Chương 709. Tây Hải Chư Bộ
Đại nội hoàng thành, ngoài điện Thừa An.
Từ sau khi cơ quan mở ra, Lạc Ngưng và Bùi Tương Quân vẫn luôn ở trong hoa viên chờ Dạ Kinh Đường trở về, chờ khá lâu, sợ bị cung nhân cơ quan phát hiện nên hai người lấy các loại thư tịch bên trong ra, đặt ở trong phòng tạm nghỉ, khép cơ quan lại, còn xử lý bãi cỏ để tránh bị người ta nhìn ra điểm khác thường.
Dạ Kinh Đường vội vàng trở ra ngoài điện Thừa An, Lạc Ngưng lại cầm mấy tờ giấy đi tới:
"Cơ quan đã mở, muội cũng đã sửa lại hầu hết thông tin bên trong, cũng không có nhiều thứ quan trọng gì, huynh xem đi.”
Dạ Kinh Đường tiếp nhận tờ giấy, xem xét chữ viết nắn nót bên trên: "Đại Lương… Vương đình Tây Bắc... Kho báu Trì Bộ... Chỉ có thế à?”
Lạc Ngưng khẽ nhún vai: "Thông tin 60 năm trước cũng đã lỗi thời, hoàn toàn vô dụng, đưa qua giao cho Bạch Cẩm, muội cảm thấy cũng không có gì.”
Dạ Kinh Đường cầm tờ giấy cẩn thận nhìn kỹ, lại lấy năm hạt châu trên mặt dây chuyền tới đánh giá, suy nghĩ một chút nói:
"Chỉ ta mới dùng được Thiên Lang Châu, Trì Bộ bị bao vây trấn áp mấy chục năm mới biến mất, ta cảm thấy có lẽ còn có chút liên quan đến ta, ta tạm thời giữ hạt châu này, về phần những tin tức khác…Ừ… Muội cứ giữ bí mật trước, hiện tại đưa qua cho Bình Thiên giáo, muội cũng không còn lý do ở lại kinh thành.”
Lạc Ngưng vốn định gật đầu đồng ý, nhưng ngẫm lại lại nói:
"Cải trang đa dạng như vậy để ở lại kinh thành, Bạch Cẩm sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện ra điểm khác thường, huynh... Huynh phải nhanh chóng nghĩ ra một cách giải quyết triệt để vấn đề này trong một lần đấy.”
"Biết rồi, ta xử lý xong chuyện trước mắt đã, rồi sẽ nghĩ biện pháp xử lý Bình Thiên giáo chủ. Cùng lắm thì tự mình dứt khoát, bị đánh một trận ta cũng nhận.”
Dạ Kinh Đường buông đồ xuống, cúi người hôn lên môi Lạc Ngưng, lại chạy vào quán ven sông Tam Nương đang ngồi thiền, sau đó lại xuất phát ra ngoài thành lần nữa…
Khi Dạ Kinh Đường rời đi, bên trong Ngọc Đàm Sơn Trang bỗng nhiên vắng lạnh mấy phần.
Đông Phương Ly Nhân Vốn có ý chí chiến đấu sục sôi, vì không có công tử đẹp trai đứng xem, lập tức mất hứng với loại trò chơi con nít này.
Mà Thái hậu nương nương linh hoạt như bướm cũng không còn ra sức như thế, bắt đầu uể oải lại tản bộ trên cầu, vừa làm vừa suy nghĩ nhân sinh, khiến cho Hồng Ngọc lo lắng.
Tuyền Cơ Chân Nhân chỉ thích uống rượu, đối với loại vận động thế này không có nhiều phấn khích, trở lại sơn trang đi tới Tẩy Long Trì.
Trong ao suối nước nóng to không có người ngoài, thành bể tắm đặt một cái bàn nhỏ, bên trên là điểm tâm, rượu và vài cuốn sách.
Nữ Đế không mảnh vải che thân ngâm nửa người trong ao, cầm một bản thư tịch trong tay nghiêm túc đọc, dáng vẻ ung dung quý phái, nhìn giống như thiên tử chăm chỉ, sinh bệnh cũng không quên quan tâm quốc sự.
Nhưng mà sau khi Tuyền Cơ Chân Nhân tiến vào, Nữ Đế gập sách lại, để dưới thư tịch đứng đắn, mở miệng hỏi thăm: "Sao sư tôn lại tới đây?"
Tuyền Cơ Chân Nhân ngồi bên cạnh thành bể tắm, cầm bầu rượu lên rót cho mình một ly: "Vừa rồi ra ngoài đi dạo, gặp một người quen, đại vương của Tây Hải chư bộ Đông Minh bộ, hẳn người biết chứ?"
Đông Minh bộ là một trong tứ đại bộ Tây Hải, mặc dù cách tương đối xa xôi nhưng Nữ Đế là thiên tử, không thể không biết thế lực chủ yếu bên kia.
Chư bộ Tây Hải truyền thừa tương đối xa xưa, trong đó Đông Minh bộ và Huyền Hạo bộ tương truyền là hậu nhân của 'Chúc tông' thời kỳ Thượng Cổ phụ trách tế tự thiên địa, tên lấy từ 'Huyền giả, tên họ sâu xa, Minh nhân, danh xưng tịch mịch', đến bây giờ tộc trưởng được tộc nhân gọi là Chúc Tông, mà các bộ tộc khác, tộc trưởng cũng có các tên gọi như 'Tư Mã, Tư Không'.
Mặc dù lai lịch đều có nguồn gốc rõ ràng nhưng suy cho cùng thì do chư bộ Tây Hải có quá nhiều bộ tộc, người ngoài hoàn toàn không phân chia được, lại vì người của Tây Hải chư bộ rất dũng mãnh không dễ đụng vào, thế là thương khách gọi chung thủ lĩnh các bộ là 'Đại Vương', xem như một loại gọi đùa, tôn xưng, mà không phải chư hầu vương tước thực sự.
Nữ Đế nghe nói như vậy, hơi hồi tưởng: "Đông Minh bộ Phạm thị? Hình như mấy năm trước nàng ta mới tiếp quản Đông minh bộ, sao bỗng nhiên chạy tới Vân An?"
Tuyền Cơ Chân Nhân bưng chén rượu lên nhấp miệng: "Tây Hải chư bộ toàn dân phản loạn, các bộ đều muốn chia biên cương tự xây dựng lại Tây Bắc Vương Đình, nhưng vì không phục lẫn nhau không đủ kiêu ngạo làm dê đầu đàn, Bắc Lương lại cản trở, cho nên không thành tài được."
"Phạm thị còn oán hận chất chứa sâu nặng vô số Bắc Lương, vẫn luôn tìm kiếm Thiên Lang Vương thống nhất tộc, bỗng dưng lập nghiệp, nguyên nhân thoạt nhìn là do bắt chước. Lần trước ở Ô Châu, bất ngờ bắt gặp Dạ Kinh Đường, sau đó động tâm, xem chừng muốn kéo Dạ Kinh Đường đi Tây Hải chư bộ làm Vương phu."