Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 261 - Chương 261: Đề Phòng Người Bên Cạnh

Chương 261: Đề phòng người bên cạnh Chương 261: Đề phòng người bên cạnh

Lạc Thanh Chu nhìn thoáng qua ánh mắt của hắn, đột nhiên nghe được trong lòng của hắn: 【 Tam ca quả nhiên không có khoa trương, bộ dáng cùng dáng người của thiếu nữ kia quả nhiên cực phẩm, trong nhẫn chứa đồ chỉ sợ cũng cất giấu rất nhiều kim tệ cùng bảo bối, hôm nay phát tài! Không uổng công mấy người chúng ta mưu đồ nhiều ngày. Ta trước tiên biểu diễn một phen ở trước mặt mấy người, để bọn hắn buông lỏng cảnh giác, đợi chút nữa lần lượt đánh tan. Bất quá tiểu tử này nhìn có chút nghèo rớt mồng tơi, hơn nữa thoạt nhìn còn có chút ngốc, không biết trên người có bao nhiêu kim tệ 】.

- Sở tiểu đệ, đi, cùng một chỗ.

Hàn Bắc tới cười vỗ vỗ bờ vai của hắn, lại nhếch miệng ha ha nói:

- Xú nha đầu kia tính khí nóng nảy, chắc hẳn trên giường cũng vô cùng có lực, Sở tiểu đệ ngươi nói xem?

Lạc Thanh Chu không có trả lời, ngơ ngác cười một tiếng, trong mắt lóe lên hàn mang liền biến mất.

Tối hôm qua có một trận mưa lớn, nhiệt độ chợt hạ thấp.

Lúc đầu cứ nghĩ thời tiết thế này đã đủ lạnh, nhưng mấy người vừa tiếp cận mảnh rừng cây phía trước đột nhiên cảm thấy một cỗ khí tức càng thêm lạnh lẽo thấu xương đánh tới.

Người lần đầu tiên tiếp xúc, cho dù là võ giả cũng không nhịn được rùng mình.

- Các vị.

Trước khi chính thức tiến vào Hắc Mộc lâm.

Thần sắc Đao tỷ ngưng trọng, nhắc nhở cuối cùng:

- Đề nghị của ta là, các ngươi lần đầu tiên tới nơi này, tốt nhất đi theo tổ đội. Bên trong Hắc Mộc lâm nguy hiểm, không đơn giản đến từ độc vật, các loại yêu thú, còn đến từ những võ giả khác.

Nói đến đây, nàng dừng lại một chút, quét nhìn mấy người, tiếp tục nói:

- Ở chỗ này, giết người cướp của thường xuyên phát sinh. Bên trong Hắc Mộc lâm là khu vực ngoài vòng pháp luật, nếu các ngươi bị giết ở bên trong, không có người sẽ truy tra hung thủ cho các ngươi, cũng không có người sẽ vì các ngươi nhặt xác. Cho nên, các ngươi phải cẩn thận. Cẩn thận yêu thú, cẩn thận những võ giả khác, cũng muốn cẩn thận... Đồng bạn của các ngươi.

- Đương nhiên, đại đa số võ giả nơi này đều là vì yêu thú mà tới. Đối với loại chuyện giết người cướp của này, có lẽ chỉ có người bên ngoài mới có khả năng làm ra.

- Dù sao mỗi võ giả, cũng có thể cực hạn phản sát, khí lực giết võ giả, giữ lại giết yêu thú càng thêm có lời.

- Tốt, ta chỉ nói như thứ này.

- Có vấn đề có thể trực tiếp hỏi, không có vấn đề liền theo ta đi vào.

Đao tỷ nói xong, chờ đợi trong chốc lát.

Thấy không có người nào đặt câu hỏi, nàng cầm đao bản rộng hình cung của mình, đi về phía trước.

Theo một đường nhỏ uốn lượn, tiến vào một mảnh rừng rậm nguyên thủy.

Lối vào có thân cây tráng kiện, cao vút trong mây.

Vỏ cây đen như mực.

Bên đường dựng một khối bia đá màu đen, trên tấm bia viết mấy chữ lớn bắt mắt bằng máu: Yêu thú Hắc Mộc lâm, không phải võ giả chớ tiến vào.

Tối hôm qua mưa to một trận, nhiệt độ chợt hạ.

Khí trời bên ngoài vốn rét lạnh, ngay lúc mấy người vừa mới bước vào mảnh rừng rậm nguyên thủy này liền cảm thấy một cỗ khí tức càng thêm lạnh lẽo tận xương đánh tới.

Mấy người lần đầu tiên tới nhịn không được rùng mình.

- Không khí bên trong nơi này ẩn chứa một cỗ khí tức đặc thù, đặc biệt thích hợp cho yêu thú sinh tồn. Người bình thường nếu tiến đến, cho dù không có bị yêu thú ăn hết, cũng sẽ bị khí lạnh xâm nhập vào cơ thể, sau khi rời khỏi đây nếu không kịp thời bài trừ, không kiên trì được mấy ngày liền sẽ bệnh nặng tử vong.

- Cho dù là thể chất võ giả chúng ta, cũng không thích hợp ở bên trong quá lâu.

- Cho nên lúc chạng vạng tối, mặc kệ mọi người có thu hoạch hay không có con mồi, đều phải đi ra, tập hợp ở bên ngoài đất trống.

Đi ở trong rừng, Đao tỷ tiếp tục tận tụy tận tâm căn dặn.

Khi đến một cái ngã ba đường, nàng dừng bước, nói:

- Tốt, chia tay tại đây. Hắc Mộc lâm rất lớn, không gian ngoại vi cũng rất lớn, càng đi bên trong, yêu thú càng lợi hại, không chỉ có các ngươi không thể đi vào, những yêu thú cấp thấp cũng không dám đi vào, cho nên chỉ cần các ngươi vận khí tốt, ở bên ngoài liền có thể có thu hoạch. Hiện tại, các ngươi có thể suy nghĩ tỉ mỉ một chút, là một thân một mình đi săn giết yêu thú, hay tổ đội cùng ai.

- Đương nhiên, cũng có thể xuất tiền mời ta hỗ trợ.

Ngô Khuê chắp tay, nói:

- Chư vị, vậy tại hạ trước hết cáo từ, ta thích một mình.

Nói xong, trực tiếp lựa chọn đường ở giữa rời đi.

Hàn Bắc lại mặt dạn mày dày nhìn về phía thiếu nữ lãnh ngạo gợi cảm, cười rạng rỡ nói:

- Tần cô nương, nếu không ba người chúng ta cùng một chỗ? Nhiều người, tìm kiếm yêu thú cũng đơn giản hơn một chút.

Tần Nguyệt Mặc trực tiếp nện đôi chân dài gợi cảm một mình thuận theo một đường nhỏ bên phải rời đi.

Tóc dài nhu thuận thả ở sau lưng, vặn vẹo theo bờ mông căng tròn, bờ eo nhỏ nhắn, như một loại nước gợn dập dờn mê người.

Bình Luận (0)
Comment