Cơ bắp căng cứng mãnh liệt đánh lên cành cây, có màng da bảo hộ, cảm giác đau đớn sau khi mỗi lần mãnh liệt va chạm đã giảm mạnh.
Thân cây thô to khẽ chấn động, nhánh cây phía trên lay động trong gió tuyết.
Đợi sau khi cơ bắp toàn thân đều rèn luyện một lần, hắn lại từ chuyển đến một khối nham thạch từ giả sơn phía ngoài, bắt đầu cử tạ kéo duỗi...
Đợi bắp thịt toàn thân vô cùng đau nhức, thực sự không cách nào kiên trì, hắn dừng lại, vận chuyển nội công tâm pháp, lặp đi lặp lại làm dịu cơ bắp đang đau nhức nóng lên...
Thời gian một ngày đảo mắt mà qua.
Giữa trưa, Lạc Thanh Chu không có trở về ăn cơm.
Buổi chiều bụng đã đói kêu vang.
Bất quá hắn vẫn như cũ kiên trì.
Thẳng đến chạng vạng tối, toàn thân trần trụi đầy mồ hôi, bắp thịt toàn thân đau nhức không cách nào lại động đậy mới ngừng lại.
Tổn thương trên người khi đánh nhau sống chết cùng người võ giả kia lưu lại cũng không có khỏi hẳn, nhưng hôm qua hấp thu hai giọt chất lỏng xanh đậm, lại tu luyện một canh giờ nội công tâm pháp đã không còn đau đớn, mà mặt ngoài vết thương đã trở nên rất nhạt.
Đối với võ giả mà nói, chỉ cần không phải vết thương trí mạng đều khôi phục rất nhanh.
Huống chi nội công tâm pháp của hắn không tầm thường, Nhật Nguyệt bảo kính sinh ra chất lỏng xanh đậm càng bất phàm.
Hôm nay lúc tu luyện, cơ hồ không có bất kỳ cảm giác gì quá lớn.
Đơn giản rửa sạch một chút trong hồ nước, hắn mặc y phục vào, về tới tiểu viện.
Không thể không nói, chất lỏng Nhật Nguyệt bảo kính sinh ra rất lợi hại.
Tối hôm qua ròng rã bị “Ăn” ba lần, hôm nay vẫn như cũ tinh lực tràn đầy, sinh long hoạt hổ.
Bụng lại đang kêu rột rột.
Tiểu Điệp vẫn chưa về.
Lạc Thanh Chu nghĩ nghĩ, trở lại trong phòng, cầm túi trữ vật, ra phủ, quyết định đi mua một ít thịt trở về thêm đồ ăn.
Luyện thịt cực kì tiêu hao thể lực cùng năng lượng, mỗi ngày đều cần số lượng lớn thịt ăn bổ sung, lúc rèn luyện cơ bắp cũng cần càng nhiều năng lượng.
Trên sách nói, tốt nhất là thịt của Yêu thú.
Nhưng đối với hắn mà nói, còn không có loại điều kiện này.
Hắn quyết định trước đi mua chút thịt bò, sau đó lại đi tụ bảo các nhìn xem, mua chút dược thủy chuyên dụng cho luyện thịt, thử một chút hiệu quả.
Mặc dù hắn có chất lỏng Nhật Nguyệt bảo kính sinh ra tu luyện, nhưng nếu như những thuốc nước kia hữu dụng, có lẽ có thể làm ít công to, hiệu quả càng nhanh.
Chỉ cần có thể nhanh chóng thành công, hắn không ngại dùng tiền.
Dù sao sau khi luyện thịt thành công, hắn có thể lại tự mình đi săn giết Yêu thú kiếm tiền, đồng thời tôi luyện kỹ năng chiến đấu thực tế, tích lũy kinh nghiệm.
Muốn trở thành một võ giả chân chính, một bước này khẳng định không thể thiếu.
Ra phủ, bên ngoài gió tuyết lớn hơn.
Lúc này, trên đường phố rất ít người qua lại.
Hắn trực tiếp đi đến chợ bán thức ăn, mua một khối thịt bò to, sau khi mang theo đến một hẻm nhỏ không người, bỏ vào trong túi trữ vật.
Sau đó lại lấy đồ ăn và y phục người võ giả kia lưu lại ra, ném vào trong khe nước.
Nhìn những đồ ăn hoàn hảo không chút tổn hại có thể xác định, trong túi trữ vật tựa hồ còn có công năng bảo tồn đồ ăn không biến chất, cho nên lần này hắn mua không ít thịt bò.
Tiếp theo, hắn lại đi tụ bảo các.
Hỏi giá cả dược thủy, không do dự, trực tiếp mua hai bình dược thủy, hao tốn gần hai trăm kim tệ.
Sau khi về đến nhà, hắn cũng không có lập tức sử dụng dược thủy.
Sau khi cùng Tiểu Điệp cơm nước xong, đi trong hồ tắm rửa.
Sau khi trở về, thay y phục khác, chuẩn bị đi nơi đó thỉnh an Tần đại tiểu thư.
Thuận tiện, nhìn một chút xem hắn lưu lại ấn ký ngoài miệng và trên cổ của người nào đó.
Ai ngờ vừa muốn đi ra ngoài, nha hoàn Mai nhi thiếp thân bên người nhạc mẫu đại nhân đột nhiên vội vã đi tới nói:
- Cô gia, phu nhân gọi ngươi đi qua một chuyến.
- Phu nhân?
Trong lòng Lạc Thanh Chu có chút bồn chồn.
Vị nhạc mẫu đại nhân kia đột nhiên lúc này tới tìm hắn, chẳng lẽ bởi vì chuyện tối hôm qua sờ soạng Tần nhị tiểu thư, muốn tới tìm hắn tính sổ?
- Chuyện gì?
Hắn hỏi.
Mai nhi nghiêm mặt nói:
- Cô gia đi tự nhiên là biết.
Lạc Thanh Chu dừng một chút, không có nói thêm nữa, đi theo nàng ra cửa.
Đi một đoạn, hắn đột nhiên lại hỏi:
- Mai nhi cô nương, ta có thể đi gặp Nhị tiểu thư nói vài câu không?
Mai nhi lạnh mặt nói:
- Không cần, Nhị tiểu thư và phu nhân đang ở cùng một chỗ.
Lạc Thanh Chu sững sờ, lập tức âm thầm thở dài một hơi.
Có Nhị tiểu thư ở đó, hẳn là không vấn đề gì.
Chuyện tối hôm qua, Nhị tiểu thư cũng đã giúp hắn giải thích qua.
- Cô gia, lá gan ngươi thật lớn.
Mai nhi bất thình lình nói một câu.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng hỏi:
- Nói thế nào?
Mai nhi hừ lạnh một tiếng, đột nhiên nói một câu để trong lòng hắn rung lên một cái