nhận gì.
“Ngươi chẳng lẽ lại cho rằng, ta muốn trâu già gặm cỏ non, chủ động thông đồng với Dạ Kinh Đường?”
“Ừm.”
Thái hậu nương nương nghiêm túc nói:
“Ta vừa rồi tận mắt nhìn thấy, ngươi đưa hồ lô rượu cho hắn, để hắn uống.”
“Mời hắn uống rượu, chính là thông đồng? Vậy hắn cho ngươi thả pháo hoa dỗ ngươi vui vẻ, chẳng phải là đối với ngươi đã tình căn thâm chủng?”
Thái hậu nương nương sững sờ, chớp chớp mắt to, xích lại gần một chút:
“Thật sao?”
Tuyền Cơ chân nhân trực tiếp im lặng, nghiêm mặt nói:
“Ngươi là Thái hậu, phải chú ý ngôn từ, lời này nếu bị Ly Nhân nghe thấy thì sao?”
Thái hậu cảm thấy cũng đúng, đành ngừng lại lời nói.
Tầng hai thuyền lâu, trong phòng gần đuôi thuyền.
Vì trên đường có thể chăm sóc lẫn nhau, Bùi Tương Quân và Lạc Ngưng ở cùng một chỗ, nghe nói Dạ Kinh Đường trở về, hai nữ tử đều có chút vội vã không nhịn nổi.
Dạ Kinh Đường đánh bại Hiên Viên Triều, hoàn thành đánh vang lên một hành động vĩ đại kinh người, đối với những người khác mà nói rất không thể tưởng tượng nổi, nhưng là hai người bên gối tất nhiên bình tĩnh hơn một chút, dù sao các nàng biết nội tình Dạ Kinh Đường dày bao nhiêu, chiếm cứ một chỗ cắm dùi ở võ khôi là chuyện sớm hay muộn.
Hai người sốt ruột, càng nhiều là do lo lắng tình trạng cơ thể của Dạ Kinh Đường.
Lạc Ngưng muốn bảo thủ hơn một chút, đoan đoan chính chính ngồi trên ghế, bày ra bộ dáng hiệp nữ lãnh diễm, miễn cho Dạ Kinh Đường tiến đến phát hiện nàng rất lo lắng, nhưng động tác một mực vuốt ve chén trà, vẫn làm bại lộ lo lắng trong đáy lòng.
Mà Bùi Tương Quân thì không chú ý nhiều như vậy, mặc váy ngắn màu vàng nhạt hai tay chồng ở bên hông đi qua đi lại, đôi khi còn áp lên cửa nghe lén một chút, bộ dáng nhíu mi, hiển nhiên là cảm thấy nữ vương gia dính nhau, lại không tiện nói ra miệng.