Nyx Ở Chợ Đêm

Chương 36

Phim kinh dị còn chưa xem xong mà Lương Tinh Tinh đã tự ra khỏi phòng ngủ. Thấy họ đang xem phim trong phòng khách, cô bé vui vẻ tìm một chỗ ngồi trên sô pha ngồi xuống.

Vì vậy trong suốt nửa sau, người bình tĩnh nhất trong phòng ngoại trừ Lăng Sấm chính là bạn nhỏ Lương Tinh Tinh.

“Không ngờ Tinh Tinh lại can đảm như vậy!” Sau khi ánh nắng chiếu vào phòng khách, Chúc Tinh buông chiếc gối mình đang ôm chặt ra, “Còn nhỏ mà đã bình thản như vậy, sau này chơi mật thất chị nhất định sẽ gọi em.”

Điền Miêu Miêu nói: “Mặc dù Tinh Tinh rất dũng cảm nhưng cũng đâu thể chơi mật thất?”

Cô đã từng thấy học sinh tiểu học chơi trò chơi bí ẩn giết người* nhưng nếu là loại kinh dị như mật thất hẳn là sẽ không để học sinh tiểu học vào đâu nhỉ?

* Trò chơi bí ẩn giết người (剧本杀) là một thể loại trò chơi tiệc tùng trong đó một trong những người chơi bí mật đóng vai kẻ sát nhân, trong khi những người chơi khác phải xác định xem ai trong số họ là tội phạm

Chúc Tinh nói: “Vậy thì còn có anh Sấm cũng bình thản lắm mà! Chị Miêu Miêu biết chọn chỗ ghê, anh Sấm đồng hành cùng chị trong suốt quá trình, em với Điền Đậu Đậu chỉ có thể so xem ai hét to hơn thôi!”

Điền Miêu Miêu: “...”

Vốn dĩ cô không cảm thấy có gì không ổn nhưng bị Chúc Tinh nói ra lại hơi xấu hổ. Cô ngồi cách Lăng Sấm hơi xa một chút, ho khan một tiếng: “Tiếp theo làm gì đây? Có muốn xem phim nữa không?”

Lương Tinh Tinh là người phản ứng đầu tiên: “Được ạ! Em mới xem nửa bộ vừa nãy thôi, chúng ta xem bộ khác đi!”

Lăng Sấm nghiêng đầu nhìn cô bé, nhắc nhở: “Hôm nay mẹ dặn Tinh Tinh phải làm bài tập về nhà.”

Lương Tinh Tinh: “...”

“Ngủ trưa xong xem TV một lát là đã làm bài được rồi.”

“Ò...” Lương Tinh Tinh thấy Lăng Sấm xách cặp tới, miễn cưỡng ngồi xuống bàn bắt đầu làm bài tập.

Thấy vậy, Điền Đậu Đậu không khỏi thở dài: “Em còn tưởng anh Sấm là người cưng chiều con gái, nào ngờ lại nhẫn tâm như vậy, trước bài tập không hề biểu lộ tình cảm!”

Tôn Húc Xuyên nói: “Có lẽ là do con gái của người ta nên không đau lòng, nếu sau này có con gái của mình chắc sẽ chiều lên trời mất.”

“...” Điền Miêu Miêu không nói gì lườm bọn họ, hai con chó độc thân còn chưa yêu đương mà lại quan tâm chuyện con gái nhà người ta.

“Hai người bất bình như thế sao không đến làm giúp con bé đi?” Lăng Sấm đứng ở bên cạnh bàn quay đầu lại nhìn hai người bọn họ.

Hai mắt Lương Tinh Tinh phát sáng khi nghe thấy vậy, còn có chuyện tốt như vậy à?

Điền Đậu Đậu liên tục xua tay: “Vậy không được, bọn em dám làm con bé cũng không dám nộp.”

“Đúng vậy, nếu tụi em học giỏi sao còn mở quầy hàng ở cửa Bắc chợ đêm làm gì?” Tôn Húc Xuyên nói xong liền tự bổ sung, “Người đến trải nghiệm cuộc sống như anh Sấm thì không tính.”

