Nuôi Dưỡng Quái Vật Nhỏ - Sư Tử Tinh Hệ

Chương 15

Lưu trữ 2, ghi đè.

Đường Tiếu hít một hơi thật sâu, quay đầu đối mặt quái vật nhỏ.

Giấu giếm là không có khả năng giấu, 428 không biết thế nào mà nghe trộm được tình hình, có nói dối cũng không có ý nghĩa.

“Xử lý, chính là ý mà mi hiểu kia, trên cuộc họp đã quyết định sẽ tiêu hủy mi sau buổi họp báo thành quả.”

“Nhưng! Tao sẽ không để chuyện này xảy ra!” Đường Tiếu nhìn vào đôi mắt quái vật nhỏ, cố gắng truyền đạt quyết tâm của mình, “Nhất định tao sẽ thay đổi ý nghĩ của bên trên, cũng giống với trước đó.”

428 nhìn Đường Tiếu hồi lâu, khuôn mặt quái vật của nó giống như một người không có làn da cũng không có ngũ quan, người bình thường chỉ thấy gương mặt này thôi phỏng chừng có thể sẽ hét toáng lên, cũng chỉ có Đường Tiếu nhìn quen rồi nên không hét.

Đột nhiên, 428 cười một tiếng khe khẽ: “Tiếu Tiếu… quả nhiên là một kẻ lừa đảo.”

Nói sẽ bảo vệ nó, kết quả đã tới muộn.

Nói sẽ bồi dưỡng nó, kết quả không làm được.

Đây không phải kẻ lừa đảo thì là gì?

Đồng tử dựng đứng màu cam vàng kia hiện lên ánh sáng lạnh lẽo, sợi nấm khuếch tán ở phía sau nó, giống như kẻ săn mồi theo dõi con mồi, lông tơ trên cánh tay Đường Tiếu dựng đứng, cố nén không khoẻ không làm ra động tác né tránh.

“Lần này, muốn gạt tôi, kéo dài đến cuộc họp báo thành quả, sau đó thì sao?”

Không biết có phải ảo giác hay không, vừa mới qua một ngày, ngôn ngữ của 428 lại càng thêm trôi chảy tự nhiên.

Không dễ lừa rồi.

Đường Tiếu li.ếm lòng môi: “Đương nhiên không phải lừa mi…”

Bàn tay cậu chống ở trên giường vô thức mò mẫm trên ga trải giường, muốn với lấy khẩu súng dưới gối đầu, cùng lúc đó đầu óc đang vận chuyển cấp tốc, tự hỏi nên tiến hành bước tiếp theo như thế nào.

Kết quả, tay cậu căn bản không hề sờ được thân súng lạnh lẽo quen thuộc kia, ngược lại sờ tới thứ có chút sần sùi.

Đường Tiếu chợt quay đầu lại, đồng tử co chặt sau khi nhìn thấy cảnh tượng trước mặt.

Không biết từ khi nào mà sợi nấm đã bò khắp các góc phòng, thậm chí phủ kín dọc theo mép giường, giống như một lớp địa y màu đỏ.

Gợi lại hồi ức không tốt của Đường Tiếu.

Cậu vô thức quay đầu nhìn về phía 428, lại phát hiện trong vô số con mắt của quái vật nhỏ đã nổi lên ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn của kẻ săn mồi.

Nó sắp không nhịn được.

Mặc kệ, đánh cược một lần đi.

“Vậy còn mi? Mi có tin tưởng tao à?”

Sợi nấm kéo dài về phía Đường Tiếu khựng lại.

428 nghiêng đầu: “Có, ý gì.”

Đường Tiếu cắn chặt răng, cậu cũng không lui lại, ngược lại còn vươn tay, túm bả vai quái vật hình người qua, chủ động tới gần kẻ săn mồi, khoảng cách giữa họ lập tức biến mất, chỉ còn lại 1 đến 2cm, giống như lần đầu tiên gặp mặt, nghiên cứu viên người mới cùng quái vật vật thí nghiệm, chỉ cách nhau một mặt tường kính hơi mỏng.

Chẳng qua lần này ngay cả tường kính cũng không có.

Mùi thơm của con mồi chui vào chóp mũi, cõi lòng quái vật nhỏ bắt đầu không yên, yết hầu nhấp nhô.

Đường Tiếu nhìn thẳng vào đôi mắt cam vàng gần ngay trước mắt, biết cơ hội chỉ có một lần.

“Mi tiến hóa ra năng lực chạy khỏi phòng thí nghiệm này, nhưng lại không trốn, vì sao?”

“Bởi vì mi luyến tiếc… tao.”

