Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 683 - Chương 683 - Ra Khỏi Cung

Chương 683 - Ra Khỏi Cung
Chương 683 - Ra Khỏi Cung

Chương 683. Ra Khỏi Cung

"Đâu..."

Dạ Kinh Đường được Thái hậu nương nương bao che khuyết điểm, quả thực thụ sủng nhược kinh, nhưng cũng không thể để Tuyền Cơ Chân Nhân oan uổng, vội vàng đưa lên, vẻ mặt ôn hoà nói:

"Luận bàn có chút vết thương là chuyện thường, nương nương không cần phải lo lắng "

Thái hậu nương nương xem như mượn đề tài để nói chuyện của mình, biểu cảm vẫn hơi hung dữ, trong lúc uống rượu quất mông khuê mật của nàng một cái.

Ba ~

Tuyền Cơ Chân Nhân cũng không tức giận, chỉ là dựa vào án nhỏ nhìn Dạ Kinh Đường muốn che chở cho nàng nhưng lại không cản được: "Ngươi đi làm việc trước đi. Giữa trưa thánh thượng lên đường, ngươi phải đi theo hộ tống, đi thay quần áo ăn một bữa cơm trước đi, đừng có trễ giờ."

Thái hậu nương nương vốn muốn trò chuyện một lát nhưng mà sắp phải đến Ngọc Đàm Sơn Trang nghỉ phép, cũng không gấp cho nên gật đầu nói:

"Thánh thượng nghi trượng đi chậm rãi, ngươi đi ăn trước, đừng có nhịn đói đi đường."

Dạ Kinh Đường mỉm cười gật đầu, cáo từ Thái hậu nương nương, đeo kiếm ra Thiên Điện, huýt sáo: "Hưu —— "

"Chít chít..."

Trong thiên điện vang lên tiếng kêu hữu khí vô lực, sau đó Chim Chim lung la lung lay từ cửa sổ bay ra ngoài, rơi trên bờ vai, ngã đầu không động tĩnh.

Dạ Kinh Đường cất kỹ Chim Chim, đi ra ngoài, vừa mới chuyển qua chỗ rẽ hành lang, nghe trong thiên điện lại vang lên:

"Thủy Nhi, tối hôm qua ngươi và Dạ Kinh Đường ngủ ở đây?"

"Ừm!"

? !

Dạ Kinh Đường lảo đảo một cái, không ngờ được là Thái hậu lại hỏi như vậy, càng không ngờ được là Tuyền Cơ Chân Nhân lại trả lời như vậy, nhưng mà đó chỉ là trò đùa giữa hai nữ nhân hắn cũng không tiện xen vào, chỉ có thể coi như không nghe thấy gì cả, bước nhanh ra khỏi Phúc Thọ Cung.

Hôm qua Ngây Ngốc cũng ở trong cung, buổi sáng hẳn là đang chờ Nữ Đế chuẩn bị, sau đó dẫn theo cấm quân xuất phát từ Thiên Nhai đến Ngọc Đàm Sơn Trang.

Dạ Kinh Đường trực tiếp đi Trường Nhạc Cung, có thể vừa khéo đụng vào Nữ Đế và Tĩnh Vương tắm rửa thay quần áo, đi cũng là đứng bên ngoài, vì thế nó đi ra ngoài hoàng thành trước, lấy ngựa, đổi quan bào Hắc Nha, đi đến Hắc Nha khách hoàng cung cũng không xa.

Đêm qua gặp dịp thì chơi, lấy được bội kiếm của một tên con nhà giàu, cho dù kiếm có đáng tiền hay không thì lai lịch của nó đều bất chính, Dạ Kinh Đường cầm trên tay hoặc là mất đi thì sẽ thành phi tặc thật, vì thế thanh kiếm mượn dùng tạm này còn phải trả lại.

Về phần phương thức trả lại thì đơn giản, hào môn quý tử mất kiếm ở Long Ngâm Lâu, khách nhân không thèm để ý, đương gia cũng phải báo quan tìm về, nếu không thì danh tiếng coi như không còn.

Dạ Kinh Đường giao thanh kiếm cho Hắc Nha, thuận miệng nói phi tặc đắc thủ sau đó thủ tiêu tang vật ở trong chợ đen trong thành, thủ hạ truy hồi được sau đó giao cho hắn, làm Chỉ huy phó Hắc Nha, sẽ không có bộ khoái nào truy hỏi nguyên nhân.

Chờ sau khi giải quyết xong chuyện này, Dạ Kinh Đường tùy tiện tìm một chỗ trên đường để ăn cơm sau đó trở về hoàng thành, đi tới Trường Nhạc Cung.

Nữ Đế hàng năm vào thu sẽ Ngọc Đàm Sơn Trang tĩnh dưỡng, đây là thói quen, đến lúc đó cung nữ bên cạnh cũng sẽ đi theo, mà triều hội thương nghị chính sự thì sẽ được mở ở Ngọc Đàm Sơn Trang.

Mặc dù nghe có hơi phiền toái nhưng Ngọc Đàm Sơn Trang cách thành nội cũng chỉ hơn mười dặm, Đại Ngụy vốn là năm ngày lâm triều một lần, thần tử có thể lên triều nghị chính cũng không thiếu xe ngựa, bởi vì đổi chỗ giờ làm trì hoãn, còn không cần rạng sáng bốn giờ thì rời giường chuẩn bị, vì thế triều thần cũng không có ý kiến gì.

Dạ Kinh Đường quen thuộc đi vào Trường Nhạc Cung, nhìn thấy không ít cung nữ đi đi lại lại trong cung các, chuẩn bị những vật dụng mà Nữ Đế sử dụng hàng ngày.

Mà bên trong Thừa An Điện, Đông Phương Ly Nhân vẫn ngồi trong thư phòng, nghiêm túc xử lý công sự dùm tỷ tỷ.

Dạ Kinh Đường đi tới bên ngoài cửa điện, phát hiện Ngây Ngốc đang bận quốc gia đại sự, không tiện đi vào quấy rầy, làm đúng công việc của hộ vệ, đứng ở ngoài cửa làm môn thần, Chim Chim còn đang ngủ được để trên bụi cây ở ngoài điện.

Trong khoảng thời gian này, thân thể Nữ Đế khá suy nhược, không có tinh lực xử lý chính vụ vụn vặt, chỉ hỏi chuyện tương đối mấu chốt, những chuyện loạn thất bát tao khác đều giao cho Đông Phương Ly Nhân xử lý.

Chuyện có thể đưa tới trên bàn của đế vương một nước, theo suy nghĩ của người bình thường thì hẳn đều là chuyện lớn có liên quan tới hưng suy của một nước nhưng mà thực tế thì lại không phải như vậy.

Đại Ngụy cương vực lớn như thế, chuyện xảy ra mỗi ngày thật sự rất nhiều nhưng mà vô số Đại tướng nơi biên cương, quan địa phương cũng đủ để xử lý đa số mọi chuyện, Nữ Đế chỉ cần xem là được, chuyện khiến cho nàng nhức đầu nhất mỗi ngày chính là ngôn quan rảnh rỗi đi gây sự.

Bình Luận (0)
Comment