“Sao tôi lại là trải nghiệm cuộc sống? Tôi là người bày quầy bán buôn hợp tiêu chuẩn.” Lăng Sấm thấy Lương Tinh Tinh cúi đầu bắt đầu viết bài tập về nhà nên quay về phòng khách không làm phiền cô bé nữa, “Trên lầu còn có phòng tập thể hình với phòng chơi game, mọi người có muốn xem không?”

Điền Đậu Đậu và Tôn Húc Xuyên bị phòng chơi game thu hút ngay, Điền Miêu Miêu và Chúc Tinh cũng đi theo tham quan.

Nhà của Lăng Sấm được thiết kế rất khéo léo và tốn rất nhiều công sức để trang trí, Điền Miêu Miêu không bị cuốn vào phòng chơi game mà lại bắt đầu nghiên cứu cách trang trí của anh.

“Nhà anh thiết kế không tệ, có thể nhìn ra là dụng tâm thiết kế chứ không phải kiểu phong cách rập khuôn.”

Nghe cô nói vậy, Lăng Sấm mỉm cười rồi nói: “Vậy sau này giám đốc Miêu đổi một ngôi nhà lớn hơn thì anh sẽ giới thiệu anh ấy cho em?”

“Có thể nha.” Vì anh đã kiên trì gọi mình là giám đốc Miêu nên Điền Miêu Miêu cũng gật đầu như thật.

“Còn muốn đi tham quan chỗ nào không?” Lăng Sấm hỏi cô, “Hay là cũng đến phòng chơi game chơi một lát?”

Điền Miêu Miêu thấy ba người Điền Đậu Đậu đều trầm mê trong phòng chơi game, cô không muốn chen vào chung với bọn họ: “Không cần đâu, em cũng hơi buồn ngủ nên cứ thế đi ngủ thôi.”

Lăng Sấm vốn muốn Điền Miêu Miêu nghỉ ngơi trong căn phòng mà Lương Tinh Tinh vừa ngủ nhưng Điền Miêu Miêu nhất quyết muốn ngủ trên ghế sofa. Chiếc ghế sofa trong phòng khách của Lăng Sấm đã quá đủ để Điền Miêu Miêu nằm, thấy cô đã thực sự ngủ thiếp đi, Lăng Sấm vào phòng lấy một chiếc chăn điều hòa đắp lên người cô.

Điền Miêu Miêu đã bắt đầu buồn ngủ, cảm giác có thứ gì đó phủ lên người mình thì miễn cưỡng mở mắt ra nhìn. Lăng Sấm không nhịn được cười, thì thầm với cô: “Ngủ đi.”

Điền Miêu Miêu mơ hồ trả lời “ừm” rồi nhắm mắt lại.

Thấy cô đã ngủ, Lăng Sấm không quấy rầy cô, anh lên lầu lấy laptop ra, bảo Điền Đậu Đậu và những người khác nhỏ tiếng lại.

Đi trở lại tầng một, Lăng Sấm nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh bàn trà, bật máy tính lên bắt đầu làm việc của mình.

Lương Tinh Tinh đang làm bài tập ở bên cạnh lén nhìn về phía họ, Lăng Sấm dường như nhận ra điều gì đó nên hơi ngước mắt lên, Lương Tinh Tinh nhanh chóng quay đi nhìn lại bài tập trên bàn.

Lăng Sấm im lặng cong môi và di chuyển con chuột trong tay. Trước đó anh nói sẽ tìm một quỹ tốt giúp Điền Miêu Miêu, sau một khoảng thời gian sàng lọc thì đã nhìn trúng một quỹ. Nhưng với mối quan hệ hiện tại của anh và Điền Miêu Miêu, nếu anh thực sự đưa quỹ cho cô ấy thì cô ấy sẽ không nhận, vậy nên anh đã tự mua quỹ trước.

Sau khi mối quan hệ giữa hai người có tiến triển, anh sẽ chuyển số tiền kiếm được cho cô.

