Ai có thể ngờ đến đâu.
Đang chơi game mà cậu còn phải cày luận văn nữa.
Nếu chỉ là một trò chơi phổ thông, Đường Tiếu chắc chắn sẽ không làm việc này, đùa à, muốn học tập chăm chỉ, ở hiện thực cậu học không chăm hả?
Nhưng nghĩ đến tính đặc biệt của trò chơi này, cùng với lời khoác lác với anh cả nhà mình, Đường Tiếu khẽ cắn môi, tiếp tục kiểm tra thông tin liên quan về dự án trên máy tính.
Vào lúc Đường Tiếu đang tra thông tin, còn nhân tiện tra xét bối cảnh thế giới quan của trò chơi này, vốn cho rằng sẽ không có được thông tin một cách đơn giản như vậy, nhưng không ngờ thật đúng là tra được rất nhiều thông tin liên quan.
Các mốc phát triển của thế giới này đều vô cùng giống với thế giới hiện thực, ngoại trừ hai điểm, chính là giới nấm sinh động lạ thường, cùng với tồn tại siêu năng lực giả.
Siêu năng lực ở thế giới này cũng không phải là trong những câu chuyện thần thoại xưa, mà là hiện tượng tồn tại chân thật, thậm chí siêu năng lực giả hùng mạnh đã mấy lần chỉ đạo hướng đi trong các cuộc chiến tranh thời xưa, tới hiện đại cũng gây ra vấn đề kì thị huyết thống này nọ y như phim ảnh.
Nhưng ở 100 năm trước, bước ngoặt xuất hiện.
Phần lớn giới nấm vô hại ban đầu đột nhiên bắt đầu ký sinh động thực vật với quy mô lớn, đầu tiên là có người phát hiện nấm trong rừng rậm thịnh vượng lạ thường, ngay sau đó là giới nấm zombie lây bệnh ở động vật, loại giới nấm đặc thù này có thể ký sinh động vật có vú, hơn nữa khiến chúng biến thành nguồn gốc lây truyền, thể sống bị ký sinh sẽ đánh mất lý trí, không ngừng tấn công đồng loại, có phần tương tự với nguy cơ zombie trong phim ảnh truyền hình.
Cuối cùng loại bệnh này lây tới trên người nhân loại, hơn nữa gây ra một thảm họa to lớn, tất cả chính phủ quốc gia đều tan rã, chỉ còn lại một liên minh loài người, cuối cùng thế giới này biến thành tình trạng giới nấm xâm chiếm vùng ngoại ô hoang dã, mà loài người thì chen chúc trong các thành phố.
100 năm trước số lượng loài người trên thế giới này vượt qua 2 tỷ, mà hiện giờ chỉ còn lại có 100 triệu, hơn nữa con số này còn đang không ngừng sụt giảm, bởi vì loài người căn bản không thể chống lại giới nấm, nếu khoa học kỹ thuật không còn đột phá mới, chỉ sợ chuyển giao sang thế kỷ tiếp theo thì con người sẽ biến mất trên thế giới này, hoặc là trở thành vật chứa lan truyền của giới nấm giống với giống loài khác.
Xem đến đây, Đường Tiếu trầm ngâm, chẳng trách Con Mắt Thứ Ba lại kích động như thế ở thời điểm Bud làm giả dữ liệu, nếu 428 thật sự có thể khống chế, thậm chí ảnh hưởng giới nấm, thì đây quả thật là một khả năng có thể thay đổi tương lai của loài người.
Mà 428 có khả năng này hay không? Tuyến chính của Đường Tiếu đã công bố từ sớm, thể tiến hóa cuối cùng của 428 là ‘Vua Nấm’, đây không phải đã lộ đề trước rồi à.
Nghĩ vậy, cuối cùng Đường Tiếu cũng hơi có động lực, còn may, tuyến chính này vậy mà không phải game yêu đương đơn thuần!
Chúa cứu thế của thế giới này, cậu nắm chắc rồi!
Sau đó, cậu chuyển ánh mắt sang hồ sơ vừa mới tạo…
Đm, có cần chân thật thế không vậy, nhân vật chính trong nguy cơ zombie khác không phải đều là lính đánh thuê hộ tống thể thực nghiệm quan trọng à? Tại sao đến lượt cậu, thì là học giả phụ trách nghiên cứu vậy??
