Chương 626. Tra Án Có Manh Mối
Lần trước Dạ Kinh Đường tới, trong phòng ngủ không có gì, giường chiếu thậm chí bàn ghế đều là mới đặt mua, nhìn thấy cảnh này cũng có chút mờ mịt, đổ cho Ngưng Nhi và Tam Nương cũng không thích hợp, suy nghĩ một chút, nói: "Có thể là quản sự Bùi gia thấy ta to cao đẹp trai cho nên mua cái giường lớn, để cho ta ngủ dễ chịu một chút, ta cũng mới biết được."
"Thật sao?"
Đông Phương Ly Nhân không tin, đẩy rèm châu ra đi tới trước giường lớn, dùng tay đè lên, phát hiện cực kỳ rắn chắc, còn đặt một tấm thảm mềm lên để giảm sóc, dùng sức lớn cỡ nào cũng sẽ không phát ra tiếng vang 'Kẽo kẹt kẽo kẹt'.
Lại nhìn bài trí, bốn góc giường chiếu đều có đế đèn, có thể chiếu sáng đến nhìn thấy được lông trên giường, còn có mấy cái gối mềm, bình thường đi ngủ hoàn toàn không dùng tới, dựa theo truyện hiệp nữ nước mắt miêu tả thì hẳn là đệm ở dưới lưng mỹ nhân, để nam nhân thoải mái khi làm mấy chuyện đó hơn.
Đông Phương Ly Nhân giống như là nữ thần thám nhìn rõ mọi việc, hơi dò xét, trong lòng cũng hiểu tác dụng của mấy thứ này, quay đầu nói:
"Quản sự Bùi gia hiểu chuyện như thế, còn chuẩn bị những thứ có thể giúp ngươi thuận tiện giở trò xấu?"
Dạ Kinh Đường cũng không ngờ tới Ngưng Nhi và Tam Nương lại chuẩn bị như thế, ngay cả hắn thích bật đèn cũng biết.
Hắn nghĩ nghĩ, đi tới trước mặt giải thích: "Sao có thể nói như vậy. Giữa phu thê làm chuyện như vậy là chuyện rất bình thường, quản sự chuẩn bị trước cũng bình thường. Cái này cũng không có gì đáng nhìn, nếu không ta đưa điện hạ về vương phủ đi."
Đông Phương Ly Nhân không có ý muốn trở về, bảo trì vẻ ngờ vực, dò xét trái phải giường lớn, còn cúi người nhấc gối đầu lên, muốn tìm chứng cứ phạm tội khác của Dạ Kinh Đường.
Dạ Kinh Đường không biết Ngưng Nhi có chuẩn bị Hương Phi Lộ, các loại quần áo tình thú hay không, nếu như bị Ngây Ngốc mò ra được, sợ là hình tượng hắn sẽ triệt để sụp đổ, rơi vào đường cùng, chỉ có thể giả bộ thở gấp: "Hô ~~ "
Đông Phương Ly Nhân bởi vì dáng người rất cao, cúi người biên độ cực lớn, hai chân thon dài thẳng tắp, đường cong sau thắt lưng lộ rõ.
Lúc đầu nàng không có chú ý tới tư thế không đúng, sau đó tiếng thở gấp vang lên sau lưng nàng mới đột nhiên nhận ra được, cô nam quả nữ đến nhà không người, còn cúi người đưa lưng về phía nam nhân trước giường là chuyện nguy hiểm cỡ nào.
Nếu trong truyện hiệp nữ, mấy trang tiếp theo sẽ là Dạ Kinh Đường quấy rầy đòi hỏi, nàng kêu không muốn không muốn ~
Đông Phương Ly Nhân nhanh chóng đứng dậy, quay đầu nhìn Dạ Kinh Đường, biểu cảm cực kỳ nghiêm túc, trong mắt lại có chút hoảng: "Ngươi muốn làm cái gì?"
Dạ Kinh Đường vẻ mặt như thường, nhìn cổng một chút: "Sắc trời đã tối, ta muốn đưa điện hạ về vương phủ, còn có thể làm cái gì?"
Đông Phương Ly Nhân không tin, cảm thấy chắc chắn Dạ Kinh Đường động sắc tâm, muốn phạm thượng, vì thế giữ bình tĩnh đi ra ngoài.
Dạ Kinh Đường biết sẽ như thế, lắc đầu cười thầm, theo ra cửa.
Bùi gia cách nhà mới cũng nửa đường phố, Dạ Kinh Đường muốn đưa Ngây Ngốc về vương phủ trước rồi về nhà, cũng không đến ngõ nhỏ Bùi gia, nhưng khi đi đường tắt bờ sông, lại phát hiện một bộ khoái Lục Phiến Môn cưỡi ngựa từ trên Thiên Thủy Kiều lao vùn vụt tới, nhìn phương hướng là ngõ nhỏ Bùi gia.
Lộc cộc lộc cộc...
