Ở Đại Học Bị Hoa Khôi Chặn Cửa

Chương 389

Ngày hôm sau là ngày hai mươi chín, qua hai ngày nữa là đến kỳ nghỉ tuần lễ vàng 11. Vào ngày Quốc khánh các trường đại học thường được nghỉ bảy ngày.

(Tuần lễ vàng 11 còn gọi là kỳ nghỉ lễ quốc khánh của TQ, lễ này sẽ kéo dài thành 8 ngày nếu năm đó trùng dịp lễ Trung Thu.)

Hôm nay Tân Lãng có lớp học ở trường, sáng sớm hắn đã ra ngoài đi học.

Hắn đi vào lớp học, ba người bạn cùng phòng đã đến từ sớm giúp Tăn Lãng chiếm chỗ ngồi.

Dương Bân ngậm bánh bao trong miệng, tỉnh mắt nhìn thấy Tần Lãng, lập tức hét lên một cách không rõ ràng: "Anh Lãng, chỗ này!"

Tần Lãng đi về phía bọn họ, ngồi ở vị trí ngoài cùng

“Anh Lãng! Anh đã ăn sáng chưa? Em đã mua rất nhiều đồ ăn sáng ở đây, anh có muốn ăn một chút không?” Dương Bân lấy túi đồ ăn sáng ra. Bên trong có sáu cái bánh bao hấp, còn có mười cái sủi cáo chiên, ngoài ra còn có một cốc sữa đậu nành.

Tần Lãng lắc đầu, nói: “Tôi ăn sáng ở nhà rồi, cậu cứ ăn đi”


Chu Kỳ nói: "Dương Bân! Cậu nên ăn ít lại đi! Hiện tại trong ký túc xá chỉ còn hai tên cẩu độc thân chúng ta. Trước khi thoát kiếp F.A thì cậu vẫn nên quản lý thân hình của mình đi. Nếu cứ tiếp tục như vậy cậu rất khó tìm bạn gái đấy!"

“Đúng vậy! Dương Bân, cậu nhìn mình và anh Lãng xem, hai người bọn mình đều có đối tượng rồi cũng không dám làm càn như cậu. Đặc biệt là mình, trong kỳ nghỉ hè mình đã rất vất vả mới giảm được 0kg, hiện tại ăn thêm một miếng cơm mình cũng cảm thấy có cảm giác tội lỗi. Vì vậy tốt xấu gì cậu cũng nên kiềm chế một chút đi” Tôn Húc cười nói.

Dương Bân nghe xong lời bọn họ nói, lại cúi đầu bữa sáng trong tay mình, tiếp đó ngẩng đầu u oán Tôn Húc và Chu Kỳ, nói: “Hai người các cậu thận quá đáng! Anh Lãng, anh mau phân xử giúp em. Mỗi ngày ở ký túc xá hai tên khốn này cứ “body shaming" thân hình của em, cái này mập lên đâu phải là do em chứ? cái này là do thức ăn mà!

“Kỳ nghỉ hè em sở dĩ mập như vậy, chính là vì mẹ em nấu cơm quá ngon. Mỗi một ký mỡ trên người em không phải là thịt, mà chính là tình yêu nặng trĩu của em đối với mẹ đó!"

“Cậu không cần lấy dì làm cái cớ đâu! Dương Bân, hông tin dì không bắt cậu giảm cân” Chu Kỳ vạch trần cậu ta ngay tại chỗ, tiếp tục nói: "Tối hôm đó dì gọi điện thoại tới, mình còn nghe thấy dì nói cậu ở trường nên ăn ít đi!"

Tần Lãng nhìn ba người bọn họ trêu đùa, không khỏi nhếch khóe miệng.

Nghĩ lại hơn nửa năm trước, hẳn cũng là một rong số bọn họ. Mỗi ngày bất kể là ở trong lớp học hay ở ký túc xá, bốn chàng trai cũng đều cãi nhau ầm ĩ.

Nhưng bây giờ nhìn các bạn cùng phòng, Tân Lãng chỉ có tâm lý người lớn xem trẻ con, có lẽ đây là ý thức trách nhiệm và sự trưởng thành sau khi làm cha..


Tôn Húc nói: “Được rồi! Đừng ầm ĩ nữa. Dương Bân, kỳ nghỉ hè này của cậu quả thật mọc không ít thịt. Bọn mình không có ý gì khác, vì sức khỏe cậu cũng nên giữ dáng đi. Nếu cậu thật sự không muốn ăn kiêng, thì nên tập luyện nhiều hơn”

Nói xong, Tôn Húc nhìn về phía Tân Lãng, hỏi: “Anh Lãng! Lần trước em thấy anh đăng lên vòng bạn bè, lễ khai trương nhà mái gội đầu của nhà anh sao?"

“Ừ” Tần Lãng gật đầu.

Ba người Tôn Húc nhìn thấy Tần Lãng gật đầu, lập tức xúm lại với vẻ mặt tham tiền ríu rít nói

"Anh Lãng! Anh cho chúng em làm đại lý đi. Như vậy chúng em có thể quảng bá đầu gội đầu của nhà anh ở trong trường”

“Đúng vậy! Anh Lãng, mấy người chúng em mấy. ngày gần đây vẫn luôn thảo luận chuyện này. Hiện tại chúng ta đang ở trường học, thời gian rảnh rỗi rất nhiều, nhưng đồng thời cũng bị hạn chế vì có thân phận sinh viên. Chúng em dự định mở rộng thị trường ở trường trước”

“Vấn đề rụng tóc này, hiện tại không còn dành riêng cho người trung niên nữa. Mà những người trẻ tuổi như chúng ta, bởi vì thức khuya và nghĩ ngơi không điều độ cũng xuất hiện, vấn đề rụng tóc quả thật rất nghiêm trọng. Em thấy những cô gái trong vòng bạn bè của em thường nói họ là những đứa trẻ hói đầu. Cho nên em cảm thấy đầu gội chống rụng tóc và thuốc mọc tóc của Tân thị chúng ta, nhất định sẽ có thị trường trong giới sinh viên đại học.