Nhưng hết cách rồi, lại không thể đổi tuyến chính, còn có thể làm sao giờ, chỉ có thể học…
Kỳ nghỉ tổng cộng bảy ngày, Đường Tiếu dành hết phần lớn thời gian cho việc cày luận văn, làm thí nghiệm trong game, nhân khi các học giả khác đang nghỉ ngơi thì đi ghi chép số liệu hiện tại của 428, tìm kiếm các bài luận văn về lĩnh vực liên quan, bận tối tăm mặt mày, chờ cậu sực tỉnh, thì hiện thực lại sắp khai giảng.
Anh cả nhà họ Đường đã sớm rời nhà trước khi kết thúc kì nghỉ, Đường Tiếu cũng phải từ trong nhà dọn về phòng thuê của mình, sau đó trở về đi học.
Buổi sáng sớm, dưới mắt Đường Tiếu mang theo quầng thâm mắt vì thức đêm, xách theo hành lý đi ra cửa.
Khoảng thời gian này ba Đường còn chưa đến công ty đi làm, ông liếc nhìn con trai út, liền biết mấy ngày nay cậu nhất định là mỗi ngày thức đêm chơi game, tức thì nhìn không thuận mắt cực kỳ: “Mỗi ngày chỉ biết chơi game, ba thấy con lấy được một chút thành tích đã bung xoã rồi.”
Đường Tiếu hơi sửng sốt, tức thì uất ức: “Ba không hiểu, con đang học tập chứ bộ!”
“Con tưởng ba ngốc à?” Ba Đường trợn trắng mắt, “Mỗi ngày đội mũ giáp trò chơi, chẳng lẽ con đang học tập ở trong trò chơi hả, là con ngốc hay là ba khờ?”
Đường Tiếu: “…”
“Con còn nhớ rõ chuyện trước đó đã đồng ý với ba không?”
Đường Tiếu rõ là ngơ ra, tuy nhiên cậu mau chóng lôi ra mảnh kí ức này từ trong một góc trong đầu trước khi ba Đường xị mặt: “Đương nhiên nhớ rõ, ngài cứ yên tâm đi! Chờ thu hoạch tin tức tốt của con.”
“Hơ,” Ba Đường bày tỏ nghi ngờ, “Giáo sư Lý của các con có giao tình với ba, ba sẽ nhờ ông ấy nhìn con, đừng hòng trốn học nữa!”
Đường Tiếu tức thì vẻ mặt đau khổ, nhưng cũng không dám có kháng nghị gì, hầy, xem ra chỉ có thể lại chơi game buổi tối thôi.
Tài xế lái xe đưa cậu về trường học, vừa lúc khóa học đầu tiên của khai giảng là của lão Lý, Đường Tiếu vội vàng về ký túc xá cất một ít đồ, cậu mới vừa đẩy cửa ra, mấy người trong ký túc xá nhìn sang Đường Tiếu, Bát Giới than thở một tiếng: “A a a sao lại như thế này!”
“Hehe, tớ thắng, tớ đã nói Tiếu Tiếu sẽ trở về đi học mà! Nhanh lên lấy ra đê!”
“Cầm đi đi! Đây là cái nịt cuối cùng của tớ đấy!”
“Mấy người các cậu thế mà lấy tớ ra đánh cược?” Đường Tiếu mặt đầy vạch đen, cảm thấy buồn cười lại bất đắc dĩ.
“Lừa Trọc cược với bọn tớ là cậu quyết định quay đầu là bờ kể từ hôm nay, chúng tớ không tin cho lắm.” Sa Tăng nói, “Không ngờ cậu đúng là đã quay đầu thật.”
“Vậy phỏng chừng có hơi chênh lệch với các cậu nghĩ,” Đường Tiếu nói rồi cầm lấy sách giáo khoa, đi ra cửa, thấy ba người này còn ở trong ký túc xá thì hỏi, “Không đi học à?”
“Tiếu Tiếu, có phải cậu chịu k.ích th.ích gì không thế?” Sa Tăng nửa đùa hỏi, “Ngày thường không thấy cậu tích cực như vậy.”
“Cậu nghĩ nhiều rồi, chỉ bởi vì ba tớ nói thi cuối kỳ có thể đạt max điểm thì không thèm quản chuyện tớ chơi game nữa.”
“Hả gì, max điểm? Điều kiện khắc nghiệt vậy luôn?”
“Cũng còn ổn chán.” Đường Tiếu nhớ lại các kiến thức đã khắc ở trong đầu, thuận miệng nói.
“Tiếu Tiếu.” Vẻ mặt của Lừa Trọc nghiêm túc hẳn.
“Gì thế?”
“Giả ngầu thì sẽ bị lừa đá đấy.”
“…” Đường Tiếu ngẫm nghĩ, lười phản bác, “Chờ cuối kỳ các cậu sẽ biết.”
