Nữ Phụ Tiên Lộ Từ Từ

Chương 138

" Trước tiên nói về thể chất ngươi trước đã." Mộ Ly ho khan cắt đứt Trần Lam hưng phấn.

Nghe Mộ Ly nhắc đến thể chất của mình, Trần Lam lập tức ủ rũ.

" Ngươi nếu bái ta làm thầy, ta đương nhiên sẽ có cách khắc phục cho ngươi linh căn vấn đề, bất quá ta nói trước, ta quản giáo đồ đệ của mình rất nghiêm khắc." Mộ Ly mắt mèo loé sáng đầy nguy hiểm nói.

" Chỉ cần ngài giúp ta, ta sẽ hết mực nghe lời ngài dạy bảo." Trần Lam hai mắt sáng lên, trước mắt hắn một con mèo biết nói này mang đến cho hắn một loại cảm giác sâu không lường được, cho dù bắt hắn phải bái sư một con mèo, chỉ cần giúp hắn có linh căn thì việc gì cũng có thể.

" Trước hết dập đầu bái sư đi." Mộ Ly ngước đầu lên nói.

Nghe Mộ Ly chấp thuận, Trần Lam ngay lập tức dập đầu ba cái bái sư.

" Rất tốt, Trần Lam, ngươi chính là đệ tử thứ hai của vi sư." Mộ Ly nói tới đây mang theo chút buồn bã, nàng rất lo lắng cho Tinh Vân tình cảnh, nhưng hiện tại nàng vẫn chưa khôi phục tu vi để xác định tình cảnh của hắn thế nào để tìm kiếm.

" Thứ hai, vậy phía trước đệ tử là ai." Trần Lam tò mò hỏi.

" Hắn là đại sư huynh của ngươi, Tinh Vân." Mộ Ly mang theo hoài cổ nói.

" Vi sư danh Mộ Ly, kể từ bây giờ chúng ta chính thức là thầy trò."

" Mộ Ly, Tinh Vân, hai tên nghe rất quen thuộc." Trần Lam dường như đã nghe tên này ở đâu, vò đầu suy nghĩ.

" Không phải ngươi biết Quỷ Diện Tiên Tử bút kí sao, nàng tên là Mộ Ly, và ta chính là nàng." Mộ Ly lời nói làm Trần Lam trấn động há hốc mồm, ngay sau đó lại mang theo vẽ không tin hỏi.

" Sư phụ sẽ không lừa đệ tử đấy chứ, Quỷ Diện tiên tử nhưng là một nữ nhân nha." Trần Lam nói tới đây liền chợt nhớ ra một điều, hai mắt liền sáng lên: " Nghe nói Quỷ Diện Tiên Tử mang trong mình bán yêu huyết mạch, chẳng lẽ đó là sự thật."

Trần Lam kích động nhìn Mộ Ly như nhìn được vàng, hai mắt như có ánh sáng phát ra.

" Chớ có suy diễn lung tung nữa, trước hết ta sẽ giải thích về thể chất của ngươi cho ngươi hiểu thêm." Mộ Ly cắt đứt đi ánh mắt thèm thuồn của Trần Lam bằng giọng nói nghiêm nghị.

Vừa nghe đến đây Trần Lam liền nghiêm túc im lặng, ngồi một bên lắng nghe.

" Thể chất của ngươi khác với ngươi bình thường tu sĩ, hay nói một cách chính xác là linh hồn của ngươi khác bọn họ." Mộ Ly giải thích.

" Một người có ba hồn bảy phách, được hình thành một chuỗi liên hệ chặc chẽ, tạo thành một linh hồn hoàn chỉnh có ý thức, tư duy, kí ức..."

" Ngươi khác linh hồn của người bình thường chính là nằm ở ba hồn bảy phách bên trong. Trong lúc ngươi hôn mê, ta đã phát hiện linh hồn ngươi run động thất thường, sau khi suy xét cẩn thận ta đã phát hiện, một trong ba hồn của ngươi sinh ra biến dị, hay nói một cách khác của Thiên Hồn tộc chính là linh hồn thức tỉnh." " Thiên Hồn tộc, linh hồn thức tỉnh." Trần Lam khó hiểu nói.