Điền Miêu Miêu ngủ không được bao lâu, nửa tiếng sau đã tỉnh lại. Khi mở mắt ra, cô thấy Lăng Sấm đang ngồi bên bàn trà chăm chú nhìn máy tính, đầu óc cô nhất thời không hoạt động kịp.

Đây là đâu? Bây giờ là ngày mấy? Đây là cuộc sống hôn nhân của cô và Lăng Sấm sao??

Sau vài giây bối rối, Điền Miêu Miêu nhớ hôm nay họ là khách đến nhà của Lăng Sấm, cô chỉ vừa chợp mắt một chút.

Cô yên lặng ngồi dậy từ trên ghế sô pha, Lăng Sấm chú ý tới động tác của cô, quay đầu nhìn cô: “Tỉnh nhanh vậy? Không ngủ thêm một lát à?”

“Không được, ngủ tiếp sợ là tối sẽ mất ngủ.” Điền Miêu Miêu nhìn tấm chăn trên người, mơ hồ nhớ là Lăng Sấm đắp cho mình, “Cảm ơn cái chăn của anh.”

“Không có gì.” Lăng Sấm tắt máy tính, “Muốn uống nước không? Anh rót cho em.”

“Không cần đâu, em tự làm được.” Điền Miêu Miêu cầm ly nước mình dùng cả ngày nay, rót một ít nước thanh mai trên bàn vào ly.

Mặc dù nước thanh mai không phải vừa mới lấy ra khỏi tủ lạnh nhưng trong phòng luôn bật điều hòa nên vẫn còn đá lạnh để uống. Điền Miêu Miêu cảm thấy cổ họng dễ chịu hơn hẳn, nhìn Lăng Sấm ngồi ở bên bàn trà: “Thanh mai này không tệ, ngon thật.”

Lăng Sấm nói: “Trên cây vẫn còn một ít quả chín, lát nữa anh lại hái cho em.”

Điền Miêu Miêu bưng ly nước, xấu hổ: “Đến nhà anh chơi mà còn mang đồ về nữa.”

Lăng Sấm cười nói: “Đồ nướng ăn lúc trưa là em mang tới, mấy quả thanh mai của anh cũng không tính là gì.”

Đến chủ nhà cũng nói vậy thì Điền Miêu Miêu cũng không khách sáo nữa. Hai người ra sân hái một tí thanh mai rồi gọi đám người Điền Đậu Đậu đang chơi game trên lầu xuống, bắt đầu chuẩn bị bữa tối.

Sáu giờ tối là thời gian cửa Bắc chợ đêm ra bán nhưng hôm nay cửa Bắc chợ đêm không náo nhiệt như ngày thường, cũng không thấy một vị chủ quầy nào. truyện xuyên nhanh

Điền Miêu Miêu đã nói trước trong nhóm đồ nướng là hôm nay sẽ dừng bán một ngày, khách quen đều biết hôm nay không ai ra bán nhưng cũng có khách hàng không biết.

Vì hiếm khi không có ai ra bán nên một vài người nổi tiếng trên mạng nghe tin cũng đổ xô đến cửa bắc chợ đêm để phát sóng trực tiếp cảnh chợ đêm vắng khách.

Sau lần cửa Bắc chợ đêm lên hotsearch vẫn còn sót lại chút độ hot, việc dừng chợ lần này bị một đám người nổi tiếng trên mạng thúc đẩy nên bất ngờ lại lọt vào danh sách hotsearch, thu hút nhiều người qua đường đến xem. Quần chúng hóng hớt đều đang hỏi có chuyện gì vậy, một số cư dân mạng đã đăng đoạn video họ quay trước đó lên mạng, video này nhanh chóng làm dấy lên những cuộc thảo luận sôi nổi.

Đoạn video là lúc sếp Hầu đến chợ đêm xảy ra xung đột với các vị chủ quầy ở đây, vì lúc đó sếp Hầu rất phách lối, còn thốt ra những lời lẽ tàn nhẫn muốn đuổi tất cả chủ quầy đi nên độ hot của chuyện này lập tức bùng nổ.

Mãi đến khi anh Lưu gọi đến Lăng Sấm mới biết cửa Bắc chợ đêm lại lên hotsearch.