Đường Tiếu cười khẽ một tiếng: “Nếu mi sợ bị tiêu hủy, thì có thể rời đi nhân đêm nay, dựa vào năng lực có thể năm lần bảy lượt thoát khỏi phòng thí nghiệm của mi, từ lâu Con Mắt Thứ Ba đã không giữ được mi rồi đúng chứ, nhưng mi lại không hề, là bởi vì luyến tiếc con mồi là tao đây, nhưng mi lại không có cách nào bảo đảm có thể mang tao rời đi một cách suôn sẻ, bởi vì con mồi sẽ giãy giụa, sẽ kêu hét, sẽ khiến cho chung quanh chú ý, mà ở mặt chiến đấu chính diện, mi không có một chút nắm chắc trong việc đối phó Con Mắt Thứ Ba.”

“Chúng ta nói thẳng toẹt hết luôn đi, 428, mi muốn cắn nuốt tao để tiến hóa, mà tao, thì thấy được tiềm năng từ trên người mi, tiềm năng có thể để loài người giải thoát từ trong thảm họa mang tên giới nấm.”

“Mục đích của chúng ta như nhau, khác nhau cơ bản là mi thực ra cũng không tin tưởng loài người, vì thế mi mới cố hết sức giấu giếm năng lực sàng lọc tiến hóa gen của mi, giấu giếm trí tuệ, sức mạnh của mi, giả vờ là một thể thực nghiệm vô tri nhỏ yếu…”

“Mi không tin tao sẽ giúp đỡ mi tiến hóa, mi cũng không tin tao sẽ cứu mi.”

“Như vậy, chúng ta đánh cược đi, tao sẽ chứng minh giá trị và tiềm lực của mi trên cuộc họp báo thành quả lần này, để cao tầng rút lại quyết định đối với mi. Nếu tao không làm được, mi có thể cắn nuốt tao bất cứ lúc nào.”

Chàng trai nghiêng đầu nhìn lại, làn tóc nhỏ vụn lướt qua gò má 428, ngứa, bởi vì động tác vừa rồi mà nút áo sơ-mi của cậu bung ra mấy cúc, lộ ra cần cổ trắng ngần bên trong, mạch máu màu xanh lơ nhạt ẩn ngay bên dưới máu thịt ấm áp ướt nóng, chỉ cần sợi nấm nhẹ nhàng cắt qua, là có thể khiến dòng máu thơm ngon phun ra.

“Dù sao, tao rất yếu, gần như không phản kháng được mi, nhưng hiện tại mi cắn nuốt tao, có xác suất cao sẽ kinh động Con Mắt Thứ Ba, bị tấn công, xác suất này về sau mỗi ngày đều như nhau, nhưng trên cuộc họp báo thành quả, buổi tiệc long trọng tụ tập đông đủ tất cả các học giả, tao dám cá, nếu ở nơi đó xảy ra chuyện gì, lựa chọn trước nhất của Con Mắt Thứ Ba nhất định là bảo vệ nhân viên nghiên cứu, nếu tao thất bại, mi bắt tao đi ở nơi đó cũng không muộn.”

428 vẫn luôn lẳng lặng nghe Đường Tiếu nói, không nói một lời, không nhìn ra bất cứ biểu cảm nào.

Vì thế chàng trai đánh ra một lá bài cuối cùng.

Khoảng cách còn lại giữa nhân loại và quái vật cũng đã biến mất.

Đường Tiếu cắn rách đầu lưỡi mình, chủ động tiến đến bên miệng quái vật, nặng nề hôn xuống.

Một lá bài cuối cùng, chính là bản thân cậu.

Tuy nói quái vật hiện tại cắn nuốt cậu chạy đi, xác suất trốn thoát sự đuổi giết của Con Mắt Thứ Ba sau đó cũng giống như ngày mai, ngày sau.

Nhưng nếu mấy ngày nay Đường Tiếu vẫn luôn cung cấp ‘máu’ cho 428 thì sao, phải biết rằng mấy ngày nay trong 428 cũng đã tiến hóa ra vài loại năng lực, nói cách khác mỗi một ngày trôi qua, 428 đều sẽ trở nên mạnh hơn một chút, đồng nghĩa khả năng sống sót dưới sự đuổi giết của tổ chức sẽ lớn hơn nữa.

Trên mặt quái vật không có da thịt con người, toàn bộ đều tạo thành từ hệ sợi nấm, đôi môi mà Đường Tiếu hôn lên cũng không mềm mại hay mịn màng chút nào, mà giống như hôn lên vỏ cây, còn có một mùi rừng rậm sau cơn mưa.

Nhưng bề mặt sần sùi cứng rắn ấy, đã được đầu lưỡi ấm áp của nhân loại hoá mềm.

Hương ngọt… mang theo một mùi máu chỉ có 428 có thể ngửi được.

