- Đại ân của công tử, Long nhi không thể báo đáp, về sau vô luận công tử có chuyện gì, đều có thể nói với Long nhi, Long nhi tuyệt không dám chối từ.
Lạc Thanh Chu dừng một chút, nói:
- Long nhi cô nương đã cứu ta, không phải sao?
Long nhi mỉm cười, không nói gì.
Lạc Thanh Chu cũng không muốn nhắc đến chuyện hôm đó.
Dù sao lúc ấy mang theo mặt nạ, vẫn là nhục thân của mình.
Hắn không muốn người thần hồn quen biết lại có bất kỳ liên lụy gì với nhục thân.
- Nguyệt tỷ tỷ làm sao còn không có đến?
Hắn liếc mắt nhìn hai phía, rồi nhìn về phía bụi hoa sen.
Long nhi nói khẽ:
- Tỷ tỷ mới vừa tới qua, sau đó có việc lại đi, nói là đi nội thành một chuyến, chờ một lúc sẽ trở lại.
Lạc Thanh Chu nghe xong, lập tức nói:
- Nguyệt tỷ tỷ đi nội thành rồi?
Long nhi nghe vậy gật đầu.
Lạc Thanh Chu âm thầm hối hận.
Một là hối hận tới chậm, hai là hối hận không có cầu Nguyệt tỷ tỷ.
Hắn lúc trước cũng nghĩ qua cầu Nguyệt tỷ tỷ đưa hắn tiến vào nội thành, chỉ bất quá Nguyệt tỷ tỷ một mực tại tiếp nhận lôi điện giúp hắn tu luyện, lại truyền thụ cho hắn nội công tâm pháp, hắn thực sự không có ý tứ lại phiền phức đối phương, ai biết nàng đêm nay vậy mà đi nội thành.
Sớm biết vậy tối hôm qua nói cho nàng hắn muốn đi nội thành, như vậy đêm nay nàng chẳng phải có thể tiện đường dẫn hắn đi cùng?
Long nhi nhìn hắn nói:
- Công tử cũng muốn đi nội thành sao?
Lạc Thanh Chu thở dài một hơi, nói:
- Hoàn toàn chính xác muốn đi. Sợ phiền phức Nguyệt tỷ tỷ, cho nên không có nói cho nàng.
Long nhi cười nói:
- Không có chuyện gì, lấy thực lực của tỷ tỷ, đi nội thành tới lui tự nhiên. Chờ một lúc tỷ tỷ trở về, Lạc công tử lại cầu nàng là được, nàng hẳn là sẽ đáp ứng.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:
- Nàng mới đi nội thành, ta lại cầu nàng đi, không tốt lắm.
Long nhi cười nói:
- Công tử và tỷ tỷ lạnh nhạt như vậy sao? Các ngươi hẳn là quen biết đã lâu rồi chứ? Có chuyện gì, hoàn toàn có thể nói thẳng, không cần thiết cố kỵ quá nhiều. Tỷ tỷ mặc dù tính tình thanh lãnh, thật ra đáy lòng rất tốt, mà lại quen thân với công tử như vậy, công tử không cần sợ hãi.
Lạc Thanh Chu cười khổ một tiếng, nói:
- Không phải sợ hãi, chỉ là băn khoăn trong lòng. Ta thiếu nàng quá nhiều thứ, cảm giác cả một đời đều không cách nào báo đáp, nơi nào còn dám chủ động phiền phức nàng làm việc dùm mình.
Long nhi nhìn thần sắc trên mặt hắn, trong lòng đột nhiên có chút hâm mộ và ghen ghét, nói khẽ:
- Công tử không cần lo lắng, đến lúc đó tỷ tỷ độ kiếp, còn cần công tử hỗ trợ.
Lạc Thanh Chu gật đầu nói:
- Ta nhất định sẽ giúp nàng.
Hai người lại nói một hồi, Long nhi đột nhiên nhìn phía xa nói:
- Công tử, tỷ tỷ trở về.
Lạc Thanh Chu quay đầu nhìn lại, một thân ảnh xanh nhạt đột nhiên xuất hiện từ trong đêm tối, rất nhanh đi tới phụ cận, bay xuống phía dưới.
Lạc Thanh Chu còn chưa nói chuyện, Long nhi đột nhiên nói:
- Tỷ tỷ, Lạc công tử có chuyện cầu ngươi.
Thân ảnh xanh nhạt nhìn hắn một cái, thản nhiên nói:
- Nói.
Lạc Thanh Chu đành phải mặt dày nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, ta muốn đi nội thành một chuyến, bất quá đầu tường có thật nhiều pháp khí, bên trong nội thành có khả năng cũng có rất nhiều, ta muốn... Nguyệt tỷ tỷ ngươi nơi đó còn có pháp khí giống như khăn tay không? Có thể cho ta mượn dùng một chút không?
Long nhi ở một bên lập tức xen vào nói:
- Công tử có chỗ không biết, những pháp khí nội thành rất lợi hại, pháp khí phổ thông không có cách nào ẩn nấp thân hình. Nếu công tử muốn đi vào, nhất định phải để tỷ tỷ mang theo ngươi đi vào chung mới có thể, như thế mới an toàn nhất.
Lạc Thanh Chu nghe xong, đành phải cúi đầu chắp tay nói:
- Nguyệt tỷ tỷ, có thể làm phiền ngươi, lại mang ta đi một chuyến nội thành không?
Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một chút, nói:
- Nam nữ thụ thụ bất thân.
Lạc Thanh Chu nghe vậy, mặt mũi tràn đầy nghi hoặc.
Long nhi ở một bên vội vàng giải thích nói:
- Công tử, ngươi cần giấu ở bên trong hồn quang của tỷ tỷ, chính là trong vầng sáng trên người, đồng thời muốn dán vào thân thể của nàng, để khí tức các ngươi hòa làm một thể, dạng này mới có thể giấu diếm được những pháp khí kia.
Lạc Thanh Chu: - .....
- Kia....
Đang lúc hắn muốn nói coi như thế, Long nhi vội vàng đi tới gần thấp giọng nói:
- Công tử, ngươi cầu tỷ tỷ một chút, hoặc là nói... Sẽ phụ trách đối với nàng...
Thân ảnh xanh nhạt nhìn nàng một cái.
Long nhi lập tức ngậm miệng thối lui.
Lạc Thanh Chu đương nhiên sẽ không nói như vậy, cùng lắm thì ngày mai để tiểu Nguyệt dẫn hắn đi vào là được, người như tiểu Nguyệt, dùng lợi ích thì có thể giao dịch, hắn không có gánh nặng trong lòng.