Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 191 - Chương 191 - Nhờ Cậy

Chương 191 - Nhờ cậy
Chương 191 - Nhờ cậy

Chúng đã được cho ăn hóc-môn trong thời gian dài nên cơ thể dậy thì sớm. Trước khi bán đi, cặp vợ chồng trung niên còn cho chúng uống một lượng nhỏ thuốc kích dục, loại thuốc này sẽ khiến cơ thể chúng trở nên mềm mại và mẫn cảm hơn.

Nhìn thấy hai đứa nhỏ còn chưa biết gì, Miêu Tuệ Tuệ ước gì mình có thể xông vào nhà tù rồi chặt đôi vợ chồng trung niên thành từng mảnh.

Cô không hiểu làm thế nào mà họ có thể làm chuyện cầm thú như vậy khi đối mặt với mấy đứa nhỏ.

Sau khi được người máy điều trị, những đứa trẻ bồn chồn dần chìm vào giấc ngủ.

Miêu Tuệ Tuệ đến ngôi nhà nơi cặp vợ chồng trung niên sống.

Cánh cửa mở ra, bọn trẻ bên trong không hề xem Tivi như lời cặp vợ chồng trung niên nói mà bị nhốt trong một căn phòng nhỏ.

Trong phòng kéo rèm tối đen như mực, Miêu Tuệ Tuệ mở cửa ra, trong phòng rất yên tĩnh tựa hồ bọn họ đã quen với hoàn cảnh này.

Miêu Tuệ Tuệ mang những đứa trẻ này ra khỏi phòng, đã quá giờ ăn trưa nhưng những đứa trẻ này vẫn đói. Sau khi hỏi, cô mới biết rằng chúng chỉ có thể ăn hai bữa một ngày nhưng ăn bữa nào cũng không no.

Lúc Miêu Tuệ Tuệ hỏi mấy đứa ăn gì, một cậu bé chạy sang một góc khác của căn phòng, lôi ra một túi vải bố lớn đang đựng thứ gì đó.

Mở túi ra, một mùi hăng đập vào mặt cô.

Trải qua sự đo lường của hệ thống thì phát hiện trong đó là thức ăn cho gia súc, đồng thời cũng chứa một loại thuốc giúp gia súc nhanh chóng lớn thịt.

Miêu Tuệ Tuệ vừa nhìn thoáng qua thôi mà suýt chút nữa đã nôn, thứ này không chỉ bị mốc meo mà còn sinh ra rất nhiều giòi, chúng nó còn đang bò lổm ngổm trong đống thức ăn.

“Các em…. Ăn cái thứ này sao? Ăn xong không bị tiêu chảy sao?” Giọng nói của Miêu Tuệ Tuệ có chút khô khốc.

“Lúc mới ăn bọn em sẽ bị, nhưng sau này thì không.”

Một đứa nhỏ có vẻ đói, chạy đến túi thức ăn và bốc một nắm muốn nhét vào miệng.

Miêu Tuệ Tuệ nhanh chóng ngăn cản cậu bé.

Cậu bé nghi hoặc nhìn cô, Miêu Tuệ Tuệ cố nén sự chua xót trong lòng, nói với cậu: "Đừng ăn cái này, chị sẽ đưa em đến nhà hàng trong trấn nhỏ."

Mắt bé con sáng lên, sau đó cúi đầu: "Nhưng mà, dì nói, nơi đó chỉ cho người lớn ăn, nếu bọn em ăn sẽ bị đánh chết."

Như nghĩ đến điều gì chẳng lành, cậu bé run lên bần bật.

"Không, không bao giờ có chuyện như vậy nữa." Miêu Tuệ Tuệ nhẹ nhàng xoa đầu cậu bé.

Miêu Tuệ Tuệ mang theo mười mấy đứa trẻ đến nhà hàng, thu hút rất nhiều sự chú ý trên đường đi.

Biết người dân trấn đến hỏi chuyện gì đã xảy ra, Miêu Tuệ Tuệ bỏ qua một số chi tiết khó coi, chỉ nói rằng hai vợ chồng trung niên kia là những kẻ buôn người, nuôi những đứa trẻ này để bán chúng cho người khác.

Người dân trấn sau khi nghe điều này thở dài, lần lượt nguyền rủa cặp vợ chồng vô lương tâm.

Miêu Tuệ Tuệ đặt bọn trẻ trong phòng riêng của nhà hàng, sau đó yêu cầu chúng gọi những món ăn yêu thích.

Mấy đứa nhỏ lật menu 3D trong suốt rồi nhìn những bức ảnh tinh xảo bên trong, kinh ngạc hết lần này đến lần khác nhưng cuối cùng chúng không chọn được món gì cả.

Hiểu chuyện đến mức khiến Miêu Tuệ Tuệ đau lòng.

Cô trực tiếp gọi một số món ăn dễ tiêu hóa không có ớt trong thực đơn, chỉ trong chốc lát, trên bàn đã đầy ắp những món ăn tinh xảo.

Mùi thơm của thức ăn cứ xộc vào mũi bọn nhỏ, cuối cùng chúng không kìm được mà cầm đũa lên, bắt đầu ăn từng miếng lớn.

Thấy mấy đứa đã no khoảng bảy - tám phần nên Miêu Tuệ Tuệ yêu cầu người máy dọn đồ ăn ra, dù sao chúng cũng chưa từng ăn nhiều đồ ăn bình thường như vậy, Miêu Tuệ Tuệ sợ ăn mấy đứa nhỏ ăn nhiều sẽ làm hỏng dạ dày.

Sau bữa ăn no nê hiếm hoi, những đứa nhỏ vốn trầm tính và hiểu chuyện dần bắt đầu nói nhiều hơn.

"Chị, nhóm người anh Hạo Hạo không có gì để ăn còn bị đánh, anh Hạo Hạo nôn ra rất nhiều máu. Chị, xin hãy giúp họ." Một cô bé bên cạnh Miêu Tuệ Tuệ đột nhiên nói.

Miêu Tuệ Tuệ cũng hiểu được một chút ngôn ngữ hỗn loạn của cô bé, ngoại trừ bọn nhỏ ở bên ngoài còn có những đứa nhỏ khác, có lẽ chúng bị bệnh nên bị cặp vợ chồng này vứt bỏ.

“Thế em nói xem, anh Hạo Hạo đang ở đâu rồi?” Miêu Tuệ Tuệ hỏi.

Nhưng cô bé cũng không giải thích được, chỉ nói rằng đang ở trong một ngôi nhà tối tăm.

Thấy vậy, Miêu Tuệ Tuệ quyết định xuống nhà tù dưới lòng đất, trước khi đi cô đã gửi các bé đến bệnh viện Hy Vọng, trong cơ thể chúng đều có nhiều hóc-môn ảnh hưởng rất nhiều đến sự phát triển thể chất nên phải điều trị.

Bình Luận (0)
Comment