Ánh sáng màn hình máy tính tối xuống, trong phòng không còn một chút ánh sáng, dưới hoàn cảnh tối tăm yên tĩnh, hết thảy chi tiết đều sẽ bị phóng đại, Đường Tiếu có thể cảm nhận được sợi nấm đang thong thả bò qua ở ngay bên chân, vải vóc phát ra tiếng cọ xát rất nhỏ, thân hình hình người cậu kề sát không một chút độ ấm, song ngực lại lên xuống không vững giống như con người.

Rốt cuộc, 428 không nhịn được đảo khách thành chủ, tham lam đoạt lấy hô hấp ngọt ngào của chàng trai.

Con quái vật này cũng hoàn toàn không biết hôn môi như thế nào, cách thức hôn môi của nó thay vì nói là biểu đạt tình cảm mập mờ, càng gần với xâm chiếm dã man và ăn cơm hơn.

‘Đầu lưỡi’ khác hẳn với con người cường thế mà thể hiện cảm giác hiện diện, giống như vị tướng quân công thành đoạt đất, càn quét qua mỗi một tấc đất, cướp lấy tất cả mỗi một nhịp thở mà nó đi qua, nặng nề liế.m hôn đầu lưỡi chảy máu của chàng trai.

Trong phòng tràn ngập tiếng nước dính nhớp, không biết sợi nấm đụng phải nơi nào, ánh sáng của màn hình máy tính lại sáng lên, chiếu rọi màn ôm hôn giữa nhân loại và quái vật, sáng sáng tối tối.

......

Tạm thời thoát khỏi nguy cơ, nhưng chỉ là tạm thời.

Bởi vì độ thiện cảm kia… chỉ tăng trở lại 3 điểm vô cùng đáng thương. Tượng trưng cho 428 chỉ tạm thời bị cậu thuyết phục, có lẽ là suy xét đến xác suất thành công chạy trốn sau khi cắn nuốt cậu ở cuộc họp báo thành quả đúng là lớn hơn nhiều, nhưng cũng không chân chính tin tưởng cậu.

Sau khi 428 rời đi, Đường Tiếu soi gương, nhìn đôi môi sưng đỏ của mình, tức giận bất bình.

Đây chính là lần đầu tiên cậu chủ động hôn đấy, vậy mà chỉ trị giá 3 điểm thiện cảm thôi à!

Kế tiếp hiển nhiên cần phải nghĩ cách tạm hoãn quyết định tiêu hủy 428 của tổ chức.

Nhưng không hề nghi ngờ việc này rất khó khăn, bất kể là lời Rocky hay là Bud nói trước đó đều xác minh điểm này.

Trừ khi… cậu có thể nghĩ cách khiến Bud khởi động lại thí nghiệm trước đó.

Đường Tiếu ngồi trở lại trên giường, chìm vào tự hỏi, cậu cảm thấy việc này cũng không phải là không có khả năng, bởi vì rất hiển nhiên 428 đã tiến hóa ra năng lực mới, cậu đã xem qua phần tư liệu trước đó, chỗ thất bại của dự án trước đó là ở chỗ 428 tuy rằng có thể chất chứa gen động thực vật khác, nhưng lại không thể chủ động sàng lọc, ví dụ như trước đó nó đã từng ngẫu nhiên tiến hóa ra loại mang mà cá hô hấp được ở trong nước, suýt chút nữa làm bản thân ngạt chết trên cạn.

Vẫn là Con Mắt Thứ Ba trả cái giá thật lớn vất vả cấp cứu về được.

Đây là lý do tại sao việc làm giả dữ liệu của Bud trước đó lại chọc người ta giận như vậy, chi phí của dự án này thật sự quá lớn, kinh phí của tổ chức có hạn, cung cấp một dự án cấp năm thì có nghĩa là kinh phí nghiên cứu của các phòng thí nghiệm khác sẽ bị cắt giảm, vậy không hận 428 cùng với Bud mới lạ.

Nhưng hiện tại, nó lại tiến hóa ra vật chất có tính ăn mòn để chạy trốn, lại còn tiến hóa ra dây thanh quản, đây rất hiển nhiên là có thể chủ động tiến hành sàng lọc gen!

Thậm chí nó còn có hình thái con người, mà tư liệu trước đó căn bản không có điểm này.

Không hề nghi ngờ, trên người 428 đang xảy ra một cuộc tiến hóa kỳ tích, song không có bất kì kẻ nào phát hiện, chỉ cần Con Mắt Thứ Ba nhìn thấy điểm này, chưa chắc không có khả năng khởi động lại dự án.

Cuộc họp báo thành quả sắp đến chính là trường hợp tốt nhất, có nhiều nhà nghiên cứu ở đây, nhất định sẽ có người cảm thấy hứng thú với 428.

Mà muốn khiến những học giả đó sinh ra hứng thú với 428, đầu tiên…

Phải viết ra một bài luận văn.

Bình Luận (0)
Comment