Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 640 - Chương 640 - Sao Có Thể Giống Nhau Được

Chương 640 - Sao Có Thể Giống Nhau Được
Chương 640 - Sao Có Thể Giống Nhau Được

Chương 640. Sao Có Thể Giống Nhau Được

Dạ Kinh Đường không nói nên lời, dừng lại ở phía sau cửa, trả lời lại nói:

“ Ngọc Hổ cô nương, sao ngươi lại ở đây?”

“Buổi tối bị tiếng ồn ào ở bên ngoài làm cho ta ngủ không được, đến đây tắm cho yên tĩnh một chút. Muốn cùng nhau tắm hay không?”

Còn cùng nhau tắm?

Dạ Kinh Đường đứng ở chỗ này, cảm thấy không phù hợp cho lắm, mắt của hắn nhìn về hướng Ngây ngốc rời đi, mở miệng nói: “Ngọc hổ cô nương có phải là muốn hỏi một chút tình hình ở bên ngoài?”

“Vào đây nói chuyện, để cung nữ và thái giám ở bên ngoài nghe thấy, ngươi chắn hẳn sẽ không dễ giải thích đâu.”

Dạ Kinh Đường trong lòng bất đắc dĩ, lấy cái khăn lông ở bên cạnh, che kín hai mắt, đẩy cửa bước vào bên trong Xán Dương Trì.

Kẽo kẹt ~

Đại Ngụy Nữ Đế dựa vào thành bể tắm, thật ra trên người còn một cái khăn tắm, một chút cũng không để lộ ra.

Nghe thấy tiếng mở cửa, nàng quay đầu lại nhìn, thấy Dạ Kinh Đường mười phần tự giác, mới đem khăn tắm lấy ra, ánh mắt hiện ra vẻ khen ngợi, nhưng lời nói lại giả vờ rộng lương: “Không bịt mắt cũng không có việc gì, ta cũng sẽ không nói cho Tĩnh Vương biết.”

Dạ Kinh Đường cũng không trả lời lại lời nói hung ác này, mà đi vòng qua tấm bình phong đến bên cạnh bể tắm, ngồi ở trên ghế dài nói chuyện công việc: “Buổi chiều Lục Phiến Môn đưa tin tức, nói về chuyện án mạng ở quán Ngự Quyền, có thể là do Trịnh khôn gây nên, ta cùng Tĩnh Vương lập tức đuổi tới đường hẻm Long Khuê, cuối cùng đã có người mai phục ở đó trước”

Dạ Kinh Đường kể ra những chuyện hắn vừa trải qua, nữ đế rất nghiêm túc lắng nghe.

Nhưng sau khi gần kể xong, Nữ Đế dường như có điều gì đó vừa mới suy nghĩ ra, dò hỏi:

“Ngươi có chắc chắn Thạch Ngạn Phong có học qua Kim Lân Đồ không?”

“Ta có cảm giác giống như chiêu thức của Tào công công, chỉ khác nhau là không mạnh như Tào công công mà thôi. Ta lấy thương dùng hết sức mạnh đâm vào áo giáp, rồi thọc vào ngực của Tào công công, nhưng cũng mới đâm đi vào được một chút; mà dùng đao thọc vào Thạch Phong Ngạn, lập tức cắt hai tấc vào da thịt, vốn dĩ ta xưa đâu bằng nay, có thể nguyên nhân trong đó là do Thạch Phong Ngạn luyện chưa đủ lâu.”

Nữ Đế Đại Ngụy khẽ gật đầu: “Trước kia nghe đồn Tưởng Trát Hổ có Kim Lân Đồ, quả nhiên là thật.”

Dạ Kinh Đường suy nghĩ một chút rồi nói: “Ta đi tìm Tưởng Trát Hổ, cướp lại Kim Lân Đồ được không?”

Thật ra Nữ Đế Đại Ngụy cũng dự định như vậy, nhưng hai tháng nay thân thể của nàng không được tốt, trước mắt có hai thị vệ ở bên cạnh, dù sao cũng an toàn hơn một người.

“Hồng Sơn Bang hàng năm buôn lậu muối và sắt đến Bắc Lương, đáng lẽ là muốn xử lý. Nhưng vùng biên giới Lương Châu này không phải là sa mạc thì cũng là đồi núi, mỗi khi triều đình có một động tĩnh gì, thì Hồng Sơn Bang sẽ lẫn trốn vào trong núi, hoặc là trốn ra đến ngoài biên cương để tránh đầu sóng ngọn gió, nên so với Bình Thiên Giáo càng khó quét sạch hơn, nên việc này phải lên kế hoạch cẩn thận, không thể vội vàng được.”

Dạ Kinh Đường biết Tưởng Trát Hổ khó đối phó, nên cũng không nói nhiều về chuyện này, ngược lại nói:

“Nếu không có việc gì để nói, thì người cứ tắm rửa trước đi, bây giờ ta về hắc nha thẩm vấn phạm nhân, chuyện ngày hôm nay phải được điều tra rõ ràng……”

Rầm rầm ~~~

Dạ Kinh Đường nói còn chưa dứt lời, bỗng nhiên phát hiện trong bồn tắm ở phía trước truyền đến tiếng nước từ từ chảy ra, không chỉ có âm thanh của giọt nước chảy xuống từ trên thân thể trơn bóng, thậm chí có thể nghe được tiếng cử động của hai đại đoàn nhi, lay động rất nhỏ chạm vào nhau, Dạ Kinh Đường đột nhiên dừng lại, muốn nói nhưng lại thôi.

Tích tích ~~

Nữ Đế Đại Ngụy đứng dậy bên cạnh thành bể tắm, thân thể trắng từ đầu đến chân, được ánh sáng của ngọn nến chiếu rọi, dáng người tạo ra một sức hút kinh người.

Phong thái của nàng ung dung nhưng không làm mất đi thần thái của một đế vương, chân trần bước theo cách bước chân của mèo, thong thả đi ngang qua Dạ Kinh Đường đang bịt mắt, đi đến ghế dài đặt bên cạnh chiếc bàn dài, cầm lấy y phục màu đỏ thẫm.

Cách Dạ Kinh Đường không đến hai thước, giơ tay là có thể chạm đến, thậm chí có thể cảm nhận được một chút hơi ấm cùng mùi thơm, hắn sửng sốt một lát, sau đó mới ngồi thẳng người nói:

“Cô nương Ngọc Hổ, xin ngươi hãy tự trọng.”

Nữ Đế Đại Ngụy cầm lấy chiếc áo lót để không, trên ngực trắng đến chói mắt khoa tay múa chân:

“Ngươi cũng không nhìn thấy, giống như cách một vách tường cửa sổ có gì khác nhau đâu? Những lần trước tâm người đều tĩnh lặng như nước, lần này sao lại luống cuống như vậy?”

Dạ Kinh Đường hơi thả lỏng tay ra: “Những lần trước đó là do ngươi bị thương không thể cử động, ta vì ngươi bị bệnh nên mới không ngại ngùng giúp đỡ ngươi; bây giờ ngươi mạnh khỏe mà còn tung tăng nhảy nhót cởi hết y phục ở trước mặt ta, thế này sao có thể xem như là giống nhau được?”

Bình Luận (0)
Comment