Cậu ta ghé sát tai tôi, hơi thở lạnh lẽo, nhỏ giọng hỏi: “Nhan Song, có thể đừng buông tay em không?”
Thẩm Tri Sở như muốn g.i.ế.c người, anh ta gần như lao đến mặt Lăng Độ: “Đồ trà xanh c.h.ế.t tiệt, mày gọi ai là Nhan Song hả? Có gì thì nói to lên, sao cứ phải ghé sát tai người ta làm gì?”
Tôi càng tức giận hơn: “Cậu ấy mới mười tám tuổi, cậu ấy biết gì chứ? Tôi ngày đêm bên cạnh cậu ấy, nếu cậu ấy là trà xanh thì tôi đã nhận ra rồi, cần gì anh ở đây nhảy nhót?”
Thẩm Tri Sở hoàn toàn sôi máu: “Em ngày đêm bên cạnh cậu ta?!”
Tôi lười cãi nhau với anh ta nữa. Tôi kéo Lăng Độ bỏ đi.
Thẩm Tri Sở vẫn đuổi theo phía sau: “Đợi đã! Nhan Song, tối nay cùng ăn cơm nhé?”
Lăng Độ cúi đầu: “Không sao đâu chị, chị đi với anh ấy đi, dù sao em từ nhỏ gia đình cũng c.h.ế.t một nửa rồi, quen rồi, không có ai bên cạnh cũng không sao.”
Giọng nói phẫn nộ của Thẩm Tri Sở vang vọng khắp lễ đường: “Lăng Độ, mày còn giả vờ?!”
Tôi an ủi Lăng Độ: “Không sao đâu, chị đưa em về nhà.”
Cậu ta khẽ “ừm” một tiếng. Haiz, thật đáng thương.
Tôi vội vàng đưa cậu ta đi, quên mất mấy cái bình luận đang chạy ào ào trên màn hình:
【Cười c.h.ế.t mất, Thẩm Tri Sở hình như mất hết sức lực và thủ đoạn rồi.】
【Thẩm Tri Sở: Mọi người ơi ai hiểu cho tôi!!!】
【Thẩm Tri Sở: Thứ nhất tôi không chọc nó, thứ hai tôi không chọc nó, thứ ba tôi không chọc nó.】
【Hahaha, Thẩm Tri Sở: Được được được, chơi kiểu này đúng không?】
【Trời ơi, Lăng Độ a Lăng Độ, quả không hổ danh là Ảnh đế tương lai!】
【Lăng Độ mồm sắp cười ngoác đến mang tai rồi kìa.】
【Tôi nói này, màn combo này của Lăng Độ có thể đưa vào giáo trình của Học viện Điện ảnh Bắc Kinh được đấy.】
【Lăng Độ: Ai nói làm trà xanh không tốt nào, làm trà xanh tốt lắm chứ!】
【Nhưng mà, dù Nhan Song có tát Thẩm Tri Sở thì độ hảo cảm của Thẩm Tri Sở với Nhan Song cũng chẳng giảm tí nào! Đáng yêu ghê.】
Khi chúng tôi ra đến cửa, đi ngang qua Giang Âm.
Giang Âm khẽ gọi: “Độ Độ…”
Lăng Độ dừng lại, quay đầu nhìn cô ta, giọng lạnh như băng: “Gọi Độ Độ thân mật quá, dù sao chúng ta cũng không thân lắm, vẫn nên gọi tôi là Lăng Độ thì hơn.”
Giang Âm đứng sững tại chỗ.
【Bên tôi hiện độ hảo cảm của Lăng Độ với Giang Âm thành số âm rồi!】
【Bên tôi cũng vậy!】
【Haha, vì Giang Âm cướp giải thưởng của Nhan Song nên Lăng Độ ghét Giang Âm rồi.】
【Lăng Độ đúng là cún con trung thành! Nhắm trúng một người rồi là chung tình lắm.】
【Người qua đường, nữ phụ sinh ra là để làm vai phụ, giờ một nữ phụ lại tự ý thay đổi cốt truyện thế này, có hơi quá đáng không?】
【Tốt nhất là mày thật sự là người qua đường.】
【Giang Âm lên nick chính nói chuyện kìa.】
Về đến nhà, tôi vẫn thấy không vui, trên super topic của fan cũng toàn tiếng than thở. Tôi ngồi trên sofa, nhìn super topic ngẩn người. Dù tôi có được một trăm triệu, nhưng fan chẳng được gì, mong mỏi lại thành thất vọng.
Lăng Độ dường như đang suy nghĩ gì đó, rồi bỗng “hự” một tiếng, thu hút sự chú ý của tôi.
Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ta: “Em khó chịu à?”
Cậu ta khẽ “ừm” một tiếng, giọng khàn đặc như bị giấy nhám cào qua.
Tôi lập tức quên hết chuyện không vui vừa rồi, ngồi dậy hỏi cậu ta: “Khó chịu ở đâu?”
Cậu ta cởi phăng chiếc áo phông, để lộ tám múi cơ bụng và rãnh bụng rõ mồn một: “Bụng em khó chịu, chị xem giúp em được không?”
Tôi quan sát kỹ: “Không có vết thương nào mà.”
Cậu ta nắm lấy tay tôi, đặt lên cơ bụng săn chắc, từ từ di chuyển: “Là nội thương, nhưng chắc sờ từ bên ngoài cũng có thể thấy được, chị, chị sờ thử xem.”
Tôi đang sờ thì cậu ta đột nhiên hỏi: “Chị, có phải chị… kỳ thực không thích em, cũng ghét hôn em lắm không?”
Tôi trợn tròn mắt: “Ai nói thế? Vu khống trắng trợn!”
Giây tiếp theo, tay cậu ta vòng ra sau gáy tôi. Cậu ta cúi xuống, hôn lên môi tôi.
【Má ơi! Má ơi! Độ hảo cảm của Lăng Độ đạt max 100! “Cả đời này chỉ có mình cô ấy”! 】
【Á á á ba mẹ ơi! Con chào đời rồi!】
【Kính của tôi đâu rồi! Đoạn này tôi phải xem kỹ mới được, mẹ ơi! Lấy kính giúp con với!】
Nụ hôn này rất dài. Cơ thể cậu ta nóng bỏng, tay tôi vẫn bị cậu ta nắm chặt, người tôi mấy lần suýt ngã xuống nhưng đều bị cậu ta ôm chặt vào lòng.
…
【Sao màn hình đen xì rồi?】
【Trời đánh, mày chỉ cho tao xem thế này thôi à? Bà đây muốn báo cảnh sát bắt mày!】
【Làm! Làm phát là m.á.u lửa luôn! Quên hết trời đất! Bất chấp sống chết!】
【Làm người ta nóng hết cả người, hehe.】
【Body đỉnh của chóp! Cơ bụng nhìn ngon quá, chắc sờ thích lắm!】
Tận đến sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi vẫn không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Sao chữa bệnh chữa bệnh lại chữa lên giường rồi? Mà cậu ta cũng được đấy. Một đêm vui vẻ, ừm.
Sau hôm đó, Lăng Độ trở nên hơi kỳ lạ. Ở nhà, cậu ta có thể thay sáu bộ quần áo một ngày, trung bình hai tiếng thay một bộ. Trong nhà chỉ có hai chúng tôi với bà quản gia Vương thôi, đây cũng không phải sàn diễn, cậu ta thay đồ liên tục làm gì chứ. Lại còn cứ lượn qua lượn lại trước mặt tôi.