Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 717 - Chương 717: Nguyệt Tỷ Tỷ Thật Ôn Nhu (2)

Chương 717: Nguyệt tỷ tỷ thật ôn nhu (2) Chương 717: Nguyệt tỷ tỷ thật ôn nhu (2)

Lạc Thanh Chu: 【 Không, lần này may mắn mà có Nguyệt tỷ tỷ, nếu không ta còn không biết lúc nào mới có thể đột phá. Nguyệt tỷ tỷ mặc dù tính tình lãnh đạm, bất quá làm người rất tốt. Tiểu Nguyệt, ngươi có thể vụng trộm nói cho ta tên thật của nàng không? 】

Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca, ngươi lần trước còn nói muốn đạp cái mông của nàng, sao bây giờ thay đổi thành thái độ rồi? Ca ca cũng không thể bị hành vi dối trá của nàng lừa gạt, nhất định phải tranh thủ sớm một chút rời khỏi nàng! 】

Lạc Thanh Chu: 【 Kia là đùa với ngươi, Nguyệt tỷ tỷ trước đó đã cứu tính mạng của ta, mà lại vẫn luôn giúp ta tu luyện, còn miễn phí giúp ta luyện chế phi kiếm, lúc sau ta còn có rất nhiều việc muốn thỉnh cầu nàng ấy, sao ta có thể vong ân phụ nghĩa đây. 】

Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca, ngươi thay đổi, ngươi lần trước rõ ràng nói nàng ghê tởm, rõ ràng nói ngươi chỉ thích muội muội, ô ô... 】

Lạc Thanh Chu: 【 Tốt, không tán gẫu nữa, ta chỉ muốn thông báo cho ngươi một tiếng là ta tấn cấp, không có chuyện gì khác 】

Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca, muội muội nhớ ngươi, ngươi nhớ muội muội không? 】.

Lạc Thanh Chu: 【 Ngươi muốn nghe nói thật hay là nói dối? 】

Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca, muội muội đột nhiên nhớ lại, muội muội nơi này còn có một số bảo vật, vừa hay đều là để cho Luyện Thần cảnh dùng 】

Lạc Thanh Chu: 【 Hảo muội muội, ca ca nhớ ngươi, ngươi chừng nào thì trở về? 】

Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca là đang nói thật hay là nói dối? 】

Lạc Thanh Chu: 【 Nói thật, thiên chân vạn xác! Nếu như có hoang ngôn, thiên lôi đánh xuống! 】

Tiểu Nguyệt: 【 Ca ca phải cẩn thận lôi kiếp nha, nếu ca ca nói dối, đến lúc đó độ lôi kiếp có thể sẽ trực tiếp đi chầu tổ tiên à 】

Lạc Thanh Chu: 【 Ngươi chừng nào thì trở về? 】

Tiểu Nguyệt: 【 Tạm thời không trở về 】

Lạc Thanh Chu: 【 Ngủ ngon 】

Thu hồi bảo điệp đưa tin, bay trở về nội thành, đang muốn bay trở về Tần phủ, trong lòng đột nhiên khẽ động, ngẩng đầu nhìn lại.

Thân ảnh xanh nhạt kia chẳng biết lúc nào đã vô thanh vô tức đứng ở phía trước.

Lạc Thanh Chu vội vàng bay tới, còn chưa nói chuyện, thân ảnh xanh nhạt quay người rời đi, thản nhiên nói:

- Đuổi theo.

Lạc Thanh Chu nghe vậy sửng sốt một chút, lập tức đi theo.

Hai người một lần nữa bay trở về Uyên Ương lâu.

Thân ảnh xanh nhạt rơi vào bên trên mái cong, âm thanh vẫn thanh lãnh như cũ:

- Ta trước dạy ngươi phương pháp dùng thần niệm ngự vật. Ngoại trừ phi kiếm và bảo vật do vật liệu đặc thù chế tác, những vật khác, chỉ cần thần hồn ngươi cường đại, thần niệm đầy đủ, đều có thể thúc đẩy.

Nói rồi, nàng vươn ra một tay ngọc thon dài từ trong vầng sáng, hơi động một chút, ‘Bá’ một tiếng, Lạc Thanh Chu đột nhiên phát hiện phi kiếm lơ lửng bên cạnh mình đột nhiên không tự chủ được bay ra ngoài, rơi vào lòng bàn tay của nàng.

- Đây chính là thần niệm ngự vật, chỉ cần thần hồn cùng thần niệm ngươi cường đại, cho dù toà Uyên Ương lâu này, ngươi cũng có thể di động.

Thân ảnh xanh nhạt lạnh nhạt nói xong, trả lại phi kiếm cho hắn, lại nói:

- Thứ nhất, ngươi phải nhìn thấy nó, thứ hai, thần niệm ngươi đủ để bao trùm nó, thứ ba, nó không có cường đại như ngươi...

Lạc Thanh Chu nín ngở ngưng thần, tử tế nghe lấy.

Giọng nói thân ảnh xanh nhạt thanh lãnh, thời gian giảng giải kéo dài trọn vẹn một nén nhang, mới nói tiếp:

- Ngươi trước nhớ kỹ, không hiểu, có thể hỏi lại ta. Tiếp theo, ta lại truyền thụ cho ngươi phương pháp phụ thân.

Lạc Thanh Chu nghe xong, trong lòng lập tức vui mừng, vô cùng kích động, vội vàng khom người chắp tay, cảm động đến rơi nước mắt nói:

- Ân tình của Nguyệt tỷ tỷ, tại hạ suốt đời khó quên.

Thân ảnh xanh nhạt nhàn nhạt nhìn hắn trong chốc lát, bắt đầu giảng giải.

Lạc Thanh Chu ngừng thở, tử tế nghe lấy, có không hiểu, lập tức đặt câu hỏi, đối phương đều cực kì kiên nhẫn, giải đáp từng cái.

Một lần truyền công này kéo dài thẳng đến hừng đông.

Bóng đêm thối lui.

Lạc Thanh Chu vẫn chưa thỏa mãn, lại không dám lưu lại, lại một lần nữa khom người cảm kích, cáo từ rời đi.

Thân ảnh xanh nhạt nhìn bóng lưng hắn biến mất bên trong tia sáng bình minh, yên lặng một hồi, cúi đầu xuống, nhìn về phía ngọc thạch trong tay.

Ngọc thạch đột nhiên chấn động một cái, phía trên xuất hiện một hàng chữ nhỏ.

Lạc Thanh Chu: 【 Tiểu Nguyệt, Nguyệt tỷ tỷ đêm nay thật quá tốt quá tốt rồi, nàng thật ôn nhu, rất có kiên nhẫn... Không cho phép ngươi về sau lại nói xấu nàng, nghe được không? 】

Lúc Lạc Thanh Chu trở lại Tần phủ, mặt trời mới mọc lộ ra một tia sáng ở chân trời.

Thần hồn quay về cơ thể, bắt đầu ngủ bù.

Tỉnh lại sau giấc ngủ đã là buổi trưa.

Ban ngày tiếp tục đi đáy hồ luyện thể và tu luyện « Ngưu Ma Thần Công », ban đêm thì đi Uyên Ương lâu được vị Nguyệt tỷ tỷ kia chỉ đạo, tu luyện thần niệm ngự vật cùng phương pháp phụ thân.

Bình Luận (0)
Comment