Chương 671. Giúp Ta Giáo Huấn Tam Nương
Lúc này bỗng Lạc Ngưng ôm eo Dạ Kinh Đường, mặt lộ rõ sự ủy khuất nói:
“ Qủa nhiên tâm ngươi hướng vè triều đình hơn, ta mạo hiểm bất chấp nguy cơ bị Bình Thiên giáo coi là phản đồ đưa tin tức cho ngươi, ngươi quay đầu liền đi mật báo cho triều đình, ta biết phải làm như thế nào?”
Dạ Cảnh Đường thấy Ngưng Nhi coi hắn như tên đàn ông phụ tình, vội vàng quay người trở lại, chân thành nói:
“ Nàng đang nói cái gì vậy? Ta bỗng nhiên đem tin tức báo lại cho triều đình, triều đình hỏi nguồn gốc của tin tức này thì ta phải giải thích như thế nào chứ? Không lẽ nói do Bình Thiên giáo đưa.”
Lạc Ngưng khẽ hừ một tiếng nói:
“ Ngươi đã biết tin tức này, chắn chắn sẽ không mặc kệ, trước đó ta đã đem tin tức của Bình Thiên giáo cho ngươi, chỉ cần ngươi điều tra, bảo vệ Nữ Đế, Bạch Gấm chắc chắn nhất định có thể đoán ta là người để lộ tin tức của Bình Thiên giáo.”
“ Bạch Gấm bảo ta mau chóng trở về núi Nam Tiêu, yên lặng theo dõi không nên can thiệp, ta không hồi âm, Bạch Gấm khẳng định sẽ phái người đến tra rõ nguyên nhân...”
Dạ Cảnh Đường suy nghĩ một lúc thấy đây là một vấn đề lớn, liền nói:
“ Không thể nói nguồn gốc tin tức, ta chỉ có thể một mình điều tra Võ Vương trước, sau đó lại lấy lý do mèo mù gặp cá rán phát hiện ra âm mưu của Yến Vương. Bình Thiên giáo chủ không thể cho rằng không có tin tức của họ, triều đình không thu được manh mối gì. Vẫn là nên trì hoãn mấy ngày rồi hẵng báo lên triều đình mới tốt.
“ Về phần nàng không cần quay về, .... Đối với Bình Thiên giáo chủ nàng có thể hồi âm như này:
~ Ngày mai nữ đế sẽ đi đến núi Ngọc Đầm, trong cung biến thành thành rỗng. Ta cùng với Tuyền Cơ chân nhân thay phiên nhau trấn giữ. Lúc ta được nghỉ ngơi, ta sẽ tìm cơ hội đem nàng tiến vào Minh Long Đàm luyện công, nghĩ cách đem đồ vật dưới hòn non bộ lấy đi. Biện pháp này tính khả thi rất cao, mà nàng lại có cớ ở lại kinh thành, nàng nói có đúng hay không?”
Lạc Ngưng chớp chớp mắt, cảm thấy đây quả thật là cơ hội ngàn năm có một, suy nghĩ một chút nói:
“ Nếu thật sự đào được bảo vật của tiền triều, ngươi có thật là sẽ đưa cho Bình Thiên giáo không hay lại muốn giao nộp cho triều đình ?”
Dạ Kinh Đường nghiêm túc nói:
“ Còn phải xem nó là cái gì, nếu là vật không liên quan đến đại cục, cho thì cho. Nhưng nếu là vật có thể khiến Bắc Lương gây nên thiên hạ đại loạn ta chắc chắn phải cầm. Trước kia đã hứa với nàng nghĩ cách khuyên Bình Thiên giáo chủ chiêu an hoặc khuyên Mười hai châu của Đại Ngụy đầu hàng Nam Tiêu Sơn. Trước mắt ta không làm được, nhưng chí ít ta sẽ không để Bình Thiên giáo và triều đình dấy lên bất cứ nguy cơ xung đột nào”
Lạc Ngưng nghe lời giải thích này, trong lòng cuối cùng cũng có chút dễ chịu, nói khẽ:
“ Vậy ngươi phải cẩn thận, thế lực Yến Châu tập kích ngươi mấy ngày trước, nếu mục đích thật sự là thay đổi triều đại, chắc chắn sẽ không tha cho ngươi.”
Dạ Kinh Đường cười nói:
“ Cái này ta tự có biện pháp.”
Lạc Ninh khẽ gật đầu, trầm tư một lát, lại bày ra bộ dáng nữ hiệp lạnh lùng mà quyến rũ, nói:
“ Tiểu tặc, trước đây đều là ta thưởng cho ngươi, hiện tại ta tặng ngươi tin tức quan trọng như vậy, ngươi cũng nên có qua có lại phải không?”
“ Hửm?”
Dạ Kinh Đường nhìn xung quanh một chút, đưa tay vuốt ve gương mặt lạnh như băng:
“ Nàng muốn được ta thưởng cái gì? Trong vòng nửa tháng này ta sẽ không có mạo phạm Lạc nữ hiệp được không nào?”
?
Đây có thể được gọi à ban thưởng à?
Đày vào trừng phạt đẩy vào lãnh cung mới đúng...
Lạc Ngưng mặc dù nghĩ vậy nhưng bên ngoài vẫn tỏ ra dáng vẻ hài lòng, nhẹ giọng nói:
“ Ta cũng muốn được nhàn rồi, nhưng cơ thể ngươi không thể không được chăm sóc, ta sao có thể không biết nặng nhẹ?”
Nói đến đây, Lạc Ngưng từ trong tay áo lấy ra một củ cải bằng ngọc, nhét vào tay Dạ Kinh Đường, nhỏ giọng nói:
“ Ngươi nếu có lương tâm thì giúp ta giáo huấn Tam Nương một chút. Cái này cũng không phải là giáo huấn, ngươi nghĩ xem ta và ngươi là lần đầu tiên, bây giờ ngươi dựa theo biện pháp của Vương Phu Nhân cùng Tam Nương làm loạn cũng là lần đầu. Như vậy cũng xem như công bằng không bạc đãi nàng, đúng không? Nếu cái gì cũng là ta trước, ngoài miệng Tam Nương không nói, trong lòng nhất định oán trách ngươi bất công...”
Dạ Kinh Đường không nghĩ tới Lạc Ngưng lại có thế nói ra những lời mới mẻ tinh tế như vậy, nhưng cẩn thận nghĩ lại cũng thấy có lý nên lập tức gật đầu.
Lạc Ngưng ôm lấy cổ Dạ Kinh Đường, kiễng chân lên đợi đến lúc Dạ Kinh Đường chu mỏ thì đẩy hắn ra, sửa sang lại vạt áo:
“ Tốt! Hôm nay là sinh nhật Vân Ly, ta nấu cơm ở nhà mới, ngươi là nam chủ nhà ăn cơm xong hãy nhờ Tam Nương giúp ngươi thư giãn rồi hãy đi làm. Người là sắt, cơm là thép, bận rộn đến đâu cũng phải nghỉ ngơi dưỡng sức.”