“Mấy người chúng em đã lập một nhóm, hiện tại trong đó đã có ba bốn trăm người. Chúng em dự định quảng bá một đợt ở trong nhóm trước”

Ba người 'anh một câu tôi một câu' nói cho Tần Lãng toàn bộ kết quả mà bọn họ thảo luận mấy ngày gần đây. Họ còn lấy điện thoại di động cho Tân Lãng xem nhóm của bọn họ thành lập, muốn Tân Lãng nhìn thấy nỗ lực của bọn họ.

Tần Lãng cũng đưa ra câu trả lời khẳng định: “Ý tưởng của các cậu rất hay. Hiện tại sinh viên đại học quả thật cũng có vấn đề rụng tóc, và đầu gội đầu của chúng ta giá cả không cao. Hơn nữa nó lại là nhu yếu phẩm hàng ngày, chỉ cần có hiệu quả, tôi tin tưởng chúng ta có thể mở rộng thị trường rất nhanh”

“Nhưng tôi cảm thấy nếu ba người các cậu muốn chính thức đi theo tôi, chỉ làm một cái nhóm WeChat vẫn chưa đủ chính quy. Hiện tại không phải trong WeChat cũng có thể mở một cửa hàng nhỏ sao? Các cậu có thể thông qua nhóm WeChat để , sau đó đặt liên kết của đầu gội đầu vào trong cửa hàng Tất cả các giao dịch mua hàng sẽ được thực hiện thông qua liên kết của cửa hàng. Trước mắt cứ lập ra cửa hàng online và tương tác để nuôi cửa hàng online nhỏ này trên Wechat, chờ đến khi chúng ta tốt nghiệp thì cửa hàng nhỏ này vẫn có thể tiếp tục được sử dụng để kinh doanh”

Tôn Húc vỗ tay một cái, nói: "Vẫn là anh Lãng có chủ ý! Nếu chúng ta muốn làm thì phải làm cho chính quy. Bán hàng trong nhóm WeChat, một là không có sự đảm bảo, không đủ để cho người ta tin tưởng, hai là ghi chép thông tin khách hàng cũng rất khó khăn. Nếu mở một cửa hàng nhỏ trong WeChat thì có thể giải quyết được những vấn đề này!”

“Được! Anh Lãng. Hôm nay tan học trở về ba chúng em sẽ bắt đầu nghiên cứu, có lẽ hai ngày nữa có thể giải quyết xong. Đến lúc đó có thể bán đầu gội đầu trong cửa hàng của chúng ta rồi!" Dương Bân nói

Chu Kỳ gật đầu, rất tự tin nói: Anh Lãng! Chúng ta chắc chẩn có thể mở ra một thị trường trong trường học!”

“Đi theo anh Lãng làm việc, sẽ sớm mua nhà mua xe cưới được vợ đẹp!"


Ba thanh niên tràn đầy tự tin nắm lấy tay nhau, Tân Lãng thấy vậy, cũng nắm tay củng bọn họ.

“Cố lên!"

Sau khi xác định được những điều này, Tân Lãng nhờ ba người bạn cùng phòng thêm WeChat của Lý Quảng Phát.

Việc bán đầu gội đầu trực tuyến đều giao cho Lý Quảng Phát làm. Hiện tại ba người bạn cùng phòng muốn làm một cửa hàng WeChat nhỏ, vậy nhất định phải có sự ủy quyền chính thức, nếu không rất khó phân biệt đồ thật và đồ giả.

Hiện tại đầu gội Tần thị vừa mới bắt đầu, sẽ không gặp phải vấn đề đạo nhái. Nhưng có lẽ không bao lâu nữa, sau khi nhóm người dùng đầu tiên sử dụng đầu gội thương hiệu Tần thị, có thể hoàn toàn mở rộng ra thị trường. Đến lúc đó, sẽ có rất nhiều người thừa dịp nổi tiếng làm hàng giả để kiếm tiền.

Tuy nhiên, về ý thức bản quyền này thì Tần Lãng vẫn luôn làm rất tốt. Sau khi đầu gội đầu vừa mới hoàn thành, hắn đã đăng ký bản quyền. Bên nhà máy cũng làm theo quy trình chính quy, bao gồm cả vấn đề ủy quyền cửa hàng trực tuyến, tất cả đều làm theo thủ tục pháp lý.

Hiện tại cửa hàng WeChat của bạn cùng phòng, hắn cũng sẽ làm tốt việc ủy quyền trước. Đến lúc đó, chỉ căn liên kết cửa hàng trực tuyến được ủy quyền dưới danh nghĩa đầu gội đầu của Tần thị, sẽ không tạo cơ hội cho những người khác vi phạm bản quyền.

Sau khi Tần Lãng tan học trở về nhà, Tô Thi Hàm vui vẻ đi tới: "Tân Lãng! Em có tin tốt muốn nói cho anh biết!"

“Hả? Tin tốt gì vậy?” Vừa về nhà nhìn thấy khuôn mặt tươi cười vui vẻ của vợ yêu, Tân Lãng cũng nở nụ cười.

Bình Luận (0)
Comment