“Ừm, tôi biết rồi, mọi người chỉ phản đối hành vi của sếp Hầu thôi.” Anh đứng trước cửa sổ sát trần nói chuyện điện thoại với anh Lưu, “Ừm, ngày mai sẽ ra bán, tôi sẽ chuyển lời.”

Điền Miêu Miêu đợi anh cúp điện thoại mới quan tâm hỏi han: “Chuyện gì vậy?”

Lăng Sấm nói: “Cửa Bắc chợ đêm lại lên hotsearch, video sếp Hầu bị đăng lên mạng, bây giờ cư dân mạng đều đang mắng ông ta.”

Tôn Húc Xuyên nghe thế thì rất vui mừng: “Mắng ông ta là đúng rồi chứ gì nữa? Danh tiếng của cửa Bắc chợ đêm là do chúng ta tạo ra, bây giờ ông ta muốn cướp thành quả lại còn đuổi chúng ta đi, trên đời làm gì có chuyện vô lý như vậy?”

Điền Đậu Đậu cũng hơi kích động: “Vậy xem ra chúng ta dừng chợ cũng có tác dụng?”

“Đúng là hiệu quả, còn có người nổi tiếng trên mạng vội vã phát sóng trực tiếp.” Điền Miêu Miêu không thể không tự lên mạng tìm kiếm, “Những người nổi tiếng trên mạng đúng là hóng hớt không chê lớn chuyện, chỗ nào có biến là có bọn họ.”

“Dù sao cũng dựa vào lưu lượng để kiếm ăn.” Lăng Sấm nói với cô, “Bên anh Lưu đã chú ý tới ý kiến và thái độ của công chúng, nói sẽ đưa ra lời giải thích cho chuyện này, cũng hi vọng ngày mai chúng ta có thể ra bán đúng giờ.”

“Ồ, được thôi, ban đầu mọi người cũng muốn ngày mai ra bán mà.”

Lăng Sấm gật đầu, mở nhóm chợ đêm lên truyền đạt ý của anh Lưu.

Lúc tuyên bố chính thức được đưa ra cũng là lúc cắt đứt khả năng sếp Hầu có thể phát triển dự án này, đồng thời còn nói xét tình hình thực tế sẽ tạm dừng đấu thầu, chờ sau mùa hè cao điểm này sẽ mở lại. Cuối cùng còn đặc biệt nhấn mạnh mày mai cửa Bắc chợ đêm sẽ buôn bán đúng giờ.

Nhóm đồ nướng của Điền Miêu Miêu cũng đang thảo luận vấn đề này sôi nổi, Điền Miêu Miêu vào nói ngày mai sẽ ra bán đúng giờ rồi cắn một miếng thịt bò nướng trong tay: “Em nghĩ dự án của chúng ta không phải là người bình thường có thể khai phá được.”

Hai vị sếp lần lượt đến đây, một công ty trực tiếp bị bán khống, một công ty bị mắng trên hotsearch, không ai chiếm được hời cả.

Tôn Húc Xuyên nói: “Đúng thế, nếu muốn đến cửa Bắc chợ đêm khai phá ắt phải có chút tài năng, dẫu sao chỗ chúng ta còn có sói già Phố Wall đấy.”

“...” Lăng Sấm im lặng một hồi rồi nói, “Đã muộn rồi, chắc là có thể thu dọn được rồi, tôi còn phải đưa Tinh Tinh về.”

Thấy trời quả nhiên sắp tối, Điền Miêu Miêu ăn vội xiên thịt bò trên tay: “Em ăn no rồi, nhưng mà còn phải dọn chỗ này của anh nữa.”

“Không sao, lát nữa anh về tự dọn là được.” Lăng Sấm dùng khăn giấy lau tay, đứng dậy, “Tiện thể đưa em về.”

Điền Đậu Đậu giơ khoai tây nướng trong tay lên: “Còn em thì sao?”

Lăng Sấm nói, “Đến thế nào thì về thế đó.”

______________________

Tác giả có chuyện muốn nói:
Bình Luận (0)
Comment