Chương 682. Bao Che
Đông ~
Đông ~
Bên trong tẩm điện vắng vẻ im ắng, tiếng chuông như có như không vang lên, bên trong cũng dần trở nên sáng sủa.
Giữa giường, Thái hậu nương nương nhắm mắt ngủ say bị tiếng chuông quấy rầy ngày qua ngày, mày ngài hơi nhíu, sau đó trở mình, sờ bên cạnh.
Xoạt ~
Xoạt xoạt xoạt ~?
Tay phải Thái hậu nương nương hơi ngừng lại, sau đó mở mắt ra nhìn lại, thấy bên cạnh giường rỗng tuếch, khoác lên váy để bên bàn trang điểm cũng không có.
Hả?
"Người đâu..."
Thái hậu nương nương có chút nghi hoặc, còn tưởng rằng Tuyền Cơ Chân Nhân ban đêm có việc đi ra ngoài, đang muốn tiếp tục nằm xuống thì lại phát hiện trên bàn trà ở ngoài cửa sổ có một quả cầu lông trắng.
Thái hậu nương nương chống người dậy cẩn thận quan sát mới phát hiện các thứ lông xù đó là một con chim trắng lớn, nghiêng đầu ngủ bất tỉnh nhân sự, còn gối đầu lên gối nằm của nàng.
"Hở?"
Thái hậu nương nương ánh mắt sáng lên, xoay người đi giày, đi tới gian ngoài, ở bên cạnh quan sát tỉ mỉ: "Ha ha ha? Ái phi?"
Ái phi là Ly Nhân gọi, 'Ha ha ha' thì là Tuyền Cơ Chân Nhân gọi, bởi vì Chim Chim trên đường trở về ở trên thuyền thăm nhờ ở đậu rất lâu, Thái hậu nương nương cũng gọi như vậy.
Nhưng cũng tiếc, Chim Chim làm việc và nghỉ ngơi tương đối có quy luật, không nên ngủ thì chơi rất hăng, đến lúc ngủ thì cho dù có sấm chớp cũng không thích như vậy.
Thái hậu nương nương la lên nửa ngày, thấy Chim Chim không để ý nàng, con mắt khẽ động, nghĩ nghĩ lại nói: "Chim mập?"
"Chít chít? !"
Chim Chim gối đầu lên gối nằm ngủ thì nghe tiếng gọi như vậy lập tức ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn trịa tràn đầy vẻ chấn kinh.
Thái hậu nương nương vừa lòng thỏa ý, đưa tay ra hiệu:
"Không có việc gì, bản cung thấy ngươi ngủ quá say cho nên mới gọi ngươi một tiếng, ngủ tiếp đi."
"... ?"
Chim Chim càng chấn kinh, sau đó nghiêng đầu một cái lăn qua bên cạnh, chui vào trong khe hở giữa gối và chỗ dựa lưng, nằm im không nhúc nhích.
Thái hậu nương nương không tiếp tục quấy rầy Chim Chim ngủ như heo, tìm kiếm bên trong tẩm điện.
Chim ở trong phòng nàng, như vậy chắc chắn Dạ Kinh Đường ở bên cạnh, mà Thủy Thủy không thấy, hai người...
Nghĩ tới đây, Thái hậu nương nương đang muốn la lên nhưng lại im lặng, bước chân cũng trở nên rón rén, nhẹ chân nhẹ tay mở cửa, đi tới sát vách đưa mắt nhìn.
Sát vách là nơi ở của Hồng Ngọc, mặc dù Hồng Ngọc là cung nữ nhưng thuở nhỏ đã theo Thái hậu, vào cung cũng có chức quan 'Nữ thị trung', địa vị thực tế khá cao, chỗ ở cũng có chút rộng thoáng.
Mặc dù sắc trời vừa tảng sáng nhưng Hồng Ngọc đã thức dậy, đang ngồi ở bàn trang điểm chỉnh trang, nhìn còn không có nhận ra được có người tới Phúc Thọ Cung.
Thái hậu thấy vậy thì không làm kinh động Hồng Ngọc, lại đi ra đại môn, tiến về phòng trà trong Thiên Điện, chưa đến gần thì nghe được tiếng chạm cốc 'Đinh' vang lên, còn có cuộc nói chuyện của đôi nam nữ: "Đừng uống nhiều như vậy, hôm nay còn có chuyện quan trọng."
"Yên tâm, ta ngàn chén không say, điểm ấy tính là gì..."
"Nói chuyện cũng đã lắp bắp, còn ngàn chén không ngã, Thái hậu nương nương tới..."
Thái hậu nương nương không ngờ được là nàng đã cẩn thận như vậy mà Dạ Kinh Đường còn có thể nghe ra được người tới là ai, thấy thế thì vội vàng bước nhanh tới chỗ rẽ ở hành lang, ngẩng đầu dò xét, kết quả là nhìn thấy bên trong cửa sổ Thiên Điện, Tuyền Cơ Chân Nhân gương mặt đỏ hồng, ngồi trên giường dựa người vào án nhỏ.
Mà Dạ Kinh Đường thì ngồi đối diện án nhỏ, bên trái quần áo hoàn hảo, bên phải lại cởi ra, lộ ra cánh tay thon dài đường cong hoàn mỹ, theo động tác cấp tốc kéo quần áo, có thể nhìn thấy rõ ràng bắp thịt dưới làn da.
Thái hậu nương nương con ngươi trừng lớn một chút, từ chỗ rẽ đi tới, bày ra uy nghiêm mẫu nghi thiên hạ, mở miệng nói: "Thủy Nhi, hai người các ngươi đang làm gì?"
Dạ Kinh Đường muốn kéo quần áo lên nhưng áo bào bên trái bị Tuyền Cơ Chân Nhân xé rách nên làm không được, thấy Thái hậu trực tiếp chạy tới, cũng đành đứng dậy, chắp tay nói: "Thái hậu nương nương."
Tuyền Cơ Chân Nhân thì phản ứng bình thản, cầm ly rượu nhỏ, ôn nhu đáp lại: "Uống rượu với nam nhân, còn có thể làm gì nữa. Sao ngươi lại thức dậy sớm như vậy?"
Thái hậu nương nương trong mắt lộ vẻ không vui, nhưng mà nguyên nhân khiến cho nàng không vui là vì khuê mật uống rượu mà không dẫn theo nàng, nàng dáng vẻ đoan trang đi tới trước mặt, đang muốn nói hai câu, kết quả là mắt sắc phát hiện cánh tay Dạ Kinh Đường có vết rạch đỏ sậm, lông mày không khỏi nhíu một cái: "Dạ Kinh Đường, ngươi thụ thương rồi?"
Dạ Kinh Đường không tiện nói chuyện tối ngày hôm qua, đang tìm cách giải thích thì Tuyền Cơ Chân Nhân đang ngồi bên cạnh lên tiếng nói hộ: "Không sao, rảnh rỗi không có chuyện làm nên luận bàn một chút, ta đánh."
Dạ Kinh Đường đang định gật đầu, nào ngờ đâu Thái hậu nương nương đang đứng trước mặt sầm mặt lại, cầm bội kiếm bên cạnh, muốn dùng vỏ kiếm quất mông Tuyền Cơ Chân Nhân: "Ngươi lại uống nhiều đúng không? Sao lại ra tay không biết nặng nhẹ như vậy?"