Nam Cung Mỹ Kiêu tiếp nhận, cúi đầu chăm chú nhìn lại.
Tống Như Nguyệt cũng tiến đến chỗ gần nhìn, nhíu mày thì thầm:
- Máu Chu Yếm hai tiền, sương sớm trên cây Huyền Thiên ngọc nữ một giọt, Cửu Diệp Thảo, một mảnh lá, nước mắt Hỏa Hồ một giọt...
Bọn người Tần Văn Chính ở một bên nghe, đều nhíu mày.
Thuốc phía trên, bọn hắn vậy mà chưa từng nghe thấy, ngay cả một vị cũng không nghe nói qua.
Nam Cung Mỹ Kiêu xem hết, cũng nhíu mày, trầm ngâm một chút, nói:
- Ta chỉ biết Chu Yếm, tương tự viên hầu, là hung thú thời kỳ Thượng Cổ. Nghe phụ thân ta nói, bên trong Thanh Vân quan ở thành Nam nuôi một đầu. Nghe nói đêm trăng tròn, sẽ phát cuồng điên cuồng gào thét, âm thanh truyền trăm dặm.
- Thanh Vân quan?
Tần Xuyên nghi ngờ nói:
- Đó là địa phương gì?
Nam Cung Mỹ Kiêu nói:
- Địa phương tu đạo, bên trong đều là đạo sĩ.
Tần Văn Chính nói:
- Thanh Tùng đạo nhân quốc sư thời kỳ Tiên đế chính là quan chủ lúc trước của Thanh Vân quan, ta nhớ được hắn cũng sống mấy trăm năm.
Đám người trầm mặc một chút.
Nam Cung Mỹ Kiêu nói:
- Đầu Chu Yếm kia là Thanh Vân quan xem như Thần thú, muốn lấy máu từ trên người nó, chỉ sợ có chút khó khăn.
Tần Xuyên cau mày nói:
- Mỹ Kiêu, mấy vị thuốc khác, ngươi cũng chưa nghe nói qua sao?
Nam Cung Mỹ Kiêu nói:
- Cửu Diệp Thảo tựa hồ nhìn qua ở đâu trên sách, để ta trở về tìm xem. Mấy vị khác, ta đi về hỏi phụ thân một chút, sau đó lại đi cung trong hỏi một chút ngự y và những người khác.
Nói xong, nàng đi qua cầm tay Tần nhị tiểu thư, nói:
- Vi Mặc, không có chuyện gì, những thuốc này, ta nhất định sẽ giúp ngươi tìm tới.
Tần Vi Mặc khẽ gật đầu, cũng không nói lời cảm tạ.
Nam Cung Mỹ Kiêu cáo từ.
- Ta đi về trước.
Nói xong, vội vàng mà đi.
Tần Vi Mặc nhìn bóng lưng nàng cao gầy yểu điệu đi ra cửa chính, trầm mặc một chút, quay đầu nói:
- Tỷ... Thanh Chu ca ca, sáng mai theo giúp ta đi nội thành, nhìn cửa hàng sách của chúng ta, có được hay không?
Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu.
Tần Xuyên nói:
- Sáng mai ta đi Long Hổ học viện tìm đại ca.
Lập tức cười nói:
- Thanh Chu, ngươi còn chưa thấy qua đại ca, đêm mai chúng ta lưu lại nhà đại ca ở ăn cơm, đến lúc đó các ngươi gặp một lần.
Lạc Thanh Chu nói:
- Được.
Tần Văn Chính gặp mọi người bôn ba một ngày, hẳn là đều mệt mỏi, nói:
- Tất cả giải tán đi, trở về nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai còn có chuyện cần làm.
- Ngày kia chúng ta xuất phát đi Thanh Vân quan thử thời vận.
Người một nhà đều tán đi, về các tiểu viện.
Lạc Thanh Chu cùng Tần nhị tiểu thư, Tần đại tiểu thư ở cùng một phương hướng, cho nên cùng rời đi.
Đi trên đường, Tần nhị tiểu thư nhịn không được hỏi:
- Thanh Chu ca ca, Ngộ Không đại sư nói tới phương pháp, rõ ràng còn có một điều kiện. Thần hồn cần tu luyện tới Dương Thần cảnh giới, Thanh Chu ca ca biết có ý gì sao?
Trong lòng Lạc Thanh Chu đang nghĩ đủ chuyện, nói:
- Nhị tiểu thư không cần quan tâm những chuyện này, ta sẽ tìm người hỗ trợ.
Tần Vi Mặc nhìn hắn một cái, không có hỏi nhiều nữa.
Lúc đi đến cửa tiểu viện, nàng nhìn trên cửa, đột nhiên nói:
- Thanh Chu ca ca, khu nhà nhỏ này của ta về sau vẫn gọi là Mai Hương Uyển đi. Trân quý hiện tại, chờ mong ngày mai, nhưng không thể quên đã từng, huynh cứ nói xem?
Lạc Thanh Chu giật mình, nhẹ gật đầu.
Tần Vi Mặc không có nói thêm nữa, quay đầu nói khẽ:
- Tỷ tỷ, hôm nay cám ơn tỷ theo giúp ta.
Tần Khiêm Gia nhìn nàng, không nói gì.
Tần Vi Mặc mỉm cười, đi tới cửa, sau đó quay đầu phất phất tay nói:
- Tỷ phu, nhớ kỹ đưa tỷ tỷ về Linh Thiền Nguyệt cung.
Nói xong, tiến vào tiểu viện.
Lạc Thanh Chu đứng tại chỗ an tĩnh một hồi, mới cùng Tần đại tiểu thư tiếp tục đi về phía trước.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua, Hạ Thiền vừa rồi đi theo xa xa đã đi tới chỗ gần.
Hắn hỏi:
- Mứt quả ăn ngon không?
Hạ Thiền lạnh lùng nhìn hắn một cái, không nói gì.
Lạc Thanh Chu lại nói:
- Ngày kia bồi cô gia đi Thanh Vân quan, cô gia mua thêm cho ngươi, có được hay không?
Bách Linh lập tức nhấc tay nói:
- Cô gia, ta cũng đi cùng ngươi.
Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, nói:
- Tốt, vừa hay cô gia không có tiền, đến lúc đó một người mua một chuỗi, ngươi trả tiền.
Bách Linh lập tức nhếch lên miệng:
- Hừ!
Lạc Thanh Chu không có lại nói tiếp, bồi tiếp Tần đại tiểu thư tiếp tục đi lên phía trước.
Đi vào trước cửa Linh Thiền Nguyệt cung, hắn đang muốn cáo từ, Tần đại tiểu thư một đường trầm mặc, đột nhiên mở miệng nói:
- « Tâm kinh » kia, có thể viết một phần cho ta hay không?
Lạc Thanh Chu nghe vậy sững sờ, đang muốn đồng ý, đột nhiên lại nói:
- Không được.
Tần đại tiểu thư bình tĩnh nhìn hắn.
Bách Linh lập tức cả giận nói:
- Cô gia, tiểu thư lần đầu tiên cầu ngươi, vì sao không được?
Lập tức lại nói:
- Thiền Thiền, cô gia nói hắn không được? Đã không được, vật kia cũng vô ích, xuất kiếm đi.