Kiến thức sinh vật học lv1 đã tổng hợp đầy đủ kiến thức sinh học ở bậc đại học, dù bây giờ Đường Tiếu đi thi thì cũng chắc chắn có thể đạt điểm tuyệt đối.
Tuy nhiên cậu cũng không tự mãn vì điều này, suy cho cùng đây đều là sản phẩm phụ của trò chơi, ở trong mắt cậu, nếu trò chơi này chính thức thử nghiệm mở, nói không chừng thế giới đều thay đổi vì thế.
Mấy người trong ký túc xá nhìn vẻ mặt bình tĩnh thản nhiên của Đường Tiếu, lần này thật sự ngơ ngác, cũng không biết rốt cuộc cậu chỉ đang nói giỡn, hay là thật sự quyết tâm bắt đầu cố gắng.
Tuy nhiên họ cũng không miệt mài theo đuổi bao lâu, nhanh chóng rời ký túc xá chuẩn bị đi học.
Tiết này còn là lớp của lão Lý, chẳng qua không phải lớp lý thuyết mà là thực nghiệm, lúc Đường Tiếu đi theo nhóm ba người đi vào tòa nhà thực nghiệm thậm chí còn tương đối xa lạ, bởi vì lớp thực nghiệm của học kỳ này mới vừa mở không lâu, mà không khéo là cậu đã bỏ lỡ vài tiết…
“Hửm, cậu cầm gì trên tay thế?” Lừa Trọc tò mò nhìn cuốn sách đóng bìa trên tay Đường Tiếu.
“Không có gì, chút đồ thôi, muốn cầm đi cho lão Lý xem thử.” Đường Tiếu nói một cách mơ hồ.
“Sh, Tiếu Tiếu.”
“Sao?”
“Tớ có hơi tin tưởng cậu thật sự đã quay đầu là bờ. “ Lừa Trọc nửa nói đùa.
“Biến đi, ông đây chỉ muốn thành người oai phong một cõi trong giới game thôi.”
Mấy người nói nói cười cười, rất nhanh đã đến phòng học, lúc mới vừa đi vào cửa, phía sau đột nhiên có người tăng nhanh bước chân, cùng Đường Tiếu, Lừa Trọc sóng vai chen vào phòng học, vốn cửa phòng học đã không lớn, hai nam sinh bước vào cùng lúc cũng hơi cố, vẫn là Lừa Trọc phản ứng mau lùi về một bước, không đụng thẳng nhau.
Người nọ huých bả vai Đường Tiếu một cái, bước vào phòng học trước một bước, quay đầu liếc nhìn Lừa Trọc và Đường Tiếu một cái, sau đó đi vào phòng học ngồi xuống coi như chưa hề nhìn thấy.
Lừa Trọc bùng lửa giận liền: “Mắt mù à? Bộ không nhìn thấy có người hả?”
“Là các cậu chắn đường tôi.” Người nọ lạnh nhạt nói, quay đầu không hề để ý tới bọn họ.
Lừa Trọc còn muốn túm lấy vai cậu ta, bị Đường Tiếu ngăn lại: “Thôi, sắp vào học rồi, lát nữa lão Lý đến bây giờ.”
Lừa Trọc miễn cưỡng đè lửa giận xuống, cùng Đường Tiếu tìm một chỗ ngồi ngồi xuống, Đường Tiếu xoa xoa bả vai, hỏi: “Người nọ là ai vậy? Kiêu ngạo thế?”
“Đù, mọi người đều làm bạn học cùng lớp cả một năm mà cậu cũng chưa nhớ kỹ chút gì luôn!” Sa Tăng không nhịn được, bầu không khí có chút căng thẳng vừa rồi lập tức dịu xuống, trợn mắt phỉ nhổ, “Cậu ta tên Từ Hướng Lỗi, học sinh giỏi nhất lớp chúng ta, nhưng người này ấy, EQ có hơi thấp, còn cực kiêu ngạo, nghe đâu gia thế cũng không tệ, tớ còn tưởng cậu ta là người thuộc vòng cậu ấm đời thứ hai các cậu chứ.”
“Vòng cậu ấm đời thứ hai gì chứ, dù sao tớ cũng không biết.” Nhà Đường Tiếu quản rất nghiêm, cậu chỉ thỉnh thoảng có gặp con trai của các sếp tổng của các công ty hợp tác khác trong các cuộc họp thường niên của công ty hoặc các bữa tiệc khác, nhưng đều không chơi với nhau.
