Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 1321 - Chương 1321: Đại Võ Sư (3)

Chương 1321: Đại Võ Sư (3) Chương 1321: Đại Võ Sư (3)

- Bánh bột ngô đâu?

Hắn hỏi.

Đao tỷ hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đã ăn xong.

Hai người đi ra hẻm nhỏ, đi trên đường phố, đột nhiên phát hiện có người quan phủ đang tra hộ tịch từng nhà.

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua, trong lòng nói thầm, có phải là vì chuyện tối ngày hôm qua.

Đoán chừng đều muốn bị tra một lần người của toàn bộ kinh đô.

Những người không có hộ tịch, hoặc nói không ra lai lịch, đoán chừng sẽ phải xui xẻo.

Lạc Thanh Chu cảm thấy Sở Phi Dương rất nguy hiểm, dù sao lai lịch thân phận, địa chỉ trong nhà, tình huống thành viên gia đình, đều không tra được.

Tình huống càng ngày càng gấp gáp, cũng càng ngày càng nguy hiểm.

Hắn biết, sớm muộn gì cũng có một ngày Lạc Trường Thiên sẽ tra được trên đầu của hắn.

Khi đối phương biết được Sở Phi Dương chính là Lạc Thanh Chu hắn, chỉ sợ đều sẽ tra ra manh mối của mọi chuyện.

Đến lúc đó cho dù là Trưởng công chúa, chỉ sợ cũng không gánh nổi hắn.

Dù sao Lạc Ngọc lúc ấy không chỉ là hậu nhân của gia tộc công huân, còn là danh ngạch hạng nhất mà Long Hổ học viện thu nhận.

Đến lúc đó, chỉ sợ Tần nhị ca cùng toàn bộ Tần phủ đều sẽ bị liên lụy.

Cho nên, chuyện đã lửa sém lông mày.

Hắn nhất định phải mau chóng đột phá đến Võ Sư hậu kỳ, nhất định phải đạt được thứ tự tốt trong tỉ thí của Lăng Tiêu tông lần này, nhất định phải cầm thêm một chút tài nguyên tốt để tu luyện.

Sau đó, giải quyết triệt để cái phiền toái này.

Đến võ quán, sau khi đi thỉnh an sư phụ, hắn đi luyện võ tràng phía sau, bắt đầu tu luyện quyền pháp cơ sở của Lăng Tiêu tông - Lăng Phong Quyền.

Buổi sáng không có nghỉ ngơi.

Buổi chiều, hắn tu luyện một canh giờ nội công tâm pháp trước, sau đó lại luyện tập Hám Sơn Bá Quyền.

Thấy không có người nhìn lén, hắn lại luyện tập mấy lần Ngưu Ma Thần Công.

Ban đêm trở lại trong phủ, hắn dùng dược thủy ngâm trong tắm, lại nhỏ hai giọt linh dịch do Nhật Nguyệt bảo kính sinh ra.

Sau đó lại đi Trích tiên cư luyện tập phi kiếm.

Ban đêm hắn cũng không đi ra, mà là thần hồn xuất khiếu, tu luyện ngay tại hậu viện.

Thời gian ba ngày thoáng một cái đã qua.

Chạng vạng tối hôm nay, trước khi rời khỏi võ quán, Tôn Giang dặn dò mấy người:

- Sáng sớm ngày mai, hừng đông tập hợp ở chỗ này, quá hạn không đợi. Đi tông môn tham gia tỷ thí, vừa đi một lần, chí ít cần thời gian ba ngày. Cho nên đêm nay sau khi trở về, các ngươi nhớ kỹ nói rõ ràng cho người trong nhà. Còn có chuyện võ giả tỷ thí, sinh tử tự chịu... Rồi những chuyện cần phải chú ý cho chuyến đi tông môn thì ngày mai ta giảng giải cho các ngươi khi ở trên xe ngựa.

Mấy người rời đi, đều rất hưng phấn.

Rốt cục có thể đi tông môn Lăng Tiêu tông nhìn một chút.

Lạc Thanh Chu cùng Đao tỷ rời đi, Đao tỷ cũng rất kích động:

- Ta còn chưa hề đi qua tông môn, hi vọng sẽ không để cho ta thất vọng.

Nàng gặp Lạc Thanh Chu không nói lời nào, tâm tình tựa hồ có chút không tốt, nghĩ là còn không có đột phá đến Võ Sư hậu kỳ, không khỏi an ủi:

- Sở Phi Dương, không có chuyện gì, không có đột phá thì không có đột phá, dù sao lấy thiên phú của ngươi, lại không thể một mực kẹt ở chỗ này. Sư phụ cũng đã nói, đội này của chúng ta không cầu đứng hàng đầu, chỉ cần thu hoạch được xếp hạng trung đẳng là được, chỉ cần không ném mặt lão nhân gia ngài là được. Còn tài nguyên tu luyện, mặc dù không có nhiều bằng mấy hạng đầu, nhưng khẳng định cũng có.

Lạc Thanh Chu nhíu lông mày nói:

- Ta chỉ có chút kỳ quái, bằng vào kinh nghiệm của ta trước đó đột phá mà xem, mấy ngày gần đây đáng ra là ta sớm đã đột phá, lực lượng trong cơ thể một mực ngo ngoe muốn động, huyết dịch tựa hồ cũng đã luyện hóa hoàn tất, cảm giác lực lượng bên trong từng cái huyệt khiếu đều đang xao động bất an, rõ ràng sớm nên đột phá. Ta trước kia lúc đột phá, cảm giác thậm chí còn không có cường liệt giống như hiện tại. Thế nhưng ta bây giờ lại chậm chạp không thể xông phá chỗ quan ải cuối cùng, không biết là nguyên nhân nào.

Đao tỷ nghe nói, nghĩ nghĩ, nói:

- Có thể là cảm giác mỗi cảnh giới đều không giống nhau. Dù sao cũng là Võ Sư hậu kỳ, nào có đơn giản như vậy. Tốc độ tu luyện của ngươi đã rất nghịch thiên rất biến thái. Cho dù mấy tháng sau đột phá, cũng rất đáng sợ.

Lạc Thanh Chu vẫn nghi ngờ trong lòng như cũ, luôn cảm giác không đúng ở chỗ nào.

Hai người nói chuyện, rất mau đến ngõ hẻm Thập Bát.

Cửa ngõ, Nam Cung Mỹ Kiêu đang hai tay ôm ngực tựa ở trên vách tường bên cạnh, cái cằm khẽ nhếch, một mặt lãnh ngạo chờ hắn.

Đao tỷ nhìn nàng một cái, quả quyết phất tay chào hỏi rời đi.

Lạc Thanh Chu dừng bước lại, nhìn về phía nàng.

Mấy ngày nay, vị Nam Cung quận chúa này đều không tiếp tục tới tìm hắn, vốn cho rằng đối phương đã chơi chán, sẽ không còn tới tìm hắn, ai ngờ hôm nay lại tới.

Bình Luận (0)
Comment