Nữ Hiệp Chậm Đã (Dịch)

Chương 797 - Chương 797 - Không Khéo Sao!

Chương 797 - Không khéo sao!
Chương 797 - Không khéo sao!

Chương 797: Không khéo sao!

Trong con hẻm nhỏ giữa hai nhà kho, ánh trăng mờ ảo chiếu rọi, vài bóng người cầm vũ khí trên tay tựa vào góc tối, kiên nhẫn chờ đợi.

Đường Ngọc Đan cầm ống nhòm trong tay, nằm sấp trên nóc nhà kho, nhìn đoàn xe phía xa, thấp giọng mở miệng:

"Nhiều nhất một khắc là tới, chung quanh không có người qua đường đi dạo, mỗi người đều vào vị trí, tốc chiến tốc thắng.”

Đám người Hứa Thiên Ứng nghe vậy, âm thầm nghĩ, ẩn nấp ở trên mái hiên hai bên đường nhỏ hoặc là đống tạp vật.

Câu Trần đại vương đã chào hỏi trước, tối nay nhà kho đóng cửa, lính tuần tra cũng tạm thời bị điều động đi, trên con đường nhỏ giữa nhà kho không có bất kỳ dấu vết nào. Hồ Diên Kính đợi đội đặc biệt đi vòng qua nơi này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đám người Tào A Ninh rất nhanh có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Đáng tiếc là, tất cả đều rơi vào đáy mắt người khác.

Cách đó không xa, trên mái của một nhà kho khác.

Dạ Kinh Đường thoáng thò đầu quan sát phố nhỏ, đáy mắt hiện ra vài phần ngưng trọng, thấp giọng nói:

“Đám người này hình như rất giỏi võ công, nếu như đến để ám sát Lương vương thế tử, Hồ Diên Kính chắc chắn ngăn không được.”

Tuyền Cơ Chân Nhân nằm cạnh hắn, cũng có cùng quan điểm:

“Những người này đều có kỷ luật nghiêm minh, nhìn không giống người trong giang hồ mà giống như tử sĩ do triều đình rèn luyện, ta đoán bọn họ là người của triều đình Bắc Lương, cố ý giết Lương Vương thế tử ở Lang Hiên Thành, để chư bộ Tây Hải cùng Lương vương trở mặt, còn có thể mượn lý do này đánh chư bộ Tây Hải, đây là kế một hòn đá bắn hai con chim..."

Dạ Kinh Đường khẽ gật đầu, cảm thấy cách nói này có lý.

Nếu chỉ là mã phỉ bình thường không có gan lớn cướp bóc Đông Phương Thượng Thanh, hắn căn bản sẽ không quan tâm đến sống chết của nhi tử Lương Vương.

Muốn ám sát Đông Phương Thượng Thanh, khiến cho các bộ tộc Tây Hải và Đại Ngụy trở nên thù địch, tình thế lại khác, với tư cách là phó chỉ huy sứ Hắc Nha, hắn bắt gặp mà không phá hư kế hoạch dụng tâm hiểm ác của Bắc Lương, vậy chẳng khác nào bỏ bê nhiệm vụ.

Dạ Kinh Đường thoáng cân nhắc, cảm thấy nên bóp đợt ám sát này chết ở trong nôi, lập tức giơ tay ra hiệu cho Tuyền Cơ Chân Nhân đi bên phải, hắn thì cầm Ly Long Đao, cúi người theo nóc nhà tiến về phía trước, chuẩn bị giải quyết trước đội sát thủ chuyên nghiệp này.

Nhưng Dạ Kinh Đường vừa sờ tiếp cận, lại sửng sốt một chút.

Sát thủ tới nơi này mai phục có sáu người, phân tán ở hai bên đường nhỏ các nơi, trong đó một người nằm sấp trên nóc nhà kho.

Dựa vào ánh trăng, có thể thấy được người nọ có dáng người cao gầy, mặc dạ y hành, sau lưng đeo binh khí bọc vải đen, từ hình dạng mà xem giống như kiếm hoặc đao thẳng.

Trang phục này rất bình thường, nhưng Dạ Kinh Đường lần trước ở kinh thành, ôm Ngưng Nhi trốn dưới giường nhà xác, gặp qua một hắc y nhân ăn mặc giống như vậy, hình thể và binh khí đều giống nhau như đúc, tuyệt đối là cùng một người.

Dạ Kinh Đường nhớ rõ, hắc y đao khách kia là người dưới tay Ô Vương, sau khi Ô Vương thất bại không quy án, cũng nên bỏ trốn, chạy đến nơi này ám sát con trai Lương Vương làm gì?

Dạ Kinh Đường vốn còn muốn dò xét qua từng sát thủ, nhìn thấy thân ảnh giống như đã từng quen biết này, lại ý bảo Tuyền Cơ Chân Nhân yên tâm một chút chớ nóng vội, sau đó đổi thành im hơi lặng tiếng sờ về phía hắc y đao khách.

"Chít chít chít..."

Bóng đêm im lặng, có thể nghe rõ tiếng côn trùng dưới góc tường.

Tào A Ninh cõng thẳng đao, giống như hắc báo chờ đợi con mồi xuất hiện, kiên nhẫn vây trên nóc nhà, trong lòng còn thầm suy diễn phương thức tác chiến, chẳng hạn nên động thủ như thế nào, nói cái gì đó mới có thể dọa tiểu Đông Phương Thượng Thanh, từ đó làm không dám đổ lỗi cho Hồ Diên Kính anh dũng hộ chủ.

Nói đến dọa người, Tào A Ninh không khỏi nhớ tới mấy tháng trước ở nhà xác kinh thành, bị Dạ Đại Diêm Vương dọa một phát khiến cả người cứng ngắc.

Trải nghiệm kia có thể nói là ác mộng, đến nay hắn vẫn chưa nghĩ ra, vì sao Dạ Đại Diêm Vương trốn ở nhà xác, còn xuất hiện sau lưng hắn.

Từ đó về sau, mỗi ngày hắn đều nghi thần nghi quỷ, cho dù biết rõ sau lưng không thành vấn đề, đều phải quay đầu lại nhìn để an ủi trong lòng.

Hồi tưởng lại việc này, Tào A Ninh lại cảm thấy âm phong thổi đằng sau, dường như có một đôi mắt câu hồn đòi mạng đang nhìn chằm chằm sau gáy hắn, còn ở bên tai nhẹ giọng nói nhỏ 'Ta là sai nha', thế nên sống lưng phát lạnh, cả người đều nổi da gà.

Tào A Ninh biết đây là bóng ma tâm lý, đoàn xe chưa tới cũng không sốt ruột, muốn quay đầu lại nhìn một chút để xua tan bất an trong lòng.

Nhưng vừa nhìn lại phát hiện trên nóc nhà cách sau lưng chừng, thật sự có một bóng người mặc hắc y nhìn hắn.

Bóng người tay trái cầm trường đao được bọc trong vải đen, mặc hắc bào khắc họa tiết thủy vân cẩm, tóc dài dùng dây đen cột lên, mày kiếm tinh mục cực kỳ tuấn lãng, có thể nói là 'Cốt Trọng Thần Hàn Thiên Miếu Khí, vừa cuồng diệc hiệp vừa ôn văn'.

Bình Luận (0)
Comment