Ngoài trừ khúc nhạc đệm nhỏ này ra thì không còn tình huống bất ngờ nào khác, trong phòng học thí nghiệm nhanh chóng chật kín người, chờ khi chuông vào học reo, mọi người nhìn thấy lão Lý chậm rãi đi lên đứng trên bục giảng, trong tay kẹp bài thi.
“Ồ, đều đông đủ cả chứ, lớp trưởng xem một chút.”
“Dạ đủ ạ.”
Lớp học bài chuyên ngành không có nhiều người lắm, lớp trưởng đứng dậy nhìn thoáng qua, đặc biệt dừng lại một giây ở khu vực ký túc xá của bọn Đường Tiếu, cao giọng nói.
“Vậy được, phát thành tích lần này xuống đi.” Lão Lý cười haha nói, “Hiếm khi đều ở đây, thầy sẽ gọi từng bạn lên lấy bài thi của mình, bắt đầu từ cao đến thấp nhé.”
“Người đầu tiên, Từ Hướng Lỗi.”
Nam sinh vừa rồi từng có xung đột nhỏ với bọn Đường Tiếu đứng dậy, bình tĩnh đi lên bục nhận bài thi.
“92 điểm, rất tốt, ngày thường có học tập.” Lão Lý mỉm cười đưa bài kiểm tra cho Từ Hướng Lỗi, “Nghe nói gần đây em gia nhập phòng thí nghiệm của giáo sư Thạch? Chăm lo bên kia còn phải học tập, giỏi lắm.”
“Cảm ơn lời khích lệ của ngài.” Từ Hướng Lỗi nở một nụ cười hơi rụt rè, sau khi nhận lấy bài thi thì trở về chỗ ngồi.
“Người tiếp theo, Tân Hân Đồng, 89…”
Bạn học trong lớp lần lượt đứng dậy đi nhận bài thi của mình, nhưng trước sau không hề gọi tên Đường Tiếu, tuy nhiên Đường Tiếu đã biết thành tích của mình từ sớm, giờ phút này ngược lại cũng không có biểu cảm gì, nhưng bọn Lừa Trọc như hiểu lầm chuyện gì, mỗi người lo lắng nhìn sang.
“Thường Thư Kiệt.”
Lừa Trọc lên bục.
“Hoàng Chí Phàm.”
Tiếp theo là Bát Giới.
Lại qua tên hai người, cuối cùng là Sa Tăng, tên thật ở nhân gian là “Vi Hòa Uyên”
Chẳng qua đến lượt cậu ấy đã ở không đạt tiêu chuẩn, sắc mặt lão Lý trở nên có phần nghiêm túc: “Trở về đọc sách cho kỹ, đều là điểm kiến thức trong sách cả.”
Sa Tăng cào tóc đồng ý.
Đến cuối cùng chỉ có Đường Tiếu không bị gọi tên, lão Lý nhìn bài thi còn lại trên tay, trên mặt lộ ra một chút ý cười đã lâu không thấy: “Các em cảm thấy bài thi lần này khó không?”
Phía dưới tức thì dâng tiếng sôi trào, từng người kêu “Quá khó luôn!”
“Thi trật tùm lum!”
“Điểm kiến thức ít được lưu ý như vậy ai nhớ rõ nổi thầy ơi!”
“Đúng vậy ạ, có thể đạt điểm tuyệt đối mới là lạ đó!”
Lão Lý cười haha để mặc bọn họ phát tiết, chờ đại đa số người trong phòng học bình tĩnh lại, mới vẫy vẫy bài thi trên tay: “Nhưng mà, quả thật có người cầm điểm tuyệt đối đấy.”
“Sao có thể?!”
Lúc này, Lừa Trọc như nhớ tới điều gì, chợt nhìn về phía Đường Tiếu, Từ Hướng Lỗi cũng ngẩng đầu, mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Chẳng lẽ nào…?!
“Còn có một bạn học chưa lấy bài thi, Đường Tiếu, 100 điểm, đi lên đi.”
Ông lão này, tuyệt đối là cố ý.
Đường Tiếu nhếch khóe môi, trong sự chú ý cả cá lớp, chỉ có thể bất đắc dĩ đứng dậy, đi lên bục giảng.
Lão Lý cười tủm tỉm đưa bài kiểm tra tới trong tay Đường Tiếu, chờ trở lại chỗ ngồi, ông nói với mọi người bên dưới bục giảng: “Nhìn xem, thầy đã nói bài thi lần này không khó mà, trong khoảng thời gian này bạn học Đường Tiếu tiến bộ rất lớn, những người khác nên học tập nhiều hơn từ bạn ấy.”
