Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 839 - Chương 839: Người Thắng Cuối Cùng Cuồng Hoan, Lạc Ngọc Chấn Kinh (4)

Chương 839: Người thắng cuối cùng cuồng hoan, Lạc Ngọc chấn kinh (4) Chương 839: Người thắng cuối cùng cuồng hoan, Lạc Ngọc chấn kinh (4)

Nụ cười trên mặt Vương thị có chút thu liễm, nói:

- Tạm thời còn không cần, chúng ta tôn trọng ý nghĩ của Ngọc nhi. Hắn muốn khi nào thành thân, lúc đó sẽ thành thân. Lúc này mới vừa thi vào Long Hổ học viện, chừng hai năm nữa đi, đến lúc đó ta lại thúc giục.

Lại có một tên phụ nhân cười nói:

- Vương tỷ tỷ, vị trí chính thê tự nhiên phải thận trọng, bất quá Ngọc nhi trước tiên có thể nạp mấy phòng thiếp, cũng dễ đến kinh đô chiếu cố hắn.

Lập tức nhỏ giọng nói:

- Ta hôm nay có dẫn khuê nữ và chất nữ nhà ta đến đây, Vương tỷ tỷ trước tiên có thể đi qua xem thử, cũng có thể để Ngọc nhi đến xem.

Phụ nhân khác nghe xong, đều cười nhìn về phía một bàn bên cạnh.

Vương thị lần này cũng không từ chối, mặt tươi cười nói:

- Tốt, chờ một lúc để Ngọc nhi nhìn, chỉ cần hắn để ý, ta làm nương, cũng sẽ không có bất kỳ ý kiến nào.

Trong đại sảnh phía ngoài lại truyền tới một hồi tiếng cười to.

Vương thị đứng dậy, đi tới cửa, nhìn về phía bên ngoài, nụ cười trên mặt càng thêm nồng đậm, trong ánh mắt tràn đầy từ ái cùng tự hào.

Lạc Ngọc bưng chén rượu, đến từng bàn mời rượu, nho nhã lễ độ, bình dị gần gũi, không biết nói cái gì, đùa tất cả mọi người cười ha hả.

Đợi khi đi đến bên này, Vương thị ôn nhu nói:

- Ngọc nhi, uống ít một chút, ngày mai còn muốn lên lôi đài.

Một người trung niên bên bàn cười nói:

- Tẩu tử, chút rượu này đối với Ngọc nhi mà nói, không tính là cái gì. Huống chi kết quả đều đã ra, yên tâm đi, lấy thực lực Ngọc nhi hôm nay, không ai dám lên đài khiêu chiến.

Lạc Ngọc cũng cười nói:

- Mẫu thân, không có chuyện gì.

Vương thị cười cười, không có nói thêm cái gì.

Tiệc tối một mực tiếp tục đến nửa đêm, tân khách mới tận hứng rời đi.

Đưa tiễn khách nhân, nha hoàn hạ nhân thu dọn đồ đạc.

Một nhà ba người đứng đấy bên trên hành lang, nhìn bóng đêm trong viện, trên mặt đều mang ý cười, vui vẻ hòa thuận.

- Ngọc nhi, đi nghỉ ngơi đi. Mặc dù danh ngạch lần này khẳng định là của ngươi, nhưng cũng không cần phá hư quy củ, cũng không cần lưu lại ấn tượng xấu cho lão sư học viện. Sáng sớm ngày mai vẫn phải đi lôi đài đứng đấy, kiên nhẫn mà chờ.

Lạc Diên Niên ôn nhu nói.

Lạc Ngọc cung kính đáp:

- Vâng, phụ thân.

Vương thị giữ chặt tay của hắn, ôn nhu nói:

- Ngọc nhi, ngày kia chúng ta sẽ thu thập đồ đạc, chuẩn bị đi kinh đô. Văn thư phụ thân ngươi từ tước còn không có phát xuống, ngài ấy tạm thời còn không thể đi. Hai mẹ con chúng ta đi trước, đến lúc đó gọi đại ca ngươi ra, trước mang bọn ta cùng đi Long Hổ học viện nhìn. Nơi đó sau này là chỗ ngươi đi học tu luyện, ngươi đi trước làm quen hoàn cảnh một chút. Nếu như có thể kết giao thêm mấy người bằng hữu, tự nhiên tốt nhất.

Lạc Ngọc gật đầu nói:

- Được rồi, mẫu thân. Người và phụ thân cũng nghỉ ngơi sớm chút đi, những ngày nay vì ta khảo thí, hai người cũng mệt muốn chết rồi.

Vương thị cầm tay của hắn, ánh mắt yêu thương nhìn hắn, không nỡ buông tay.

Lạc Diên Niên vỗ vỗ phía sau lưng nàng nói:

- Được rồi, để Ngọc nhi đi nghỉ ngơi đi. Ngày mai còn muốn đứng cả một ngày, chúng ta cũng sớm đi nghỉ ngơi thôi.

Vương thị lúc này mới buông tay.

Lạc Ngọc cung kính khom người, lui xuống.

Vương thị nhìn bóng lưng hắn biến mất chỗ góc rẽ, trong mắt lóe ra lệ quang, nói khẽ:

- Lão gia, Ngọc nhi rốt cục thành tài, chúng ta cũng coi như chờ đến ngày này.

Lạc Diên Niên cười nói:

- Còn sớm. Chờ hắn học xong trong Long Hổ học viện, đó mới là bắt đầu.

Ánh mắt Vương thị ôn nhu mà nhìn hắn, cười nói:

- Lão gia, đêm nay mấy phu nhân kia đều hỏi ta, chúng ta thế nào sinh nhi tử, Trường Thiên và Ngọc nhi đều ưu tú như vậy, bọn họ đố kỵ muốn chết.

Lạc Diên Niên cười cười, cầm tay của nàng nói:

- Đi thôi, trở về phòng đi. Ngọc nhi bây giờ đã là Võ Sư hậu kỳ, chúng ta cũng không cần lo lắng, trong phủ cũng không cần tăng thêm hộ vệ. Về sau phải nhờ vào nhi tử bảo hộ chúng ta.

Trong lòng Vương thị tràn đầy ấm áp, hỏi:

- Lão gia, bên trong Mạc Thành có bao nhiêu võ giả Võ Sư hậu kỳ?

Lạc Diên Niên nghe vậy cười một tiếng, duỗi ra một nắm tay nói:

- Không cao hơn cái này, mà ngoại trừ Ngọc nhi, chí ít đều là bốn mươi tuổi trở lên.

Vương thị nghe vậy, trong lòng càng thêm tự hào vui mừng.

Phu thê hai người về tới gian phòng, tắm rửa sạch đi ngủ.

Lạc Ngọc một đường thưởng thức ánh trăng, một đường nhàn nhã tản bộ, tâm tình thoải mái về tới đình viện.

Lục Nga và Tiểu Hà giúp hắn chuẩn bị nước nóng tắm rửa.

Lạc Ngọc ngâm tắm ở sau tấm bình phong, nhìn hai tiểu nha đầu dáng người yểu điệu, đột nhiên cười nói:

- Cởi váy áo xuống, tất cả vào đi.

Thùng tắm rất lớn, đầy đủ ba người cùng một chỗ.

Bình Luận (0)
Comment