Núp Lùm Trăm Năm Khi Ra Ngoài Đã Vô Địch!

Chương 232

Editor: Kingofbattle

Sở Huyền vừa nhìn đã thấy hài lòng, quả nhiên Hạng Tinh rất có thiên phú

về phương diện này, lại chuẩn bị rất chu đáo, hơn nữa còn chuẩn bị nhiều

phương pháp luyện chế Thông Tấn Phù, để sau này bán ra.

Có thể bồi dưỡng Hạng Tinh thành người phụ trách Thiên Đạo phù, cho hắn

thi hành kế hoạch Thiên Đạo.

Kế hoạch vẫn đang được tiến hành, Sở Huyền đặt rất nhiều hy vọng vào kế

hoạch Thiên Đạo này.

Hắc Nguyệt Lâu đã bị mình khống chế, cũng nên quăng lưỡi câu ra ngoài,

triệt để khống chế những thế lực siêu cấp ở Bắc Vực.

Bên trong Hắc Nguyệt Lâu, chắn chắn có cường giả Thiên Cảnh, hơn nữa

còn là tồn tại Thiên Cảnh đỉnh phong.

Vì muốn an toàn, Sở Huyền sẽ không trực tiếp bắt đối phương hiện thân.

Thứ hắn muốn, chính là âm thầm khống chế Hắc Nguyệt Lâu trong tay.

Một khi xuất hiện đại chiến, rất dễ dàng bị lộ ra ngoài.

Bởi vậy, trước khi đột phá Thần cảnh, Sở Huyền sẽ không dễ dàng câu cá

lớn.

Trước mắt, có thể khống chế Hắc Nguyệt Lâu tại Nam Châu, cũng dư xài

rồi.

Hắn lấy Khuy Thiên Kính ra, Sở Huyền muốn xem thử, Đinh Việt đang làm

gì.

Trước khi Đinh Việt và Vương Lạc rời khỏi, Sở Huyền đã khắc ấn ký Khuy

Thiên Kính lên người bọn hắn, chính là muốn có thể tuỳ tiện quan sát tình

huống của bọn hắn.

Hình ảnh bên trong kính.

Cho thấy Đinh Việt đang ở trên một đỉnh núi.

Ngàn vạn đoá hoa đỏ thắm, bay phất phới khắp nơi, giống như bồng lai tiên

cảnh.

Có một thân hình yểu điệu thướt tha, đứng trước mặt Đinh Việt.

Chính là Hàn Ánh Mộng!

Đinh Việt đi tới địa bàn Phiêu Hoa Các?

“Ngươi tới đây là muốn làm gì? “

Hàn Ánh Mộng tò mò liếc nhìn Đinh Việt, bèn hỏi một câu.

Đinh Việt liếc nhìn Hàn Ánh Mộng, hơi im lặng, sau đó mở miệng nói:

“Ngươi có thể giúp ta một chuyện không? “

Hai mắt Hàn Ánh Mộng sáng rực, nàng không ngờ Đinh Việt lại đến nhờ

mình giúp đỡ?

Đúng là chuyện tốt…!

“Ngươi nói đi, chỉ cần ta giúp được, nhất định sẽ tận lực. “

Thiên phú Đinh Việt quá mạnh mẽ, đưa mắt nhìn khắp Nam Châu, chỉ sợ

không có ai mạnh hơn hắn.

Hắn có biểu hiện cường thế trong Bạch Thắng Sơn, vã mặt Cửu Kiếm Sơn,

chém giết bán Đế, cuối cùng chỉ thua bởi Thiếu chủ Bạch Thắng Sơn.

Nhưng mà, lúc đó là do cảnh giới của Đinh Việt thấp hơn đối phương, nên

mới bị chèn ép.

Nếu như hai bên cùng cấp, thì Đinh Việt chắc chắn sẽ thắng.

Thiên kiêu bực này, khẳng định phải kết giao thật tốt….

“Ngươi tới đây, thử bám lên người ta xem. “

Đinh Việt Trịnh trọng nói.

Hàn Ánh Mộng: “??? “

Bám lên trên người của ngươi?

Tên khốn kiếp này có phải là có ý đồ đen tối với lão nương?