Ba người bọn Lừa Trọc dưới bục giảng dẫn đầu hú hét vỗ tay, Đường Tiếu suýt nữa không kiềm được biểu cảm mà đỏ bừng mặt, nhận bài thi nhanh chóng trở lại chỗ ngồi.
Chỉ là mới vừa ngồi trở lại vị trí, đột nhiên chú ý thấy chung quanh lia đến một ánh nhìn mãnh liệt, cậu vô thức nhìn lại hướng ánh mắt bắn đến, Từ Hướng Lỗi lập tức quay đầu.
Đường Tiếu: ? Không thể hiểu nổi.
Nhìn bài thi 92 điểm trên tay mình, Từ Hướng Lỗi cắn chặt răng, chỉ cảm thấy số điểm còn thuận mắt vừa rồi trở nên chói mắt hẳn.
Cậu ta xác định độ khó của bài kiểm tra lần này tương tự như độ khó của các bài giáo sư Lý ra trước giờ, thậm chí còn khó hơn một chút, dù sao lượng kiến thức năm hai cũng không cùng cấp với năm nhất, kiến thức càng rộng hơn, những thứ cần học cũng nhiều hơn.
Chương trình học của giáo sư Lý càng sâu, bởi vì ông sẽ xếp kiểm tra nội dung sách giáo khoa, thậm chí thỉnh thoảng còn đề cập một số điểm kiến thức khá lạ, lần này Từ Hướng Lỗi cũng rơi vào lĩnh vực này, vì phòng thí nghiệm cậu ta gia nhập hiện tại không liên quan gì đến lĩnh vực này nên cậu ta cũng không để ý nhiều.
Nhưng thằng cậu ấm không học vấn không nghề nghiệp kia sao có thể chứ?!
“Được rồi được rồi, yên tĩnh lại, hôm nay thực nghiệm của chúng ta bắt đầu làm nhuộm màu vi khuẩn*, thiết bị cần dùng đã bày ra sẵn, các em xem trợ giảng làm một lần trước.” Dứt lời, giáo sư Lý liền thong thả đi sang một bên, để nghiên cứu viên trợ giảng làm mẫu cho bọn họ.
* Nhuộm vi khuẩn là phương pháp sử dụng thuốc nhuộm có liên quan để tạo màu cho tế bào vi khuẩn để thuận tiện cho việc quan sát và nghiên cứu. Vi khuẩn có kích thước nhỏ, không màu và trong suốt nên phương pháp nhuộm thường được sử dụng để quan sát kích thước và cấu trúc hình thái của chúng. Các bước nhuộm cơ bản là bôi → sấy → cố định → nhuộm.
Đàn anh nghiên cứu sinh chịu thương chịu khó lên bục làm mẫu cho nhóm ma mới bọn họ, mọi người hết sức chăm chú nhìn vào động tác của trợ giảng trên bục giảng, thường thường còn có người ghi chép bút ký.
Chờ trợ giảng gần làm xong, những người ở dưới cũng bắt đầu làm, cả lớp chia thành các nhóm nhỏ khác nhau dựa theo ký túc xá để dùng chung dụng cụ.
Từ Hướng Lỗi hít sâu, nhét bài kiểm tra có phần chướng mắt vào ngăn kéo, lại nhìn thoáng qua Đường Tiếu, sau đó bắt đầu làm thí nghiệm.
Con người cậu ta thực ra có lòng cạnh tranh rất mạnh, từ sớm đã bắt đầu cạnh tranh nghiên cứu sinh, còn không thể chịu đựng được việc người khác làm tốt hơn mình, đều coi mọi người xung quanh là đối thủ cạnh tranh của mình, tuy rằng không biết tại sao gần đây Đường Tiếu đột nhiên lại bắt đầu học tập chăm chỉ, nhưng ít ra cậu nhất định không thể làm tốt thí nghiệm nhỉ, tiết thực nghiệm trước đây cũng chưa thấy cậu ta tham gia bao nhiêu, cũng chưa từng nghe nói cậu ta từng gia nhập phòng thí nghiệm nào.
Sinh vật học nói đến cùng vẫn là một ngành học thực nghiệm, dù cho nhớ rõ những điểm kiến thức trên sách giáo khoa đó thì được gì đâu, nghiên cứu khoa học cũng chẳng dùng được là mấy, cậu ta căn bản không cần lo lắng…
Nghĩ vậy, cậu ta không hề nhìn bên phía Đường Tiếu nữa, mà chuyên tâm làm thực nghiệm của mình.