Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 675 - Chương 675 - Thế Tử Yến Vương

Chương 675 - Thế Tử Yến Vương
Chương 675 - Thế Tử Yến Vương

Chương 675. Thế Tử Yến Vương

Dạ Kinh Đường lắc đầu, không muốn tiếp lời nói đùa này, tiếp tục nói: “Thế tử Yến Vương ở đâu?”

“Cái này thì rất khó nói. Thế tử Yến Vương cờ bạc rất giỏi, thắng được không ít các cửa hàng, nhà vườn, trong thành ngoài thành đều có tài sản. Vì thích chơi nên cả ngày chạy đây chạy đó, cơ bản đi đâu là ngủ đó. Xung quanh không có tài sản thì ngủ khách quán tửu lâu….Nghe người dưới trướng nói, thế tử Yến Vương tối nay sẽ đến phố Ngô Đồng.”

“Thế tử Yến Vương bên cạnh có cao thủ nào không?”

“Các chư vương thế tử bên người đều có các cao thủ bảo vệ. Bên cạnh thế tử Yến Vương, ta nghe Tam Nương nói người đó gọi là Phương Thế Kiệt. Ban đầu là giang hồ du ngoạn, sau này cùng phủ Yến Vương kết giao thành môn khách. Vì rất nhiều năm không có danh tiếng gì truyền ra, nên võ công không rõ…”

Sau khi nghe xong tin tức, Dạ Kinh Đường thấy rằng một nhân vật đã ở lại kinh thành suốt mười năm, không ngừng ăn chơi, khó có thể liên lạc được với Bình Thiên Giáo hoặc sử dụng Hồng Sơn Băng. Có thể là do Yến Vương đứng sau, nhưng dù sao đi nữa, người này cũng cần phải được kiểm tra kỹ lưỡng.

Tại đây, Dạ Kinh Đường nhìn lên bầu trời, đứng dậy nói: "Hãy tiếp tục đi điều tra, nếu có tin tức gì hãy thông báo ngay cho ta. Nếu Tam Nương tỉnh dậy, hãy nói với nàng ấy rằng ta đã đi đến nha môn, để nàng ấy nghỉ ngơi cho tốt."

"Vâng thưa thiếu gia ..."

"Ngươi cũng nên đi nghỉ ngơi sớm đi, đừng thức khuya, sau này mà xấu đi nữa thì phải làm sao."

"Ha ha"

Lúc sau đến nửa đêm, các cửa hàng con đường lớn nhỏ của thành Vân An đã đóng cửa, trong khi các con đường vui chơi như đường Ngô Đồng vẫn thâu đêm suốt sáng. Mặc dù số lượng người đi đường ít hơn vào buổi chiều, nhưng trên con đường vẫn sáng đèn rực rỡ, vẫn có thể nhìn thấy xe ngựa của các công tử thiếu gia say sưa đi qua đi lại.

Trong lâu Kim Phong ở giữa phố Ngô Đồng, tràn ngập âm thanh nói chuyện phong lưu của các công tử cùng các thiếu gia ăn chơi, mà phía sau vài gian phòng, một số công tử thiếu gia con nhà giàu ở cầu Văn Đức đang chơi bài cùng các mỹ nhân.

Thế tử Yến Vương Đông Phương Sóc Nguyệt hôm nay được mời đến chơi. Trong đại tiệc, hắn ta uống vài ly rượu nhỏ cũng không quá say. Hắn đã đi nghỉ ngơi trong một gian phòng gần đó.

Vì chỉ giỏi cờ bạc mà không ham mê sắc dục cùng thân phận quá cao quý, chủ nhân của lâu Kim Phong cũng không dám tự mình sắp xếp cho các cô nương đến hầu hạ mà chỉ dâng canh giải rượu cùng trà đến cho hắn.

Tiếng cười vang lên xung quanh mà có thể nghe thấy một số âm thanh mập mờ. Trong phòng khung cảnh hoa mỹ tráng lệ cũng khá yên tĩnh.

Đèn trong phòng đã tắt, Đông Phương Sóc Nguyệt vẫn chưa ngủ mà vẫn ngồi trên ghế dùng trà với vẻ cau mày.

Người quản gia già có chòm râu chính là Phương Thế Kiệt ngồi trên chiếc ghế đối diện, nhẹ nhàng xoa ngón tay cùng thấp giọng thảo luận nói chuyện: "Bình Thiên Giáo giáo chủ không muốn hợp tác với chúng ta, có chút phiền toái. Hai tên võ khôi ở kinh thành rất muốn đối phó nhưng lại có nguy hiểm quá lớn cuối cùng…."

Trong khi Trọng Tôn Ngạn ngồi sau bức bình phong trà, từ từ pha trà tự rót tự uống: "Các ngươi là người Đại Ngụy thích giữ mặt mũi trong khi mưu tính sâu xa ở đây. Nếu đặt ở Bắc Lương, muốn để hổ rời núi thì đào mộ người thân hay tổ tiên bị đào hết ra, dù có là ma quỷ lớn nhất, mười phần thì đến chín phần đều phải tự mình trở về an táng...."

Trọng Tôn Ngạn giỏi kỳ dâm xảo kỹ, suy nghĩ từ trước đến nay luôn là như vậy, mọi người đã quen mà cũng không ai đưa ra đánh giá nào.

Mà bên cạnh ghế trà, còn có một người nam tử khỏe mạnh, mày như kiếm mắt như trời sinh giống mắt hổ mang theo vài phần sát khí, tên là Đằng Thiên Hữu cũng là người trong tổ chức Lục Phỉ cùng trợ giúp thế tử Yến Vương. Lúc này hắn ta mở miệng nói: "Liên quan đến sinh tử của Nữ Đế, không nói đến việc đào mộ, cho dù núi Ngọc Hư Sơn có sụp xuống thì Tuyền Cơ chân nhân cũng không rời kinh thành vào lúc này. Giết người chỉ trong chớp mắt, có thể khiến Tuyên Cơ chân nhân không thể bảo vệ trong nửa canh giờ, là có thể thành công. Ta sẽ để phía trên nghĩ ra cách giải quyết, thế tử không cần lo lắng."

Lục Phỉ là một tổ chức rất thần bí, không chỉ triều đình biết rất ít thông tin về tổ chức này, mà ngay cả Đông Phương Sóc Nguyệt là người cùng phe cũng không rõ tin tức cụ thể, ai là thủ lĩnh cũng ngay cả cái tên "Lục Phỉ" đều là do triều đình đặt ra.

Phương Thế Kiệt là cận vệ bảo vệ Đông Phương Sóc Nguyệt, đối với đồng minh có danh tính không rõ ràng, khó tránh khỏi có lòng hoài nghi cũng rất nghi ngờ người đứng sau Lục Phỉ chính là Lương Vương, mượn dao giết người để hái quả.

Nhưng Lương Vương có thế lực chủ yếu ở Tây Bắc, còn những người được Lục Phỉ thu nhận lại chủ yếu ở Bắc Lương, càng giống như là triều đình Bắc Lương đang làm việc này, suy đoán này luôn rất khó kết luận.

Thế tử trong lòng thực ra cũng có hoài nghi, nhưng thế tử đã ở kinh thành trong suốt mười năm, Nữ Đế rõ ràng là không có ý định để thế tử trở về địa bàn của mình. Cuối cùng là để xem ai trong Nữ Đế cùng Yến Vương không thể kiềm chế được nữa, dù ai ra tay thì thế tử đều là quân cờ bị phế đi đầu tiên.

Bình Luận (0)
Comment