Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 89 - Chương 89: Mấy Quyển Sách Rất Thú Vị

Chương 89: Mấy quyển sách rất thú vị Chương 89: Mấy quyển sách rất thú vị

- Thiền Thiền, đừng nhìn ta như vậy, cô gia vừa rồi nói như thế thật đấy, ghé vào tai của ta nói thầm, còn kém chút cắn lỗ tai ta nữa.

Bách Linh cười mỉm nói.

Hạ Thiền cầm kiếm, thanh tú động lòng người đứng ở dưới cây mai, ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng.

- Đúng rồi Thiền Thiền, cô gia vừa rồi còn nói, ngực ngươi so với ta thì nhỏ hơn đấy. Ai bảo ngươi thẹn thùng, cố ý nén chặt như vậy, ngươi rõ ràng lớn hơn ta. Lần sau gặp được cô gia, ngươi cần phải chủ động giải thích, miễn cho cô gia hiểu lầm.

Bách Linh tiếp tục trêu chọc.

Hạ Thiền ôm kiếm, quay người qua nhìn về phía nơi khác, gương mặt xinh đẹp vẫn như cũ lạnh lùng như băng.

Thiếu nữ ngồi trong lương đình đọc sách tựa hồ làm như không thấy đối với náo nhiệt ngoài đình, vẫn như cũ cúi đầu, an tĩnh xem sách.

Cơn gió sáng sớm, phá lệ nghịch ngợm. Lướt qua bên tai thiếu nữ, thổi lên sợi tóc của nàng, mang theo hương hoa mới nở đầu cành, ưu mỹ xoay tròn ở trong hoa viên, nhẹ nhàng nhảy múa.

Lạc Thanh Chu trở lại tiểu viện, đóng cửa. Sau đó đi vào phòng, lấy ra Nhật Nguyệt bảo kính từ dưới giường, lật lên mặt khắc mặt trời, đặt ở phía trên bàn sách trước cửa sổ, cho ánh nắng chiếu vào.

Hôm nay Lạc Ngọc đến, hắn càng thêm kiên định quyết tâm tu luyện.

Thân phận chênh lệch, đến từ xuất thân, rất khó cải biến.

Cho dù là người từng quyền nghiêng triều chính cũng bởi vì là quan hệ con thứ, ngay cả việc mẫu thân nhập vào mộ phần tông tộc đều không thể làm được.

Nhưng bản thân cường đại lại là có thể thay đổi tất cả.

Kẻ yếu tuân thủ quy củ.

Mà cường giả thì có thể chế định quy củ.

Cho nên, hắn nhất định phải mạnh lên.

- Oanh!

Trong hoa viên sau phòng.

Khí lưu xoay tròn, lá khô bay múa.

Chỗ đất trống, Lạc Thanh Chu ra quyền nặng nề, kình phong gào thét, từ chậm thành nhanh luyện Bôn Lôi Quyền.

Trước đây hắn không tới nơi này tu luyện, một là sợ làm hỏng hoa cỏ, lưu lại vết tích quá rõ ràng; hai là sợ lúc chuyên tâm tu luyện, tiền viện có người gõ cửa lại không nghe được.

Hôm nay là không có cách nào.

Đêm nay vị nhạc mẫu đại nhân kia và những người Tần phủ khác muốn đi Dạ Nguyệt Thính Vũ uyển, đoán chừng lúc buổi chiều, bọn hạ nhân nha hoàn sẽ đến trong uyển làm chuẩn bị.

Hắn khẳng định không thể lại đi đến nơi đó tu luyện.

Tiền viện cũng không thích hợp.

Lúc luyện tập Bôn Lôi Quyền tạo ra động tĩnh quá lớn, có người đi qua từ ngoài cửa thì sẽ nghe được.

Cho nên chỉ có thể ra hậu viện.

Bất quá hôm nay hắn cũng không chuẩn bị luyện tập thời gian quá dài.

Liên tục đánh ba lần, sau khi toàn thân có chút mồ hôi, hắn liền ngừng lại.

Trở lại tiền viện.

Đi vào phòng bếp đun nước nóng, Lạc Thanh Chu lau qua thân thể, sau khi đổi một thân y phục sạch sẽ, về tới gian phòng.

Hắn đi đến phía trước cửa sổ ngồi xuống.

Trước tiên hắn nhắm mắt tĩnh tâm, sau đó mở ra thư tịch, chăm chú nhìn lại.

- Quân tử thì cứ ngay thẳng mà đi, không cần quá nhìn ở bề ngoài. Khi Phú Quý, đi đường Phú Quý; lúc nghèo hèn, đi đường nghèo hèn; làm nô dịch, đi đường nô dịch; khi hoạn nạn, đi đường hoạn nạn. Quân tử không vì bất kỳ hoàn cảnh nào mà tự đắc quên mình...

- Người quân tử trước hết cẩn thận về đức, có đức là có người, có người là có đất, có đất là có của cải, có của cải là có sử dụng.

- Làm người tự thành, từ đạo đến đạo, muốn nên người, bắt đầu từ điểm cuối của mọi vật, không thành công không có gì. Là đúc kết thêm kinh nghiệm cho người quân tử. Thành người, không phải tự thành mình sao...

Lạc Thanh Chu mặc dù sớm đã nhớ kỹ hết những văn chương trong đầu, bất quá mỗi lần nhìn lại đều sẽ ghi lại từng câu từng chữ, một lần nữa niệm mặc ra ở trong lòng.

Mà mỗi lần tựa hồ cũng có trải nghiệm mới.

Xem hết《 Trung Phong 》, lại nhìn « Luận Ngữ », còn có « Chu Dịch », 《 Thượng Thư 》 vân vân.

Những thứ này đều nhìn qua một lượt.

Mở ra giá sách bên cạnh, phát hiện lần trước Tần nhị công tử mang đến cho hắn mấy quyển sách rất thú vị.

Ngoại trừ sách khoa cử cần đọc ra, lại còn có mấy quyển chí quái tiểu thuyết, quỷ thần cố sự, cùng tập chuyện lạ lưu truyền rất rộng ở dân gian vân vân.

Lạc Thanh Chu lấy ra từ giá sách, chồng chất ở trên bàn sách, một bản từ từ mà xem.

Rất nhanh lại trầm mê ở trong đó.

- Ngoài Nam Hoang có núi lửa, ngày đêm lửa đốt. Trong lửa có chuột nặng trăm cân, lông dài hơn hai thước, mảnh như tơ, có thể làm vải bố. Ở mãi trong lửa, lúc nào đi ra ngoài sẽ trở nên trắng toát, lấy nước đổ vào người sẽ chết, lấy lông nó dệt lại làm vải bố...

- Trường sơn có Vương công, có thể nói là đặc sản của vùng thôn dã, bề ngoài yêu dị. Thường đi kiếm ăn vào ban đêm, sắc thịt màu đỏ, rất bổ dưỡng...

Lạc Thanh Chu xem đến hứng khởi, yêu thích không buông tay.

Thời gian lặng yên trôi qua.

Trong bất tri bất giác, mặt trời đã xuống núi.

Bình Luận (0)
Comment