" Thiên địa bên trong chủng tộc phồn đa, Thiên Hồn tộc là chủng tộc duy nhất có thể sãy ra linh hồn biến dị. Ở bên trong Thiên Hồn tộc, mỗi hài tử khi sáu tuổi sẽ bắt đầu nghi thức thức tỉnh linh hồn, bởi vì ngươi không có trải qua nghi thức thức tỉnh nên mới kéo dài tới tận bây giờ." Mộ Ly giải thích.

" Khum xuống."

Trần Lam làm theo Mộ Ly, chỉ thấy Mộ Ly một chân đặt ở mi tâm hắn, trước mắt Trần Lam đột ngột tối sầm.

Mộ Ly dùng thần thức giúp Trần Lam nội thị, lúc này đây bên ngoài màu trắng linh hồn xuất hiện một con thỏ màu lam linh thể. Nhìn qua cả hai như độc lập nhưng có sự liên kết chặc chẽ mà chỉ Trần Lam mới phát hiện.

" Thỏ, đây là linh hồn biến dị sao." Trần Lam ngạc nhiên khi thấy cảnh tượng huyền bí này.

" Có lẽ do tính cách nhát gan của ngươi nên linh hồn biến dị của ngươi là một con thỏ." Mộ Ly trêu chọc nói, một cái chớp mắt cả hai trở lại bên ngoài.

Nghe Mộ Ly trêu chọc như vậy, Trần Lam đỏ mặt ngượng ngùng.

" Ngươi xem." Mộ Ly không để ý sắc mặt của Trần Lam, thần thức xuyên vào không gian ngọc bội bên trong đan điền, lấy ra một quyển sách phủ đầy thời gian dòng chảy.

" Đây là ngươi linh hồn thức tỉnh." Mộ Ly thần thức điều động, quyển sách to dày phía trên lật đến một trang dày đặc hình ảnh chữ viết.

" Băng Lam Thỏ hồn loại, băng thuộc tính, trung giai tiềm năng, đôi mắt màu hồng ngọc của nó mang cho người sở hữu một loại năng lực là phá huyễn chi mâu, có thể phá bỏ mọi huyễn cảnh trong tầm mắt. "

" Mặt khác, Băng Lam Thỏ mang cho người sở hữu có thể sử dụng băng thuộc tính thần thông. Ngoài ra, mỗi lần thăng cấp tu vi Băng Lam Thỏ sẽ cải tạo thân thể người sở hữu trên phương diện nhanh nhẹn, cốt cách dẽo dai như loài thỏ." Mộ Ly đọc một loạt thông tin về Băng Lam Thỏ cho Trần Lam hiểu.

" Ồ, vậy mỗi người khác nhau sẽ có linh hồn hình thái khác nhau sao, trung cấp tiềm lực cũng không quá lỗi." Trần Lam ngạc nhiên nhìn bên trên thông tin nói.

" Phía trên trung cấp còn có cao cấp, đỉnh cấp, cùng thần cấp." Mộ Ly một lời liền đã kích tâm hồn bé nhỏ của Trần Lam.

" Bất quá đó chỉ là cơ sỡ, chỉ cần ngươi nổ lực hơn bọn họ thì ngươi sẽ vượt qua đi tiên thiên ưu thế, kẻ sống sót cuối cùng mới là kẻ thắng cuộc." Mộ Ly nói tới đây liền đóng sách lại, thu hồ về không gian.

" Ta sẽ cố gắng nổ lực." Trần Lam vỗ ngực chắc chắn.

" Ta không muốn nghe lời hứa, ta chỉ xem xét hành động." Mộ Ly hiện giờ vẫn còn trong thời điểm yếu ớt, từ nãy đến giờ cứ liên tục dùng thần thức khiến nàng mệt mõi, nằm sấp xuống đất lạnh bên dưới.

