Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 166 - Chương 166 - Đặt Máy Bán Hàng Tự Động 2

Chương 166 - Đặt máy bán hàng tự động 2
Chương 166 - Đặt máy bán hàng tự động 2

Máy bán hàng tự động này tương tự như một máy bán hàng tự động thông thường, nó có một màn hình lớn với hình ảnh của các nguồn cung cấp khác nhau và cũng được chia thành các loại khác nhau. Chẳng hạn như ngũ cốc, đồ ăn nhẹ giải trí, đồ uống có cồn, nhu yếu phẩm hàng ngày,… Mọi người có thể xem hình ảnh chi tiết bằng cách nhấp vào chọn mặt hàng, chọn xong số lượng mong muốn và giá cả thì phải đặt tinh hạch vào máy bán hàng tự động.

Người sống sót đầu tiên bước tới thử vuốt hình ảnh phía trên, mới phát hiện nó thật sự có thể cử động, hơn nữa là một màn hình cảm ứng.

Nhìn từng bức ảnh rực rỡ, lúc chuyển sang mục đồ ăn nhìn những bức ảnh đồ ăn chân thực và hấp dẫn đó, nước miếng người đó suýt chảy ra.

Lật xuống phía dưới, người đó thấy một cái bánh mì nhỏ chỉ cần năm viên tinh hạch cấp một, trong túi còn có mấy viên tinh hạch cấp một. Ngẫm nghĩ lại vẫn là nghiến răng nghiến lợi, ấn vào một cái vào hình ảnh bánh mì, đem tinh hạch ném vào trong đó, năm tinh hạch cấp một đặt ở trong ô lưới, nắp thủy tinh đóng lại đồng thời tinh hạch cũng được đưa vào trong.

Tiền tiết kiệm của người này cũng không nhiều nên cho dù chỉ có năm viên tinh hạch cấp một người này cũng rất đau lòng. Nhỡ đâu cái máy này không có phản ứng gì thì nguy rồi!

Chờ khoảng mười giây, chỉ nghe một tiếng tách, hình như có thứ gì đó từ trên cao rơi xuống.

Người sống sót nghi ngờ mở chiếc hộp lấy ra, anh ta vô cùng ngạc nhiên khi thấy có một ổ bánh mì đang nằm lặng lẽ ở bên trong, giống hệt như những gì anh ta nhìn thấy trong bức ảnh vậy.

Người này đưa đôi tay run run lấy ổ bánh mì ra rồi đưa lên mũi ngửi ngửi, mùi thơm của bánh mì xuyên qua lớp túi ni lông.

"Làm sao vậy? Là cái gì đấy?" Người ở trong căn cứ nhìn người đàn ông này ở khoảng cách rất xa cho nên không nhìn rõ trong tay anh ta đang cầm cái gì.

Người đàn ông này không trả lời ngay mà quay lưng lại, xé túi bánh mì cắn một miếng, mềm ngọt, dần dần trùng khớp với mùi vị bánh mì trong ký ức của anh ta, càng khiến nó trở nên ngon miệng hơn. .

Một miếng cái mì nhỏ đã hết sạch sau hai lần cắn. Người đàn ông nhìn chằm chằm vào lòng bàn tay trống rỗng và tự nhéo mình một lần nữa. Sau khi xác định rằng đó không phải giấc mơ, anh ta vội vã quay lại máy bán hàng tự động. Nhớ mình đã nhìn thấy gạo và bột mì, anh ta muốn để mua một ít để mang về!

Thấy vậy, những người sống sót đứng nhìn từ xa đương nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, lần lượt chạy đến. Khi thấy người sống sót đầu tiên lấy ra một bao gạo trắng từ rương, họ hưng phấn muốn tiến lên sờ thử. Người đàn ông kia nhanh chóng tránh tất cả mọi người, vòng sang bên kia, che chắn bao gạo trong lòng rồi vội vã trở về nhà.

Trước khi đi, còn bảo họ tự mua.

Tự mua sao? Những người sống sót có chút hưng phấn, chẳng lẽ cái máy bán hàng tự động này thật sự hoạt động sao?

Sau khi người phụ trách thành phố C trở về, nhìn thấy cửa căn cứ hỗn loạn thì chen vào xem xét thấy toàn vật tư quen thuộc, góc dưới bên trái của mỗi bức ảnh đều in logo trấn nhỏ Hy Vọng.

Ông ta vỗ đùi, hớn hở chạy về,theo lời kể của những người chứng kiến ​​sau đó, ông ta đã biến mất sau một tiếng huých.

Trong khi những người sống sót ở Thành phố C đang sục sôi, các thành phố khác cũng đang quan sát “vật thể” bí ẩn đột nhiên hạ xuống này.

Căn cứ thành phố E, thành phố này không lớn nên căn cứ cũng không lớn, sở dĩ Miêu Tuệ Tuệ chọn nơi này là bởi vì căn cứ này rất giống với tên quê hương của cô trước khi tận thế.

Những người trong căn cứ tập trung xung quanh cửa, xuyên qua khe hở nhìn vào “vật thể” ở bên ngoài không tương thích với nơi này.

Một lúc sau, một cậu bé ở tuổi thiếu niên đẩy đám đông sang một bên và lặng lẽ đi về phía máy bán hàng tự động.

Đám đông bất giác nhường đường cho cậu, đơn giản vì cậu là một con sói con nổi tiếng trong căn cứ. Cậu ta còn nhỏ tuổi nhưng ra tay rất tàn nhẫn, vì để cứu em gái mà cậu ta đã cắn đứt yết hầu của tên lưu manh trong căn cứ. Sau đó cũng không biết lấy sức lực từ đâu, vứt người ra ngoài căn cứ, tuỳ ý bị thú biến dị ăn thịt.

Cuối cùng, cậu ta ôm em gái mình và liếc nhìn xung quanh với ánh mắt khát máu, những người sống sót còn lại không khỏi nổi da gà, cố gắng tránh xa hai anh em càng xa càng tốt.

Bình Luận (0)
Comment