Chương 670. Có Việc Quan Trọng
Dạ Kinh Đường ôm eo Lạc Ngưng, cúi đầu nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Lạc Ngưng, hắn có chút không hiểu được:
“ Ta vừa về thì gặp được Vân Ly, thuận thế dạy Vân Ly đao pháp... cái này thì có vấn đề gì?”
Lạc Ngưng mím môi một cái, rồi nói:
“ Không có vấn đề gì, nhưng cũng cần phải đề phòng rắc rối lớn sảy ra. Chuyện của chúng ta không thể công khai Vân Ly không hề biết. Trong mắt nó ngươi chính là một thành viên của Bình Thiên giáo giống nó. Một nam nhân cùng trang lứa dung mạo xuất trúng, võ nghệ cao cường, lại cùng sở thích về đao pháp”
“ Con bé nhà ta đã mười sáu tuổi, đều sẽ biết yêu, nhỡ may Vân Ly có tình cảm với ngươi... vậy còn không phải là vấn đề lớn ?”
Dạ Kinh Đường luôn coi Vân Ly như em gái, quả thật chưa hề nghĩ tới phương diện này, hắn hơi trầm ngâm suy nghĩ một chút:
“ Vậy về sau ta có nên cách xa Vân Ly ra một chút không ?”
Lạc Ngưng trong mắt có hơi do dự:
“ Vân Ly sớm muộn cũng phải gả đi, nữ nhân một đời gặp được lang quân như ý khó biết bao, ta là sư nương của nàng lại nhanh chân đến trước còn ngăn cản nàng, luôn cảm thấy...”
“ Ngưng nhi, chẳng lẽ nàng chuẩn bị...”
“Xùy!!!”
Lạc Ngưng biết Dạ Kinh Đường đang nghĩ cái gì trong đầu, sắc mặt lạnh lẽo, nghiêm túc nhắc nhở:
“ Tên tiểu Tặc nhà ngươi nếu suy nghĩ lung tung thì đừng trách ta tuyệt tình. Vân Ly nghĩ thế nào ta mặc kệ, nhưng ngươi tuyệt đối không được có ý đồ xấu. Về sau nếu Vân Ly thực sự có tình cảm đặc biệt với ngươi ta liền cùng ngươi đoạn tuyệt, từ đó về sau làm mẹ vợ của ngươi.”
“??”
Dạ Kinh Đường đưa tay lại gương mặt trắng nõn của Lạc Ngưng véo một cái:
“ Ngưng Nhi nàng nói hươu nói vượn gì đó, ta phải dạy dỗ lại nàng. Trong phòng ta có thể gọi nàng là sư nương nhưng bên ngoài sao có thể lộn xộn được? Lại còn mẹ vợ, nàng là muốn chơi chút kích thích sao.”
Lạc Ngưng bị ngăn lại ở góc tường, hung hăng nói thêm một câu, nhưng bộ dáng có chút rụt rè, ánh mắt long lanh:
“ Vậy ngươi nói phải làm sao bây giờ?”
Dạ Kinh Đường ôm eo nâng Lạc Ngưng lên, để gót chân cách mặt đất:
“ Ta còn có thể làm sao, ta cũng không phải biến thái. Việc nàng cần làm bây giờ đó là mau chóng công khai làm sáng tỏ mối quan hệ với Bình Thiên giáo chủ, sau đó cùng ta đường đường chính chính tổ chức hôn lễ. Nàng vẫn còn là cô nương trong sạch, ta cưới nàng danh chính ngôn thuận, tại sao lại cứ muốn giống như vụng trộm chứ?”
Lạc Ngưng chần chừ một lúc, vịn eo Dạ Kinh Đường, khẽ cắn môi dưới nói:
“ Ta cũng muốn được cùng ngươi danh chính ngôn thuận, nhưng để Bạch Gấm công khai thân phận nữ nhi, sự việc quá hệ trọng. Coi như thật sự công khai rồi, Vân Ly là đồ đệ của Bạch Gấm,... Thôi thôi, những việc này để sau hãy nói.”
