Ba nữ tử một đường trò chuyện đi xa.
Tần nhị tiểu thư đứng chỗ cửa ra vào, không khỏi cười nói:
- Thanh Chu ca ca, ngươi thật giống như cũng tiến vào địa phương tràn đầy nữ tử đây.
Lạc Thanh Chu nghiêm mặt nói:
- Nói bậy, nhạc phụ đại nhân cùng nhị ca không phải nam nhân?
Tần nhị tiểu thư cười nói:
- Bọn hắn ở xa, bình thường cũng sẽ không đi chúng ta nơi đó.
Lạc Thanh Chu đang muốn nói chuyện, trong tiệm đột nhiên có một thiếu nữ người mặc váy hoa đi ra, vui vẻ nói:
- Vi Mặc tiểu thư, ngươi đã đến.
Tần Vi Mặc mỉm cười đi vào, nói:
- Lam nhi, vị này chính là vị tỷ phu mà ta thường nhắc đến cho các ngươi kia.
Sau đó lại nói với Lạc Thanh Chu:
- Thanh Chu ca ca, đây là Lam nhi của quận vương phủ, đặc biệt tới hỗ trợ trông coi cửa hàng sách.
Lam nhi gặp thiếu niên trước mặt thanh tú tuấn mỹ, lại thấy hắn đang nhìn mình, lập tức đỏ bừng cả mặt, vội vàng cúi đầu ngượng ngập nói:
- Lạc công tử, nô tỳ là nha hoàn của Tuyết Y tiểu thư, người gọi nô tỳ Lam nhi là được.
Lạc Thanh Chu nhẹ gật đầu, nói:
- Lam nhi cô nương, vất vả.
Lam nhi vội vàng mang theo bọn hắn tiến vào tiệm sách.
Tiệm sách chỉ có một tầng, bất quá bên trong có chút rộng rãi, nhưng chỉ trưng bày ba giá sách.
Ngoại trừ « Thạch Đầu Ký » cùng « Tây Sương Ký » ra, còn bán sách khác, đều là một vài cố sự dân gian.
Lam nhi giòn tiếng nói:
- Vi Mặc tiểu thư, « Thạch Đầu Ký » lại sắp bán xong, tiểu thư hôm qua còn đi thúc giục bọn hắn mau mau in. Còn nữa, hai ngày này khách nhân tới đều đang hỏi thăm tình tiết tiếp theo lúc nào được viết ra. Tiểu thư để nô tỳ nói cho bọn hắn đừng nóng vội, đoạn sau cố sự còn cần tỉ mỉ sửa chữa.
Tần nhị tiểu thư nghe vậy, không nhịn được cười một tiếng, quay đầu nói:
- Thanh Chu ca ca, ngươi xong.
Lạc Thanh Chu nghi ngờ hỏi.
- Ta làm sao xong?
Tần nhị tiểu thư cười nói:
- Tuyết Y tỷ rất không hài lòng kết cục của « Thạch Đầu Ký », cả ngày la hét phải sửa đổi kết cục. Lần trước viết thư cho ngươi, ngươi chưa trả lời, nàng rất tức giận.
Lạc Thanh Chu nhún vai, không nói gì, đi đến trước kệ sách, liếc nhìn thư tịch phía trên.
Tần nhị tiểu thư nói khẽ:
- Lam nhi, ngươi cứ làm việc của mình, chúng ta tùy tiện nhìn là được.
Lam nhi đáp ứng một tiếng, lại nhìn thiếu niên trước mặt một chút, đi ra phía trước cửa hàng.
Lạc Thanh Chu gặp nàng rời đi, lúc này mới thấp giọng nói:
- Nhị tiểu thư, đừng để ý tới nàng. Nếu nàng muốn thay đổi kết cục, để chính nàng đổi đi.
Tần nhị tiểu thư nói:
- Thế nhưng Vi Mặc cũng cảm thấy, kết cục kia không tốt lắm, không quá phù hợp với cảm xúc mà chỉnh thể cố sự đã tạo ra, cũng không có hô ứng với những bài thơ phía trước. Thanh Chu ca ca, đổi một cái đi, hoặc là viết ra kết cục chính ngươi đã cấu tứ trước đó, đừng sợ ta xem thương tâm. Vi Mặc hiện tại không có yếu ớt như vậy.
Lạc Thanh Chu trầm ngâm một chút, đang muốn nói chuyện, phía trước đột nhiên truyền đến tiếng gọi của Lam nhi:
- Tiểu thư, Vi Mặc tiểu thư tới. Còn có, Lạc công tử cũng tới.
- Lạc công tử? Lạc công tử nào?
Một giọng nói ôn nhu vang lên.
Lam nhi thấp giọng nói:
- Tỷ phu của Vi Mặc tiểu thư, chính là Lạc công tử tiểu thư thường xuyên nói thầm kia. Tiểu thư không phải nói, chờ hắn tới, muốn để hắn xem ý kiến của mình coi có được hay không sao?
Lời này vừa dứt, một thân ảnh đột nhiên bước nhanh đi đến.
Người chưa tới, làn gió thơm đã đánh tới.
Thiếu nữ một bộ váy ngắn tuyết trắng, bộ dáng nhu uyển, đầu tiên là bước nhanh mà đi, vào phòng. Lập tức lại thả chậm bước chân, trên mặt lộ ra ý cười dịu dàng.
- Vi Mặc, ngươi hôm nay sao có thời gian tới đây?
Nam Cung Tuyết Y nói chuyện rất ôn nhu, ý cười cũng rất ôn nhu, ánh mắt nhìn lén thiếu niên nào đó trong phòng một chút.
Tần Vi Mặc tiến lên phía trước nói:
- Tuyết Y tỷ, ta hôm nay mang tỷ phu nhà ta đến xem tiệm sách.
Sau đó nghiêng người giới thiệu.
- Đây là tỷ phu nhà ta, Lạc Thanh Chu.
Lại nói:
- Tỷ phu, đây chính là Tuyết Y tỷ ta nói với huynh.
Lạc Thanh Chu có chút cúi đầu, chắp tay nói:
- Gặp qua Tuyết Y quận chúa, trong khoảng thời gian này, đa tạ quận chúa chiếu cố nhị tiểu thư nhà ta.
Ánh mắt Nam Cung Tuyết Y sáng rực đánh giá hắn, mặt mũi tràn đầy mỉm cười nói:
- Lạc công tử không cần khách khí, ta và Vi Mặc là tỷ muội, hẳn là nên thế. Đúng rồi, còn muốn chúc mừng Lạc công tử đây, lần này khoa cử trúng được hạng đầu.
Lạc Thanh Chu khiêm tốn nói:
- May mắn mà thôi.
Nam Cung Tuyết Y lại nhìn hắn vài lần, vội vàng nói:
- Lạc công tử, mời đến buồng trong ngồi, ta để Lam nhi pha ấm trà, chúng ta hảo hảo trò chuyện.