Đông Phương Ly Nhân nhìn thấy cảnh này có chút nghi hoặc, Dạ Kinh Đường thì trực tiếp bước nhanh ra đường dành riêng cho người đi bộ, ngăn cản người tới: "Ngươi đi Bùi gia?"
"U, Dạ đại nhân!"
Bộ khoái chạy vội trên đường, tung người xuống ngựa, đi tới trước mặt Dạ Kinh Đường, chắp tay thi lễ: "Vũ Văn đại nhân sai ti chức tới đưa tin. Hôm nay nhân thủ nha môn lật ra tìm trong kho hồ sơ, tìm hung thủ phù hợp Dạ đại nhân miêu tả. Hung thủ bất ngờ tới, không kinh động bất kỳ người nào, trong nháy mắt giết Trương giáo đầu, võ nghệ trong hàng ngũ Tông Sư sợ cũng là trung thượng, lại thiện quyền cước, biết dùng chùy, cao thủ tương tự trên giang hồ cũng không nhiều."
"Căn cứ bộ đầu từ Lương Châu trở về gần đây nói, Hồng Sơn Bang Trịnh Khôn đã nhiều ngày không thấy động tĩnh, người này buôn lậu sắt ở biên quan Lương Châu, sau đó gia nhập Hồng Sơn Bang trở thành đầu mục, học quyền pháp với Tưởng Trát Hổ, lại có tuyệt học gia truyền « Triền Kim Tỏa », võ nghệ hoàn toàn phù hợp hung thủ mà Dạ đại nhân phỏng đoán, hơn nữa còn có động cơ, có thể là người Tưởng Trát Hổ phái tới diệt khẩu Liễu Thiên Sanh."
Dạ Kinh Đường là người Lương Châu, có nghe nói về Trịnh Khôn, biệt hiệu giang hồ là 'Kim Xà Tiêu', táo bạo thị sát, ở Lương Châu cũng coi như bá chủ một phương, năm đó hắn đi theo nghĩa phụ áp tiêu đi ngang qua địa bàn của hắn phải giao phí qua đường, ấn tượng không được tốt.
"Trịnh Khôn... có tra được hành tung ở kinh thành không?"
"Loại cao thủ này, chỉ cần không chủ động ngoi đầu lên, những tôm tép chúng ta hoàn toàn không đụng tới được. Vũ Văn đại nhân phỏng đoán, Trịnh Khôn đang tìm tung tích của Liễu Thiên Sanh, chỉ cần biết được mục đích thì muốn bắt cũng không khó, chỉ là phải phiền mấy vị tổng bộ Hắc Nha hiệp trợ, Trong nha môn Hình bộ không có ai có thể đối phó cao thủ như vậy..."
Dạ Kinh Đường khẽ gật đầu, ra hiệu cho hắn nhanh trở về phục mệnh, sau đó đến bên cạnh Đông Phương Ly Nhân hỏi thăm: "Liễu Thiên Sanh bị nhốt ở chỗ nào?"
Đông Phương Ly Nhân cũng đứng bên cạnh nghe, phát hiện tìm được manh mối cũng tinh thần tỉnh táo, dẫn Dạ Kinh Đường đi vào trong thành: "Liễu Thiên Sanh biết điều, biểu hiện không tệ, vài ngày trước đó, Mạnh Giảo cho Vương thái y thi châm hạn chế, sau đó thả ra địa lao, ở Long Khê Hạng ngoài hoàng thành, thuận tiện ám vệ đại nội và cao thủ nha môn đến thỉnh giáo. Nếu như bị Trịnh Khôn tìm được, với tình huống của Liễu Thiên Sanh bây giờ thì nguy hiểm cực lớn, phải nhanh chóng chạy tới đó dời người đi chỗ khác."
Liễu Thiên Sanh mặc dù không phải người tốt nhưng là lão Quyền Khôi khổ tâm nghiên cứu quyền cước cả đời, quyền cước tạo nghệ dày không thể tưởng tượng, là lão bối giang hồ ai cũng có thể dạy ít có trên đời, nếu như bị người trả thù làm thịt, chắc chắn sẽ là một tổn thất lớn.
Dạ Kinh Đường còn muốn học được chút công phu thật từ Liễu Thiên Sanh, cũng nhanh chóng đi tới Long Khê Hạng, đồng thời nói: "Dời Liễu Thiên Sanh di, chắc chắn sẽ đánh cỏ động rắn, Trịnh Khôn phát hiện thì sẽ không thò đầu ra nữa, ta qua đó ôm cây đợi thỏ, xem có thể một lần vất vả suốt đời nhàn nhã hay không. Có sắp xếp cao thủ bên cạnh Liễu Thiên Sanh hay không?"
"Đã cho mấy tên tuần sát tổng bộ đến, nhưng mà có lẽ đánh không lại Trịnh Khôn, nhưng mà bọn họ phân tán ra, gặp được nguy hiểm lên tiếng cảnh báo cũng không có vấn đề. Bây giờ hẳn là vẫn chưa xảy ra chuyện, nhanh chóng tới đó đi."