Dưới sự đảm bảo thiếu chút nữa là vỗ vào ngực của hệ thống, Miêu Tuệ Tuệ mới bán tín bán nghi đặt vấn đề sang một bên.
Mà lúc này ở thành phố Y - nơi cách thành phố hơn một nghìn ki-lô-mét, một đội năm người đang bị hàng trăm zombie bao vây trong một tòa nhà.
Họ thảo luận về việc đi thang thoát hiểm lên mái nhà,
rồi đi sang một toà nhà khác mới rời đi.
Khi họ lên đến đỉnh tòa nhà, một trong số đó đột nhiên nhận thấy có điều gì đó không ổn.
“Nhìn xuống dưới đi!” Giọng anh ta vỡ ra vì ngạc nhiên.
Mọi người nhìn vào đám zombie ở tầng dưới.
Chỉ thấy bọn nó thong thả đứng xếp hàng, sau đó hợp thành một dòng chữ to “Trấn nhỏ Hy Vọng”, ở đằng sau còn có địa chỉ.
Mọi người há hốc miệng không ngậm được, thật sự là kém xa lắm!
Mà tại chỗ khác, ở thành phố W cách thành phố H hơn 700 ki-lô-mét, một đôi tình nhân nhìn dây leo mới lúc nãy còn nhảy nhót trước mặt bọn họ bây giờ lại cố hết sức uốn mình thành một vòng cung kỳ lạ.
“Hy...hy vọng... trấn...nhỏ?” Cô gái đọc to từng chữ.
…
Sau khi mở khóa bản đồ mới của trấn, mở phần quảng cáo và xây dựng viện nghiên cứu tận thế. Số tinh hạch còn lại chỉ đủ để Miêu Tuệ Tuệ tăng lên cấp bốn mươi.
Rốt cuộc trấn nhỏ đã giải khoá xe đạp công cộng, mỗi khu vực có xe đạp công cộng đều được đánh dấu bằng một chấm nhỏ màu vàng trên bản đồ. Hầu hết đều ở gần nơi ở của người dân trấn, rất thuận tiện.
Nhà ở thương mại đã tăng lên mười bảy tầng, tất cả các nâng cấp đã dừng lại.
Chung cư độc thân lại tăng lên một tầng.
Mà chỉ có khu căn nhà một phòng và căn nhà hai phòng ở khu phố thứ tư có thêm căn nhà ba phòng. Căn nhà này bé hơn phòng ở thương mại một chút
những trang trí bên trong vô cùng tinh xảo và xinh đẹp.
Các lựa chọn nhà ở tại các thị trấn nhỏ ngày càng trở nên đa dạng, người dân trấn cũng có thể chọn những ngôi nhà phù hợp với nhu cầu của mình.
Ngoài ra, trấn nhỏ mới mở cửa một nhà máy sản xuất thiết bị điện tử, trung tâm mua sắm điện tử và nhà máy giấy.
Khu mua sắm thiết bị điện tử chủ yếu sản xuất các thiết bị điện tử như TV, máy tính, điều hòa, tủ lạnh, máy giặt,...
Các nhà máy giấy sản xuất giấy và bút để viết, cũng như giấy vệ sinh để sử dụng hàng ngày.
Miêu Tuệ Tuệ kéo nhà máy đến khu vực nhà máy, kéo trung tâm mua sắm đến bên cạnh phố ẩm thực.
Trung tâm mua sắm điện tử có ba tầng, tương đương với quy mô của một trung tâm mua sắm trước khi tận thế.
Phải mất mười hai giờ để mở khóa cho nên Miêu Tuệ Tuệ quyết định đợi đến sáng hôm sau mới xem khu vực mới được mở khóa.
Ở ngoài nhà cửa cô là một hàng xe đạp công cộng được sắp xếp rất chỉnh tề. Miêu Tuệ Tuệ vừa chạm vào tay cầm của xe, một màn hình video xuất hiện. Màn hình sẽ tự động ghi lại khuôn mặt của người muốn đi xe, ngay sau đó tên cô tự động xuất hiện trên màn hình.
Mỗi một giờ thuê, một viên tinh hạch cấp một sẽ được trừ trực tiếp từ giao diện cá nhân của cô. Còn người dân trong trấn thuê trừ từ tài khoản trong vòng tay.
Chờ đến khi đã xác nhận xong thông tin của cô, chiếc xe công cộng trước mặt Miêu Tuệ Tuệ trực tiếp giải khoá.
Sau khi đạp, cô thấy xe rất nhẹ, đạp một lần là chạy được một quãng đường khá xa, tiết kiệm sức lực và thời gian.
Khu mua sắm thiết bị điện tử đã mở cửa, Miêu Tuệ Tuệ nhìn thấy rất nhiều người dân trấn đã bước vào. Một số người còn đi ra với lò vi sóng hoặc nồi chiên không dầu trên tay.
"... Hôm nay mới khai trương, giá cả đồ vật bên trong rất phải chăng, tôi mới dùng mười viên tinh hạch cấp hai mà mua nhiều như vậy..." Những người dân trấn đi ra vẫn đang nói chuyện với những người quen biết.
Miêu Tuệ Tuệ cũng đi theo đám đông, tầng một bán tivi và máy tính, khác với tivi trong những ngôi nhà trong trấn. Tivi ở đây công nghệ cao hơn, thậm chí Miêu Tuệ Tuệ còn nhìn thấy loại tivi có thể cuộn lại như tờ giấy.
Còn có loại mềm như nước, có thể tích hợp hoàn hảo khi dán lên tường. Còn có thể mang theo bên người, mỗi khi đến đâu chỉ cần lấy ra dán lên tường là xem được rồi.
Mặc dù bối cảnh như vậy rất đặc biệt nhưng vẫn có rất nhiều người quan tâm đến nó, họ đã tập trung thành một vòng tròn để lắng nghe phần giới thiệu về hướng dẫn mua sắm của người máy một cách vô cùng thích thú.