Nghe được lời như vậy, người phụ nữ không chút vui vẻ mà cười lạnh: “ Anh cũng thấy rồi, hiện tại bộ dáng của tôi xấu như quỷ, tính cách cũng thay đổi khác rồi. Tôi không còn hiền dịu đáng yêu, cũng không còn là bộ dáng ngày xưa anh thích nữa, chẳng lẽ anh không sợ sao? Anh có thể thể hiện cảm xúc thật của mình, tôi sẽ không trách anh.”
Lời còn chưa dứt, người phụ nữ đã bị nhẹ nhàng ôm vào trong ngực, bên tai truyền đến một tiếng thở dài:
“ Bao giờ tính cách hiếu thắng của em mới có thể thay đổi đây, em muốn để anh rời đi sao? Em biết, anh yêu em bất kể khi em biến đổi thành bộ dáng gì. Mặc kệ em biến đổi thành bộ dáng gì, hiện tại anh không thấy sợ hãi mà cảm thấy cực kỳ hối hận và tự trách. Tự trách không bảo vệ được em, tiếc rằng chúng ta ở chung một chỗ lâu như vậy nhưng anh không tìm được em, tất cả đều là lỗi của anh cả.”
Khuôn mặt người phụ nữ vẫn còn bướng bỉnh, nhưng quần áo của cô ấy đã thấm đẫm nước mắt.
Miêu Tuệ Tuệ bị ép ăn một miếng thức ăn cho chó, thậm chí còn phải làm bóng đèn khổng lồ.
Chính mắt Miêu Tuệ Tuệ đã gặp qua sự tàn nhẫn và vô tình của Tống Á, lúc đấy còn cảm thán người này nhưng không nghĩ anh ta vẫn luôn nhớ về người thương.
Lúc nói về người hãm hại mình, sắc mặt của cô gái trầm hẳn xuống, nghiến răng nghiến lợi nói ra một cái tên.
“ Là hai cha con Đường San San.”
Trên mặt Tống Á lộ ra một tia kinh ngạc: "Hai người từng có quan hệ rất tốt."
"Đúng vậy, chính là bởi vì có quan hệ tốt nên không
em mới không phòng bị chút nào với bọn họ. Ai mà biết rằng người nhìn có vẻ tốt như Đường Cẩm sẽ giữ tay chân của em lại để cho con gái ông ta rạch mặt em, sau khi em hôn mê còn bị bọn họ ném ra đường.”
Sắc mặt của Tống Á cực kỳ khó coi sau đó nắm chặt tay lại.
Bởi vì tình chị em của Đường San San và Uyển Uyển nên anh ta mới cứu cha con họ nhiều lần như vật. Anh ta đang chuẩn bị đưa bọn họ đến nơi an toàn rồi sẽ đi xuống âm phủ với Uyển Uyển, nếu Uyển Uyển ở dưới mặt đất hỏi anh cũng có thể giải thích cho cô ấy, khồn nghĩ tới…
Lúc này Tống Á cực kì muốn băm luôn cái tay đu vì sự thiện lương của mình.
“ Anh đi tìm bọn họ tính sổ.” Giọng nói của Tống Á tràn đầy lửa giận.
Nhưng người phụ nữ ngăn cản anh ta: "Yên tâm, để em tự mình giải quyết. Lần này gặp nguy hiểm, ngoài ý muốn kích phát dị năng, coi như là gặp may."
Người phụ nữ đưa tay ra, sau một trận khí lạnh. Một tác phẩm điêu khắc băng nhỏ xuất hiện trong lòng bàn tay của cô ấy.
Trong mắt Tống Á tràn đầy kinh ngạc, thân thể người phụ nữ kia rất yếu, căn bệnh từ trong bụng mẹ mang đến chưa từng có thuốc chữa. Sau khi tận thế đã lâu không thể thức tỉnh dị năng, bây giờ là nhờ hoạ được phúc. Có dị năng cô ấy có thể tự bảo vệ mình ở mạt thế này.
Hai người còn có rất nhiều điều muốn nói nhưng đây thật sự không phải chỗ tốt để nói chuyện. Vì vậy họ chào hỏi Miêu Tuệ Tuệ rồi rời đi.
Nhìn thấy bóng lưng của bọn họ, Miêu Tuệ Tuệ ợ một tiếng rồi tiếp tục đi bộ về nhà.
Chờ đến khi về đến nhà, cô mở giao diện cá nhân ra thì lại thấy vài hộp trong suốt nhảy ra từ giao diện.
“ Bạn có muốn bỏ ra 100 triệu tinh hạch cấp một mở một bản đồ trấn mới không?"
"Bạn có muốn bỏ ra 100 triệu tinh hạch cấp một để quảng bá, hấp dẫn người dân mới chuyển đến không?"
“ Bạn có muốn bỏ ra 50 triệu tinh hạch cấp một để xây một viện nghiên cứu tận thế không?"
"Bạn có muốn bỏ ra 150 triệu tinh hạch để mở bản đồ mới của trấn không?"
Hàng loạt hộp thoại hiện ra khiến Miêu Tuệ Tuệ cảm thấy hơi mông lung, viện nghiên cứu tận thế là cái quái gì? Cả quảng cáo cũng để làm gì vậy?
"Viện nghiên cứu tận thế chuyên nghiên cứu các loại vật phẩm phù hợp với tận thế. Quảng cáo được hiểu đúng theo nghĩa đen, khắp nơi trên cả nước sẽ xuất hiện tin tức quảng cáo về trấn nhỏ nhằm mục đích thu hút những người sống sót đến ở lại."
Ý nghĩ đầu tiên trong đầu Miêu Tuệ Tuệ là nó quá xa so với mục tiêu, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn nhấp vào tất cả.
Bản đồ của trấn nhỏ đã được đổi mới, có thêm khu phố thứ năm và khu phố thứ sáu.
Viện nghiên cứu tận thế được đặt tại một vùng đất hoang vắng.
Việc quảng cáo cũng không có một phản ứng gì mới, 100 triệu này như được ném vào nước vậy, ngay cả âm thanh vang lên cũng chưa được nghe.