Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 1320 - Chương 1320: Đại Võ Sư (2)

Chương 1320: Đại Võ Sư (2) Chương 1320: Đại Võ Sư (2)

Một tia nguyệt hoa lực lượng nhanh chóng tụ tập đến từ bốn phía, tiến vào vòng xoáy, chui vào thân thể của hắn.

Đau đớn trên người hắn bắt đầu dần dần giảm bớt.

Nửa canh giờ.

Thần hồn của hắn rốt cục khôi phục như lúc ban đầu, đau đớn trên người đã hoàn toàn biến mất.

Nắm đấm của đối phương cũng không đánh trúng thần hồn hắn, chỉ là quyền sóng cùng khí huyết cách không mà đến, xé rách và đốt thương thần hồn của hắn, nếu không, không có khả năng nhanh như vậy đã khôi phục.

- Nguyệt tỷ tỷ, đa tạ.

Hắn đứng người lên, chắp tay nói tạ.

Thân ảnh xanh nhạt trầm mặc một lát, nói:

- Ta không có ra tay giúp ngươi, vì sao còn muốn nói lời cảm tạ?

Lạc Thanh Chu cung kính nói:

- Nguyệt tỷ tỷ đã ra tay giúp ta. Nguyệt tỷ tỷ mang ta đi nội thành, lại cứu ta rời đi tại thời điểm tối hậu quan đầu (then chốt), chuyện này còn không nên tạ à? Về phần vì sao Nguyệt tỷ tỷ không có giúp ta đánh nhau, khẳng định có khó khăn khó nói, ta cũng không yêu cầu xa vời.

Thân ảnh xanh nhạt an tĩnh nhìn một hồi, nói:

- Ta không thể động thủ trong thành, cũng không thể thi triển một chút công pháp, trừ phi trong nhà mình.

Lạc Thanh Chu nghe tiểu Nguyệt nói qua, lúc này lại nghe chính nàng nói, trong lòng đột nhiên có chút đồng tình, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, tông môn của ngươi... Rất lợi hại phải không?

Thân ảnh xanh nhạt không có trả lời, xoay người, đưa lưng về phía hắn, nhìn về phía đêm tối xa xa, thản nhiên nói:

- Gần đây ngươi không cần đi ra, tu luyện ngay trong nhà đi. Ngươi vừa rồi đã bại lộ, trong khoảng thời gian này vô luận nội thành hay là ngoại thành, có khả năng đều sẽ điều tra thần hồn. Nếu bị bắt, ta không có cách nào cứu ngươi.

Lạc Thanh Chu chắp tay nói:

- Nguyệt tỷ tỷ cũng phải cẩn thận.

Long nhi ở một bên nói:

- Xem ra gần đây ta cũng cần trốn ở dưới đáy hồ, không thể đi ra ngoài nữa.

Lập tức nàng lại nói:

- Bất quá Sở công tử, ban ngày ngươi có thể đến tìm Long nhi chơi. Long nhi sẽ ở thuyền hoa...

Nói đến đây, nàng nhìn thân ảnh xanh nhạt một chút, lập tức lại yếu ớt mà nói:

- Được rồi, công tử vẫn nắm chặt thời gian tu luyện đi, Long nhi cũng muốn tu luyện.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua chân ngọc tuyết trắng cùng đầu dây đỏ trên chân ngọc dưới váy nàng, nhẹ gật đầu, chắp tay nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, Long nhi cô nương, vậy ta đi về trước. Các ngươi cũng mau trở về đi thôi, chỉ sợ một hồi bọn hắn sẽ tìm tới.

Long nhi nói khẽ:

- Công tử bảo trọng, nếu như có chuyện, cứ đến Tây Hồ tìm Long nhi. Long nhi có thể giúp một tay, tuyệt sẽ không chối từ.

Lạc Thanh Chu lại nhìn thân ảnh xanh nhạt một chút, nói:

- Nguyệt tỷ tỷ, chúng ta ban đêm dùng bảo điệp đưa tin liên hệ.

Thân ảnh xanh nhạt đưa lưng về phía hắn, không đáp lại.

Lạc Thanh Chu không dám dừng lại thêm, lập tức bay lên không trung, biến mất không thấy gì nữa.

Mặc dù khoảng cách đến hừng đông còn sớm, nhưng vừa rồi hắn đã kinh động đến Lạc Trường Thiên, đoán chừng đối phương chẳng mấy chốc sẽ phái người tới tìm kiếm.

Thần hồn, phi kiếm.

Đối phương khẳng định sẽ liên tưởng đến chuyện đệ đệ của hắn bị giết, cho nên khẳng định sẽ truy xét đến ngọn nguồn.

Đợi hắn rời đi không lâu.

Thân ảnh xanh nhạt chậm rãi xoay người, nhìn về phía thiếu nữ Yêu tộc sau lưng, trầm mặc một lát, nhàn nhạt hỏi:

- Vì sao ngươi không mang giày?

Long nhi: - ? ? ?

Nàng cứng đờ, giải thích.

- Tỷ tỷ, ta ở trong nước, mà ta lại không phải người...

Thân ảnh xanh nhạt không tiếp tục để ý tới nàng, thân ảnh lóe lên, biến mất không thấy gì nữa.

Long nhi đứng ở bên trên lá sen kinh ngạc trong chốc lát, cúi đầu xuống, nhìn về phía chân ngọc tuyết trắng nhỏ nhắn xinh xắn của mình, lẩm bẩm:

- Không mang giày cũng có lỗi sao? Ta là rắn, vậy mà hỏi ta vì sao không mang giày... Rõ ràng nên chất vấn hắn, vì sao luôn luôn nhìn lén người ta... Chỉ biết khi dễ người nhỏ yếu, hừ.

Nói xong, đột nhiên biến thành một đầu quái vật khổng lồ, ‘Oanh’ một tiếng, chui vào đáy nước.

Lạc Thanh Chu trở lại trong phủ, lại cẩn thận quan sát bốn phía một lần, thấy không có dị thường, xuyên qua nóc nhà, về đến phòng, thần hồn quay về cơ thể.

Đêm nay nội thành cùng ngoại thành sẽ nhấc lên một trận mưa to gió lớn đáng sợ.

Bất quá, tạm thời hẳn là thổi không đến nơi này của hắn.

Lạc Thanh Chu ôm Tần nhị tiểu thư yếu đuối kiều nhuyễn trong ngực, ngửi ngửi mùi thơm ngát của thiếu nữ, trong lòng lại nghĩ đến một vài chuyện, cúi đầu xuống, hôn một chút miệng nhỏ của nàng, nắm lấy thỏ thỏ, nhắm hai mắt lại.

Thần hồn hắn có chút mỏi mệt, rất nhanh ngủ thiếp đi.

Hôm sau, ánh nắng tươi sáng.

Hắn sớm rời khỏi giường, được Thu nhi phục thị rửa mặt xong, đi ra cửa.

Lúc đi vào ngõ hẻm Thập Bát, Đao tỷ đang đứng tại cửa ngõ, hai tay trống trơn chờ hắn.

Bình Luận (0)
Comment