Chương 681. Có Thể Dạy Công Phu Cho Ta Không?
Tuyền Cơ Chân Nhân đi vào trong phòng trà Thiên Điện, kêu Dạ Kinh Đường ngồi xuống bên giường, hơi châm chước, sau đó nghi ngờ hỏi: "Ngươi có được tin tức từ chỗ nào?"
Dạ Kinh Đường nghiêm túc nói: "Nơi phát ra không tiện nói rõ, dù sao tám chín phần mười là thật. Tin tức này chỉ có ngươi ta biết được, nhớ đừng nói cho bất kỳ kẻ nào, cũng không cần gióng trống khua chiêng, để tránh đánh cỏ động rắn."
Tuyền Cơ Chân Nhân rất thông minh, nghe nói như vậy thì hiểu nguồn tình báo của Dạ Kinh Đường không chính quy, cũng không hỏi nhiều, sờ thắt lưng Dạ Kinh Đường, lấy thuốc trị thương quân nhân: "Được, chỉ cần tin tức là thật, ta sẽ không hỏi nhiều. Ngươi tra được cái gì rồi?"
Dạ Kinh Đường nhớ một chút: "Hộ vệ của Yến Vương thế tử có tính cảnh giác cực cao, hình như còn có chim thú làm nhãn tuyến. Ta mới vừa đến Ngô Đồng Nhai, chỉ chú ý người không có chú ý chim thú, kết quả kinh động đến một con chim, sau đó một lão già râu dê từ trong Kim Bình Lâu đi ra, dùng quải trượng kiếm, võ nghệ rất cao."
Tuyền Cơ Chân Nhân ngồi ở bên cạnh, kêu Dạ Kinh Đường nâng cánh tay lên, ngón tay khẽ vuốt vết thương: "Chòm râu dê, quải trượng kiếm... hẳn là hộ vệ Phương Thế Kiệt của Yến Vương thế tử, kiếm thuật đúng là không tầm thường. Còn chim thú... thiếu gia ăn chơi nuôi chim nuôi ưng nhiều vô số kể, nuôi lớn biết giữ nhà cũng không ít, nhưng mà đều không có thông minh lanh lợi như con chim ngốc của ngươi."
Dạ Kinh Đường cười khẽ, tiếp tục nói: "Giao thủ với Phương Thế Kiệt đó, ta chó ngáp phải ruồi kém chút cho phế bỏ hắn, hắn đạp tường tránh, lực bộc phát rất lớn, hình như che giấu thực lực. Tin tức có thể tra được cũng chỉ như thế, muốn tiếp tục tra, ngươi phải hỗ trợ tìm hiểu động tĩnh của Yến Vương thế tử, nhân thủ, ngươi vốn là chuyên về chuyện này, hẳn là... tê —— "
Nói còn chưa dứt lời, eo bị dùng sức vặn.
Tuyền Cơ Chân Nhân hai mắt lạnh lẽo nhưng lại có chút mị hoặc, tới gần một chút: "Không có lương tâm đúng không? Đêm hôm khuya khoắt chạy đến phòng ta, để cho ta chữa thương cho ngươi, còn nói ta không đứng đắn?"
Dạ Kinh Đường đưa tay muốn cầm bình thuốc tự mình làm, kết quả bị cự tuyệt, chỉ có thể nói: "Ta không phải ý này. Ngươi bỗng nhiên đi thăm dò nội tình của Yến Vương thế tử, phù hợp tác phong của ngươi, Ly Nhân và Thánh thượng cũng sẽ không kỳ quái, ta không giống, ta rất thiết thực, tra hỏi về Yến Vương thế tử thì chắc chắn Ly Nhân sẽ biết ta có tin tức bí mật, nàng hỏi ta không thể giải thích nguồn tin tức."
Tuyền Cơ Chân Nhân lạnh nhạt hừ một tiếng, tiếp tục xoa thuốc trị thương lên cánh tay: "Biết."
"Ngươi cũng phải lén tra, đừng có tùy tiện điều động nhân thủ, tránh đánh cỏ động rắn."
"Cũng được, nhưng ngươi có thể cho ta lợi ích gì? Hừ hừ?"
? ?
Dạ Kinh Đường sững sờ, giơ cánh tay lên xoay đầu lại: "Ngươi và ta đều ăn bổng lộc triều đình, âm thầm bảo hộ Thánh thượng an toàn, ngươi còn muốn lợi ích từ ta? Ngươi cho ta lợi ích còn tạm được, ta cũng không phải cận vệ của Thánh thượng."
Tuyền Cơ Chân Nhân chớp chớp con mắt, cảm thấy cũng đúng, sửa lời nói: "Vậy ngươi muốn lợi ích gì?"
Dạ Kinh Đường muốn đùa một chút, nhưng mà sau khi nghĩ nghĩ, vẫn thử hỏi: "Công phu nội gia Ngọc Hư Sơn lợi hại, ngươi có thể dạy ta hay không?"
?
Tuyền Cơ Chân Nhân nhấn cánh tay, có chút khó có thể tin: "Trời tối người yên, cô nam quả nữ, mỹ nhân ở bên cạnh, hỏi ngươi muốn lợi ích gì, ngươi lại muốn học võ nghệ?"
Dạ Kinh Đường giang tay trái ra: "Ta muốn cái khác, Lục tiên tử cho?"
Tuyền Cơ Chân Nhân chớp chớp con mắt: "Chỉ cần hợp quy củ lễ pháp, ta không keo kiệt."
"Vậy ngươi vẽ một bức tranh cho ta, muốn cao một trượng, tốt nhất có ngựa có đao có Chim Chim, ừm, đột xuất giang hồ, bá khí nhưng không thể quá thô kệch, ý cảnh cũng nên mênh mông sâu thẳm, lại có thể thể hiện nhi nữ tình trường..."
? ? ?
Tuyền Cơ Chân Nhân không nhịn được đôi mắt hoa đào hơi co lại, sợ ngây người.
Không tốn một văn tiền, muốn người ta vẽ một bức tranh xịn, còn yêu cầu nhiều như vậy, ngươi không biết xấu hổ sao?
Sao ngươi không kêu Ly Nhân vẽ?
Nhưng mới vừa nói không keo kiệt, yêu cầu này cũng hợp lễ pháp, bây giờ hối hận cũng không còn kịp rồi.
Tuyền Cơ Chân Nhân trầm mặc, sau đó dùng sức bôi thuốc: "Được. Nhưng mà chuyện này cũng không phải là chuyện hai ba ngày là xong, ta từ từ vẽ, ngươi cứ chờ."
Dạ Kinh Đường mặc dù bị vò nhe răng trợn mắt nhưng vẫn cười nói: "Cám ơn."