Bởi vì quan hệ với Chu gia, Chu Ngôn Cẩn ở bộ đội chịu chèn ép khắp nơi. Sau khi những người khác biết chuyện này, cũng không dám cùng Chu Ngôn Cẩn đi lại thân thiết, sợ bị Chu Ngôn Cẩn liên lụy. Lúc đó, chỉ có Lâm Kiến Quốc, kẻ tài cao gan cũng lớn, cảm thấy Chu Ngôn Cẩn người khá tốt, có nghĩa khí, cùng Chu Ngôn Cẩn xưng huynh gọi đệ. Thời điểm chấp hành nhiệm vụ, Lâm Kiến Quốc cũng đã vài lần giúp Chu Ngôn Cẩn tránh thoát kẻ địch ám toán, đánh lén.
Khiến người ta bất bình chính là, Lâm Kiến Quốc cùng Chu Ngôn Cẩn tương giao, chẳng những việc anh tấn chức đã chịu ảnh hưởng mà ngay cả việc tìm đối tượng đều xuất hiện khó khăn.
Lấy chức vị, nhân phẩm cùng vẻ ngoài của Lâm Kiến Quốc, thực sự là có thể tìm một cô gái có tố chất không tồi.
Nhưng những cô gái đó vừa nghe nói người được giới thiệu cho mình là Lâm Kiến Quốc thì dù chưa gặp mặt, đã một hai tỏ vẻ hai bên không thích hợp, không nên lãng phí thời gian của nhau.
Nữ đồng chí đoàn văn công, nữ sinh viên đại học Dân Binh,… hầu như sau khi hỏi thăm về Lâm Kiến Quốc đều có chung một phản ứng như vậy.
Chuyện này làm Hách chính ủy tức điên, phản ứng của các nữ đồng chí đó càng là như vậy, Hách chính ủy càng không phục.
Anh không tin anh tìm không ra một đồng chí có tư tưởng giác ngộ cùng tố chất tốt đẹp để giới thiệu cho Lâm Kiến Quốc.
Lúc này, lớn lên không tồi, lại từng đọc sách – Trần Ái Trạch – xuất hiện.
Hách chính ủy vui biết bao, anh âm thầm chờ Lâm Kiến Quốc đánh báo cáo kết hôn, quả nhiên sau đó anh nhận được báo cáo kết hôn, nhưng ký tên trên báo cáo kết hôn đó lại không phải là Lâm Kiến Quốc, mà lại là Chu Ngôn Cẩn. Chu Ngôn Cẩn muốn cưới Trần Ái Trạch!
Ôi chao, tưởng tượng đến bộ dạng ngu xuẩn của mình lúc nhận được phần báo cáo kết hôn đó, Hách chính ủy lại khó chịu muốn đấm ngực.
Hách chính ủy chịu ân của Chu lão, có thể nói, sở dĩ anh có thể lên làm chính ủy, ít nhiều cũng do trước kia Chu lão một tay đề bạt. Cũng bởi vậy, Hách chính ủy mới có thể đặc biệt quan tâm, chiếu cố con trai của ân nhân là Chu Ngôn Cẩn.
Lâm Kiến Quốc bởi vì Chu Ngôn Cẩn mà mất đi cơ hội thăng chức, lại bởi vì quan hệ với Chu Ngôn Cẩn mà khó lấy được vợ. Cuối cùng, Chu Ngôn Cẩn còn cạy góc tường Lâm Kiến Quốc, muốn cưới đối tượng của Lâm Kiến Quốc nữa chứ. Cho dù Chu Ngôn Cẩn là con của Chu lão, Hách chính ủy đều phải gọi Chu Ngôn Cẩn lại mà hung hăng phê bình một trận.
Sau lại, ba người giải thích rõ ràng cho Hách chính ủy, Lâm Kiến Quốc từ đầu đến cuối chỉ xem Trần Ái Trạch như em gái, không hề có tình cảm nam nữ. Chu Ngôn Cẩn thích Trần Ái Trạch, hai người muốn kết hôn, Lâm Kiến Quốc chẳng những không phản đối, còn cực kỳ vui mừng vì em gái mình tìm được một đối tượng tốt. Hách chính ủy lúc này mới chịu bỏ qua.
Bởi vì chuyện này, Hách chính ủy đối với Lâm Kiến Quốc càng thêm áy náy, thường thường quan tâm quá đà khiến Lâm Kiến Quốc dở khóc dở cười.
Anh xem Trần Ái Trạch như em gái, Chu Ngôn Cẩn lại là anh em tốt của anh, bây giờ hai người kết đôi, đối với anh mà nói, một cọc hỉ sự này là song hỷ lâm môn.
Anh không rõ, Hách chính ủy có gì mà cứ phải phiền lòng, tự trách.
Lâm Kiến Quốc không hiểu, nhưng chuyện chung thân đại sự của anh, Hách chính ủy lại vẫn luôn để trong lòng, muốn tìm cho anh một đối tượng thật tốt mới được.
Hiện tại, thế lực vẫn luôn đè nặng không để cho Lâm Kiến Quốc tiến bước kia trên cơ bản đã bị khống chế, không thể gây được sóng gió gì nữa.
Chức vị của Lâm Kiến Quốc đã có thể dựa theo công tích bình thường mà thăng tiến, Hách chính ủy dĩ nhiên là lấy vấn đề cá nhân của anh trở thành đại sự cần ưu tiên giải quyết trước rồi.
Nhưng trước mắt, đây đều vẫn là tin tức nội bộ, vẫn chưa công bố cho bên ngoài biết.
Hách chính ủy cũng là do lửa giận tích tụ đã lâu, anh muốn tìm đối tượng cho Lâm Kiến Quốc, nhưng sẽ không nói rõ tình hình gần đây của Lâm Kiến Quốc cho đối phương biết. Có người còn hiểu lầm Lâm Kiến Quốc vẫn đang bị người ta theo dõi nhằm hạ bệ, tương lai khó mà phát triển được.
Hách chính ủy ngạo khí tỏ vẻ, tốt như Lâm Kiến Quốc, đã không giới thiệu thì thôi, chứ đã giới thiệu, thì phải là một nữ đồng tư tưởng giác ngộ cực cao mới được.
Chỉ có ở tình huống ép le này, không bị những điều kiện tốt kia mê hoặc, mới có thể tìm được một người thực sự coi trọng Lâm Kiến Quốc, nguyện ý cùng Lâm Kiến Quốc làm chiến hữu cách mạng, hai người cũng nhau xây dựng một gia đình. Một đồng chí tốt như vậy, mới có tư cách cùng Lâm Kiến Quốc ở bên nhau chứ.
Nghiêm Xuân Hương vẫn luôn cảm thấy ý tưởng này của Hách chính ủy căn bản chính là người si nói mộng, hơn chín năm nay cả nước biến động dữ dội thế nào, ai mà không sợ?
Những cô gái đó không dám cùng Lâm Kiến Quốc tiếp xúc, cũng có thể hiểu được.
Ngược lại, ông chồng cô muốn giúp Lâm Kiến Quốc tìm cô gái lý tưởng kia, mới chân chính là hiếm có khó tìm.