Nương Tử Nhà Ta, Không Thích Hợp (Dịch Full)

Chương 905 - Chương 905: Tuyết Y Quận Chúa Cùng Mỹ Kiêu Quận Chúa (2)

Chương 905: Tuyết Y quận chúa cùng Mỹ Kiêu quận chúa (2) Chương 905: Tuyết Y quận chúa cùng Mỹ Kiêu quận chúa (2)

Tần Vi Mặc đứng lên nói:

- Tuyết Y tỷ, đêm nay đại ca ta sẽ trở về từ Long Hổ học viện, chúng ta muốn trở về gặp hắn.

Nam Cung Tuyết Y do dự một chút, nói:

- Vậy ta có thể đi nhà các ngươi không? Vi Mặc, hôm nay nghe kết cục này, đêm nay ta chỉ sợ sẽ trắng đêm khó ngủ, bây giờ trong lòng ta thật rất khó chịu, không muốn ở một mình, không muốn về nhà.

Tần Vi Mặc ôn nhu từ chối nhã nhặn:

- Tuyết Y tỷ, khó mà làm được. Nếu ngươi không quay về, quận vương gia sẽ trách cứ chúng ta. Chờ lần sau có thời gian, ta lại mang tỷ phu tới, đến lúc đó các ngươi trò chuyện tiếp.

Nam Cung Tuyết Y nghe vậy, mặt mũi tràn đầy thất vọng, thở dài một hơi nói:

- Ai, Mỹ Kiêu có thể chạy khắp nơi, ta lại ngay cả nội thành cũng không thể ra ngoài. Sớm biết, ta lúc đầu cũng luyện võ.

Tần Vi Mặc không biết nên an ủi như thế nào, Lạc Thanh Chu vội vàng nói:

- Nhị tiểu thư, thời gian không còn sớm, chúng ta cần phải đi.

- Ừm.

Tần Vi Mặc nói:

- Tuyết Y tỷ, vậy chúng ta đi trước.

Vẻ mặt Nam Cung Tuyết Y đau khổ, ánh mắt nhìn về phía thiếu niên bên cạnh nàng, nhịn một chút, vẫn nhịn không được nói:

- Lạc công tử, Bảo Ngọc thật ra có thể không có kết cục như thế, nếu như hắn không xuất gia, Nhân Gia cũng sẽ không gả cho người khác. Mà nàng ấy còn là nữ nhân của hắn, sao hắn có thể không để ý đến người ta? Còn có Bảo Trâm, đã là thê tử của hắn, hắn sao có thể để nàng thủ tiết. Hi vọng Lạc công tử trở về hảo hảo suy nghĩ một chút, nếu như có thể thay đổi kết cục thì tốt hơn.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng một cái, qua loa nói:

- Được rồi quận chúa, vậy ta trở về suy nghĩ lại một chút.

Nam Cung Tuyết Y nhoẻn miệng cười, nói:

- Tạ ơn Lạc công tử, Lạc công tử về sau gọi ta Tuyết Y là được, không cần khách khí.

Tần Vi Mặc vội nói:

- Khó mà làm được, ngay cả ta đều muốn gọi Tuyết Y tỷ đây. Tỷ phu là người đọc sách, không thể thất lễ.

Nam Cung Tuyết Y còn muốn nói nữa, Lạc Thanh Chu đã đỡ lấy Tần nhị tiểu thư đi ra ngoài phòng.

- Ai...

Nàng âm thầm thở dài một hơi, đi theo sau, đưa bọn hắn ra ngoài.

Tần Vi Mặc phất tay tạm biệt.

Nam Cung Tuyết Y đứng ở chỗ cửa lớn, nhìn bọn hắn dần dần đi xa, đứng hồi lâu, mới trở về đến trong tiệm.

Nàng đi đến trước kệ sách, lấy ra một bản « Thạch Đầu Ký » cuối cùng, lật nhìn một hồi, trong lòng càng ngày càng không bỏ xuống được.

Xe ngựa chở bốn người, chậm rãi lái ra khỏi nội thành.

Trong xe, Tần nhị tiểu thư đột nhiên hỏi:

- Thanh Chu ca ca, huynh cảm thấy Tuyết Y tỷ xinh đẹp không?

Lạc Thanh Chu suy nghĩ một chút, nói lời nói thật:

- Kém xa Nhị tiểu thư và Đại tiểu thư.

Tần Vi Mặc cười nói:

- Tự nhiên không thể so với tỷ tỷ, so với Mỹ Kiêu tỷ thì thế nào? Là Mỹ Kiêu tỷ xinh đẹp, hay là Tuyết Y tỷ xinh đẹp.

Lạc Thanh Chu nói:

- Nhị tiểu thư xinh đẹp.

- Phốc phốc.

Châu nhi ngồi ở đối diện ‘Phốc phốc’ một tiếng nở nụ cười, lập tức che miệng lại.

Tần Vi Mặc đột nhiên lại nói:

- So với Hạ Thiền thì sao?

Hạ Thiền ngồi ở bên cạnh lập tức nín thở ngưng thần.

Lạc Thanh Chu nói:

- Cũng kém xa nếu so với Hạ Thiền. Trong mắt ta, Đại tiểu thư, Nhị tiểu thư, Hạ Thiền mới là xinh đẹp nhất. Đúng, còn có Châu nhi.

- Phốc phốc ——

Châu nhi ngồi ở đối diện lại nhịn không được bật cười, nói:

- Cô gia thật giảo hoạt, nơi này ngồi ai, cô gia liền nói người đó xinh đẹp, cũng không đắc tội ai.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:

- Cô gia ăn ngay nói thật.

Châu nhi ‘Hừ’ một tiếng, không có lại để ý tới hắn.

Tần Vi Mặc lại nói:

- Thanh Chu ca ca, ngươi phải cẩn thận Tuyết Y tỷ. Tuyết Y tỷ mặc dù nhìn yếu đuối, nhưng chỉ cần là việc đã quyết định, nhất định sẽ không từ bỏ, tựa như kết cục « Thạch Đầu Ký ». Quận vương gia cũng chỉ có hai nữ nhi, từ nhỏ đã vô cùng sủng ái các nàng, Thanh Chu ca ca nếu như chỉ trêu chọc một người, lấy bản sự của Thanh Chu ca ca, hẳn là còn có đường lùi. Nhưng nếu như lập tức trêu chọc hai người, chỉ sợ vương gia sẽ nổi điên.

Lạc Thanh Chu nhìn nàng nói:

- Nhị tiểu thư quá lo lắng, ta một người cũng sẽ không trêu chọc.

Vừa rồi dứt lời, phía ngoài trên đường phố, đột nhiên ‘Ba’ truyền đến một tiếng roi da vang dội.

Ngay sau đó, tiếng mấy người mắng chửi và tiếng kêu thảm thiết truyền đến.

Lạc Thanh Chu vội vàng vén màn cửa lên nhìn lại.

Trên đường phố bên cạnh đột nhiên có vôi bay lên, hơi nước trắng mịt mờ, ở bên trong mấy bóng người tán loạn khắp nơi, trong đó có một thân ảnh cao gầy lồi lõm cầm trong tay roi da, quật khắp nơi, trên mặt đất đã có mấy người ngã xuống.

- Phốc! Phốc! Phốc!

Bình Luận (0)
Comment