Hàn Ánh Mộng tức giận đến mức đỏ mặt, hít sâu mấy hơi, mở miệng nói:

“Bám lên trên người của ngươi? Bám như thế nào? “

“Ngươi không muốn giúp? “

Đinh Việt thấy sắc mặt nàng đỏ bừng, tựa hồ trong mắt có chứa lửa giận,

hắn nhíu mày nói.

“Nếu như ngươi không muốn, vậy thì quên đi, ta sẽ tìm người khác. “

Hàn Ánh Mộng: “!!! “

“Ta muốn! “

Hàn Ánh Mộng cắn răng chấp nhận.

Không phải chỉ bám lên người hắn thôi ư?

Toàn bộ Nam Châu, ngoại trừ Đinh Việt ra, còn có ai xứng để mình bám lên

người sao?

“Nếu như chấp nhận, vậy thì nhanh tới đây. “

Thân hình Đinh Việt đứng thẳng, sắc mặt nghiêm túc nói.

Hàn Ánh Mộng nhìn thấy sắc mặt Đinh Việt nghiêm túc như thế, ngược lại

nàng rất tò mò, tại sao hắn lại bắt mình bám lên người hắn?

Cũng không phải là có ý đồ đen tối?

Tập trung ý chí, bước về trước, nàng dang hai cánh tay ngọc, khoác trên cổ

Đinh Việt, gương mặt không nhịn được mà đỏ lựng.

Âm thầm cắn răng, đưa hai chân thon dài, trực tiếp bám bên hông Đinh Việt,

tựa như cả người nàng đang tựa sát trên lưng hắn.

Đinh Việt cảm giác được thân thể mềm mại, đang ôm chặt hắn, tâm thần

không nhịn được mà sinh ra dao động.

Hắn thấp giọng lẩm bẩm: “Trên người có nữ nhân, trong lòng không nữ

nhân? Sư tôn, đệ tử vẫn chưa đủ bãn lĩnh, không thể thành công…, đệ tử còn

cần phải cố gắng, vượt qua cửa ải cuối cùng của vô thượng kiếm đạo! “

Hàn ánh mộng: “??? “

Sở Huyền tức giận tới mức suýt ngất, cái thằng ôn Đinh Việt này, coi bộ đã

hết thuốc chữa.

Mình còn tưởng hắn đã suy nghĩ thông suốt, kết quả lại làm ra hành động vớ

vẫn như vậy?

Đậu xanh rau má, ta dạy bảo ngươi biết bao nhiêu câu, lừa gạt ngươi vô số

lần, ngươi chỉ nhớ có một câu này?

Mục đích hắn làm vậy, chính là kiểm tra bản thân, đã đạt tới cảnh giới trên

người có nữ nhân, trong lòng không nữ nhân?

Tên khốn kiếp này, cho ngươi ở giá suốt đời…!

Sở Huyền cũng lực bất tòng tâm, vì tránh để Đinh Việt trở thành kẻ liếm

cẩu, cho nên hắn ra sức tẩy não một phen, không ngờ lại khiến tâm tính Đinh

Việt trở nên lệch lạc.

Sắc mặt Đinh Việt cực kỳ ngưng trọng, đưa tay nắm chặt cổ áo Hàn Ánh

Mộng, trực tiếp ném nàng qua một bên.

“Ta nhất định, sẽ vượt qua cửa ải thứ ba của vô thượng kiếm đạo. “

Ánh mắt Đinh Việt kiên nghị, thân hình hóa thành một luồng sáng, phóng

thẳng lên trời, chớp mắt đã biến mất không thấy tăm hơi.

“Á Á Á………”

Hàn Ánh Mộng giận giữ gào thét.

Khí thế trên người nàng bộc phát, khiến cho những bông qua xung quanh trở

thành bột mịn.

“Đinh Việt, ngươi là tên khốn kiếp, đểu cáng, dê xồm……”

“Ta sẽ cho ngươi trả giá đắt! “

Quá tức giận!

Rất đáng hận!

Sở Huyền chỉ biết câm nín, cái thằng ôn Đinh Việt này, đã hết thuốc chữa,

kiếp này chỉ có thể cô đơn.
Bình Luận (0)
Comment