Lạc Ngưng gạt đi những suy nghĩ hỗn độn trong đầu, ngước mắt lên, nghiêm túc nhìn Dạ Kinh Đường:
“ Vừa rồi Bình Thiên giáo đưa đến tin tức, nói kinh thành sắp tới có đại loạn xảy ra, kêu ta không cần tham dự, mau chóng trở về Nam Tiêu Sơn”
“ Hả?”
Dạ Kinh Đường hơi híp con mắt lại:
“Loạn gì?”
Lạc Ngưng thật ra có hơi chút do dự, sau khi cân nhắc một chút, mới đem lá thư đưa cho Dạ Kinh Đường:
“Trước đó đã nói, Bình Thiên giáo ta cùng triều đình không đội trời chung, triều đình loạn đối với chúng ta - Bình Thiên giáo mà nói trăm lợi không có hại. Ta thân là giáo chủ phu nhân, Bình Thiên giáo mới đem tin tức quan trọng gửi cho ta. Nếu ta quay đầu liền mật báo lên triều đình, chẳng khác nào là phản giáo, đầu quân cho triều đình. Là người bất trung bất nghĩa.”
Dạ Kinh Đường cúi đầu hôn nhẹ lên môi ngắt lời của Lạc Ngưng, sau đó mở lá thư ra đọc.
Trên thư là những chữ viết cực nhỏ, không quá nhiều chữ nhưng lương tin tức thật sự rất lớn, nói rõ năm đó vị cao thủ bức hoàng đế thoái vị chính là vị Nữ Đế hiện giờ, phán đoán rằng Nữ đế sau lần đó để lại ám thương, nay vết thương trở nặng thu hút đàn sói đến rình mò.
Ngoài ra còn đề cập tới Yến Châu gần đây có tiếp xúc với Bình Thiên giáo, muốn mời Bình Thiên giáo chủ xuất sơn làm trợ thủ, nhưng Bình Thiên giáo chủ cảm thấy không có khả năng thành công nên không đáp ứng, lựa chọn im lặng theo dõi. Yêu cầu Lạc Ngưng mau chóng rời khỏi kinh thành để tránh Bình Thiên giáo bị kéo xuống nước.
Dạ Kinh Đường thật sự không ngờ tới, có thể từ Bình Thiên giáo có được tình báo quan trọng như vậy.
Nữ đế gần đây muốn tới núi Ngọc Đầm tĩnh dưỡng, trên người đúng là có vết thương cũ, ngay cả Tuyền Cơ chân nhân cũng bị triệu về, nói rõ đang ở thời kì suy yếu, không đủ năng lực tự vệ.
Về phần Yến Châu, triều đình chưa có tin tức gì, nếu những lời Bình Thiên giáo chủ nói là thật, vậy Yến Châu bên kia chắc chắn lợi dụng thời điểm Nữ Đế suy yếu mà hành động nhằm đổi chủ Đại Ngụy hoàng triều.
Nhớ lại mấy ngày trước bị Hồng Sơn bang phục kích, nhưng thủ lĩnh của Hồng Sơn bang lại không hay biết gì, Dạ Cảnh Đường chợt hiểu ra thế lực nào đang giở trò - hắn là một trong những cận vệ trung thành của Nữ Đế, muốn động đến Nữ đế nhất định phải diệt trừ hắn cùng Huyền Cơ chân nhân trước tiên.
Nếu Yến Vương tạo phản, hậu quả nghiêm trọng hơn so với Võ vương.
Trong tay Võ Vương cũng chỉ có mấy vạn tư binh chưa từng tham gia đánh trận. Mà Yến Vương lại có Yến Châu thiết kỵ trực tiếp kiềm chế quân chủ lực của Bắc Lương, các cao thủ dưới trướng nhiều vô số. Chưa kể Yến Châu cũng giống như Lương Châu từ thời xưa đã là vùng đất khắc nghiệt, người đân nổi tiếng tàn nhẫn còn cùng Bắc Lương giang hồ có quan hệ mật thiết, vô số kỳ nhân hội tụ ở nơi này.
Dạ Kinh Đường cảm thấy mức độ nghiêm trọng của tình hình, lập tức chuẩn bị ra ngoài.