Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 271

Điều hành một nhà máy không phải việc một người có thể làm được mà cần rất nhiều nhân lực.

Mặc dù thành tích học tập của Lý Nguyên Phát không tốt lắm. Nhưng lúc trước cùng cậu ấy chơi game thì thời điểm đánh công thành chiến, mọi vật tư đều do một tay cậu ấy chuẩn bị.

Mọi thứ đều được chuẩn bị đầy đủ. Sau đó cũng không quá lãng phí

Chính là dùng tài chính có hạn của công hội mà chuẩn bị cho mỗi thành viên của hội vật tư thích hợp nhất.

Bởi vì vật tư yêu cầu cho mỗi chức nghiệp là khác nhau.

Điều này yêu cầu một nhân viên quản lý phải thống kê.

Nhưng lúc đó, mọi người đều là chơi game nghiệp dư. Trên cơ bản đều là những tên thanh niên trẻ tuổi thích làm chuyện lớn. Thích nhất chính là việc làm tiên phong công thành đoạt đất, không mấy ai thích làm ở hậu phương quản lý vật tư cả.

Lúc đó Lý Nguyên Phát xem như là tộc trưởng, muốn thể hiện năng lực ở trong công hội, cho nên chủ động giành lấy việc này.

Tăn Lãng nhớ rõ, công hội của hắn lúc đó đánh không tệ. Mỗi lần công thành chiến đều giành chiến thẳng.

Về sau mọi người vì phải thí tuyển sinh đại học, người phải thi tốt nghiệp cấp ba nên lần lượt giải tán không chơi nữa.

Nhưng năng lực của Lý Nguyên Phát hẳn vẫn nhớ kỹ.

Thế nhưng lúc đó hẳn cũng không nghĩ nhiều về điều đó. Bởi vì lúc đó hẳn cũng chỉ là một đứa trẻ học cấp ba, làm sao mà tưởng tượng đến một ngày chính mình lại làm ông chủ.

Chỉ nghĩ rằng sau khi tốt nghiệp có thể kiếm được tiền nuôi sống chính mình. Không dùng tiền của cha mẹ đã là rất khá rồi.

Sau đó lại kích hoạt được hệ thống và mở cửa hàng, tầm nhìn của hẳn cũng từng bước tăng lên.


Hiện giờ hẳn đã khác xưa, mà quả thật là đã khác xưa rất nhiều.

Bất kể về tư duy, tầm nhìn, tiền bạc hay kỹ năng đã có một sự thay đổi về chất.

Lý Nguyên Phát nói: "Không có vấn đề gì! Có khó khăn thì chúng ta cũng nhau vượt qua, em không sợi”

“Ngoài ra, em cảm thấy thị trường rất lớn về dầu gội có thể điều trị rụng tóc và kích thích mọc tóc. Mẹ em ngày nào cũng nhắc đến về tóc của bà ấy ngày càng ít đi, cha em trước đây bị hói còn phải đi cấy tóc, nghĩ rằng sau khi làm xong thật sự có thể mọc ra tóc mới.”

"Ai ngờ đâu tóc lại tiếp tục rụng, cuối cùng lại tiếp tục duy trì tình trạng hói đầu. Một lần làm cấy tóc tiêu tốn hơn 300.000 tệ, cuối cùng cũng chỉ kéo dài được nửa năm đã bị đánh trở lại nguyên hình.”

"Anh Lãng! Chúng ta có phương thuốc thật sự, cho nên nhất định có thể làm cho nhãn hiệu đầu gội đầu này lớn mạnh. Có thể vươn ra khỏi thành phố Thiệu, vươn ra cả tỉnh Hồ Nam, thậm chí là cả nước! Thậm chí là cả thế giới" Đúng là thanh niên dám nghĩ.

Lý Nguyên Phát càng nói càng trở nên phấn khích hơn.

Khi Tân Lãng nghe được những lời này của Lý Nguyên Phát. Xem ra không chỉ có nhóm bà con họ hàng của hẳn có vấn đề với việc rụng tóc mà rất nhiều người đều như vậy.

Thị trường này thực sự lớn.

Hắn cười nói: "Được rồi! Chờ đến khi làm ra chuyện tôi sẽ gọi cậu."

"Hiện tại vẫn đang thu thập dữ liệu của người dùng.”

“Vậy thì em cũng sẽ giúp anh thu thập dữ liệu của cha mẹ em." Lý Nguyên Phát hào hứng nói.

“Được rồi! Đợi lát nữa trước khi cậu quay lại, tôi sẽ lấy cho cậu một chai đầu gội và một chai dung dịch mọc tóc” Lần trước tôi đã làm thêm vài chai dầu gội và dung dịch mọc tóc vẫn còn để chúng ở trong nhà.


Lý Nguyên Phát rất cao hứng, tiếp tục nói chuyện với Tân Lãng về thị trường đầu gội rụng tóc và mọc tóc.

Họ cũng nói về giáo viên vật lý của họ ở trường cấp 3. Bởi vì giáo viên vật lý bị hói nên ông ta đã được các học sinh khác đặt cho biệt danh là Đường hói đầu.

Lý Nguyên Phát nói rằng chính mình khi còn ở trường trung học, Đường hói đầu luôn yêu cầu cậu ấy lên bảng làm các bài tập trong lớp. Cuối cùng bởi vì cậu ấy làm không đúng mà dẫn tới việc bị mất mặt.

Tuy nhiên cậu ấy vẫn bằng lòng cứu cái đầu hói của Đường hói đầu, còn muốn làm cho thầy Đường hói đầu có một mái tóc rậm rạp.