" Sư phụ không sao chứ." Trần Lam thấy vậy hỏi thăm.

" Không sao, chúng ta tiếp tục nói đến linh căn vấn đề." Mộ Ly nho nhỏ đầu mèo lắc đầu, giọng mang mệt mõi nói.

" Chúng ta nói đến linh căn, như ngươi đã biết có linh căn thì mới có thể tu luyện, linh căn thuộc tính khác nhau sẻ cảm nhận được linh khí thuộc tính khác nhau, cũng như hấp thu linh khí thuộc tính khác nhau."

" Thật ra linh căn như là một vật dẫn trung gian giúp con người có thể linh thông với thiên địa linh khí, khiến linh khí sau khi hấp thu sẽ được linh căn dẫn thẳng xuống đan điền và được tích trữ tại đây."

" Cho nên người không có linh căn sẽ không thể nào dẫn dắt được linh khí xuống đan điền, nhưng ngươi lại khác bọn họ, không cần linh căn ngươi vẫn có thể tu luyện."

" Vì sao ta nói ngươi có thể tu luyện, bởi vì chúng ta cần chính là một vật dẫn có thể linh thông với thiên địa linh khí, và linh hồn lam thố của ngươi có thể có thể thay thế linh căn công dụng."

" Nói vậy ta có thể dùng Băng Lam Thỏ để tu luyện như mọi người." Trần Lam hưng phân hỏi.

" Ngươi có thể tu luyện như những người khác, nhưng ngươi nên biết, linh căn sẽ dẫn thẳng linh khí xuống đan điền, mà ngươi lam thố sẽ không làm việc đó được, cho nên ngươi tu luyện sẽ chậm hơn tu sĩ rất nhiều do linh khí khi dẫn xuống sẽ bị phân tán khắp cơ thể." Mộ Ly trầm ngâm nói.

" Ta khuyên ngươi nên chuyên tâm tu luyện hồn lực như Thiên Hồn tộc, mặc dù không có thọ nguyên thân thể dài như những tu sĩ khác nhưng linh hồn lại có thể tu luyện đến bất diệt cảnh giới." Mộ Ly khuyên nhủ Trần Lam.

Một bên nghe hàng loạt thông tin liên tiếp khiến Trần Lam hoa mắt chóng mặt, cố gắng lấy lại bình tĩnh, Trần Lam im lặng suy nghĩ một hồi rồi mới quyết định.

" Sư phụ, ta muốn tu luyện cả hai, ta có cơ hội tu luyện giống bọn, ta cũng muốn như ngươi một dạng, một mình có thể đấu vạn địch." Trần Lam mặc dù nói hơi quá cho Mộ Ly, nhưng quả thật hắn rất muốn giống Mộ Ly đồng dạng, nắm trong tay cường đại lực lượng.

" Việc song tu rất tốn thời gian và khắc khổ, ngươi suy nghĩ rõ ràng sao." Mộ Ly nhắc nhở lần cuối.

" Ta sẽ cố gắng, ta sẽ không vì sợ chết mà bỏ cuộc đâu." Trần Lam kiêng quyết nói.

" Tốt, trước hết cứ tu luyện hồn lực, nơi đây hàn khí dồi dào, rất thích hợp với thuộc tính của ngươi." Mộ Ly gật đầu, từ trong không gian lấy ra một ngọc giản.

" Đây là Hàn Nguyệt Quyết, là vi sư Đại Diễn Thiên Cơ quyết một bản tách biệt, thuộc tính âm hàn rất thích hợp với ngươi." Trần Lam bắt lấy ngọc giản, thân là con em tu chân gia tộc nên hắn biết phải sử dụng thế nào với vật này.

Lành lạnh ngọc giản tiếp xúc trên trán Trần Lam, một luồn tin tức huyễn ảo xâm nhập vào linh hồn hắn.

Tg: chương này mn nên đọc chầm chậm vì nó mang nhiều lý luận, chứ đọc nhanh thì đừng trách khó hiểu nhé????????????
Bình Luận (0)
Comment