Tân Lãng cười nói: " Chắc chắn! Đợi chút nữa lại lấy thêm cho cậu một lọ. Cậu mang cho thầy Đường một lọ để thu thập dữ liệu đi.”

Theo số liệu thu thập được, có thể thấy đầu gội và phục hồi tóc này phù hợp với những người nào, cơ địa ra sao,...

Buổi chiều cùng Lý Nguyên Phát trò chuyện khá vui vẻ. Lý Nguyên Phát cũng rất vui, mãi đến khi màn đêm buông xuống sắp đến giờ ăn tối, Lý Nguyên Phát mới bảo Tân Lãng là phải về nhà.

Tân Lãng đưa hai chai đầu gội và dung dịch mọc tóc cho Lý Nguyên Phát. Trước khi đi, Lý Nguyên Pháp võ nhẹ sau đầu nhớ đến một chuyện, nói với Tần Lãng "Tân Lãng! Anh có biết lần này lớp 235 của chúng ta có buổi họp lớp không?"

Lớp 235 là lớp cấp ba của Tân Lãng.

"Tôi không để ý đọc tin tức nhóm” Tân Lãng mấy ngày nay quá bận rộn, cũng không để ý tới tin tức nhóm trên WeChat.

Tin nhắn nhóm đều được cài đặt không có thông báo.

Vì vậy không để ý đến bữa tiệc liên hoan.

"Đúng rồi! Vậy để em nói cho anh biết. Lớp trưởng nói vào ngày mùng 5 tháng sau sẽ tổ chức họp lớp các bạn học cùng lớp.”


"Lớp trưởng còn nói ai có bạn trai bạn gái đều có thể mang bạn trai bạn gái đến đó”

Nếu anh đem chị dâu đi qua thì nhất định sẽ oanh tạc toàn trường"

“Hoa khôi của lớp chúng ta cũng chưa xinh đẹp bằng một phần của chị dâu”

Tần Lãng nói: "Chuyện này tôi sẽ suy nghĩ."

“Được! Sau này nói cho em biết. Nếu anh đi thì em sẽ đi, nếu anh không đi thì em cũng sẽ không đi. Chuyện kinh doanh đầu gội đầu của chúng ta vẫn quan trọng hơn” Nói xong, Lý Nguyên Phát nâng cái túi đựng đầu gội đầu và thuốc mọc tóc của mình lên rời đi, cười đến mức đôi mắt híp lại thành một đường thẳng.

“Được” Tân Lãng gật đầu.

Lý Nguyên Phát chào Tân Lãng, sau đó xách túi chạy đi.

Nóng lòng muốn chạy ngay về nhà khoe thành quả hôm nay với cha mẹ cậu ấy.

Tất nhiên, điều cậu ấy muốn làm nhất là nhanh chóng cùng cha mẹ thử nghiệm xem đầu gội và dung dịch mọc tóc hiệu quả như thế nào.

Nhanh chóng đi theo Tân Lãng làm chuyện lớn.

Nghĩ đến đó thôi cậu ấy cũng cảm thấy run lên vì phấn khích.

Sau khi Lý Nguyên Phát rời đi, Tô Thi Hàm bưng bát cơm đi ra, dùng đầu đũa chọc vào cánh tay Tân Lãng, nói: "Chồng à! Đến giờ ăn rồi."

"Được!"

Hai người cùng nhau lên tầng hai ăn cơm, Tô Thi Hàm hỏi Tân Lãng: "Chồng à! Vừa rồi em nghe được Lý Nguyên Phát hình như nói rằng anh sắp có sự kiện đi họp lớp với các bạn phải không?”

"Ừm! Lớp cấp ba của bọn anh mỗi năm đều tổ chức một lần vào kỳ nghỉ đông và hè."


"Ồ! Vậy anh có đi không?"

"Anh chưa nghĩ đến! Lần này còn có thể mang bạn gái đi”

Nếu hắn muốn đi thì nhất định sẽ đưa Tô Thi Hàm đến đó.

Nhưng không phải bạn học nào cũng giống Lý Nguyên Phát. Cũng không phải bạn học nào cũng giống như ba người bạn cùng lớp thời trung học của Tô Thi Hàm.

Hắn và Tô Thi Hàm hiện tại còn đang học đại học mà đã sinh con

Hắn sợ có người nào đó sẽ dị nghị Tô Thí Hàm.

Hắn không muốn Tô Thi Hàm nghe được những lời nói khó nghe đó.

Tô Thi Hàm ăn một miếng cơm, sau đó chớp mắt hỏi: “Chồng à! Có phải anh định không tham gia hay không?”

Cô có thể thấy rằng Tần Lãng thật sự không muốn tham gia.

Tần Lãng gật đầu nói: "Đúng vậy! Họp lớp có rất nhiều người. Ít nhất cũng phải hơn 20 người, nhiều người không biết giữ bí mật”

Tô Thi Hàm gật đầu nói: "Vâng anh cứ quyết định đi. Có tham gia hay không đều được”

Cô không có hứng thú với việc đi dự tiệc họp lớp.

Dù sao chỉ căn chỗ nào có Tân Lãng, cô đều cảmthấy rất tốt.

Có thể đây chính là câu trả lời cho câu nói 'Có anh ở đây tất cả đều là nắng ấm.'

“Vợ à! Em có muốn tham gia không?” Tân Lãng hỏi.

Hắn không muốn Tô Thi Hàm nghĩ rằng hắn không muốn đưa cô đi gặp các bạn cùng lớp của mình.

Bình Luận (0)
Comment