Người phụ trách đỡ ông ta rời đi trấn nhỏ, lúc rời đi còn quay đầu nhìn lại nhìn cô một cái. Ánh mắt này, không biết cuối cùng ông ta có cảm thấy hối hận hay không.
Mà sau khi họ rời đi, trấn nhỏ đã được nâng cấp nhờ một lượng lớn tinh hạch
Miêu Tuệ Tuệ mở giao diện cá nhân, một số hộp thoại trong suốt lại hiện lên.
Một số bản đồ cuối cùng của Thành phố H cuối cùng đã được mở khóa nên trấn nhỏ chính thức được nâng cấp thành thành phố. Lúc này, toàn bộ Thành phố H đã được đưa vào bản đồ của trấn nhỏ.
Nhìn một phần đã được giải khoá chuyển sang màu xanh lá trên màn hình 3D ở trước mặt, trong lòng Miêu Tuệ Tuệ tràn ngập cảm giác thành tựu. Rốt cuộc đây là trấn nhỏ do cô tham gia và tự mình nâng cấp.
Mỗi một cái cây ngọn cỏ đều có ý nghĩa trọng đại đối với cô.
Vào lúc toàn bộ bản đồ đã được mở khoá thì lại có một hộp thoại trong suốt khác hiện ra: "Bạn có muốn chi một tỷ tinh hạch cấp một để lên kế hoạch bố trí đường xá, nhà ở và cửa hàng không?"
Miêu Tuệ Tuệ chọn “Có”, sau đó toàn bộ bản đồ im lặng thay đổi, một số tòa nhà mà Miêu Tuệ Tuệ đặt ngẫu nhiên trước đó cũng hoàn toàn thay đổi vị trí. Chúng hoàn toàn được chia thành một số khu vực lớn như là: thương mại, giáo dục, nông nghiệp và công nghiệp.
Đường được phân làn ngay ngắn trông thoải mái và ngăn nắp hơn rất nhiều.
Số tinh hạch còn thừa lại đủ để trấn nhỏ tăng lên cấp 98, tàu hoả nhỏ cũng thăng cấp để tiến gần hơn với đoàn tàu tốc hành. Hơn nữa, trấn nhỏ cũng đã giải khoá thêm một vườn bách thú.
Vườn thú nằm ở bên cạnh công viên giải trí và cần phải chờ hai tiếng để nó mở khoá. Nhìn trên mô hình 3D có thể thấy các khu ở thu nhỏ của các loại động vật khác nhau, có khu ở của gấu trúc, khu ở của cá voi, thuỷ cung và nhiều khu ở của các con vật khác. Miêu Tuệ Tuệ đã ngo ngoe rục rịch, cực kì muốn vào đó để chơi thật vui.
Không những thế, một số phần thiếu sót từ trước đã được hoàn thiện. Cả thành phố trông ngăn nắp và trật tự hơn trước khi tận thế rất nhiều, thùng rác, ghế nghỉ, đèn đường và cây xanh cũng được phân bổ đều khắp thành phố.
Sau khi trấn nhỏ được nâng cấp, Miêu Tuệ Tuệ đã tắt giao diện cá nhân của mình để chuẩn bị đi nghỉ ngơi. Trong thời gian cô nghỉ ngơi, trấn nhỏ đang trải qua những thay đổi kinh thiên động địa.
Một tiểu đội vừa đi đến bên gần thành phố H há hốc mồm, thành phố H cách đó không xa lại có ánh đèn điện. Mấy năm trước đã sớm cắt điện nước rồi, tại sao bây giờ lại có ánh đèn?
Cảnh tượng này vô cùng quỷ dị khiến cho bước chân đi đến phía trước của họ không thể ngừng.
Mà con đường ngày xưa có thể thoải mái đi vào lúc này đã biến mất không dấu vết, bị hàng rào dây thép gai chặn lại.
Bọn họ đi vòng ra cổng theo lời nhắc trên tường, bốn chữ lớn vẫn đang sáng đèn “Thành phố Hy Vọng” cực kỳ bắt mắt. Nhìn vào bên trong còn có thể nhìn thấy những ngôi nhà được quy hoạch rất ngăn nắp, từ đèn sáng hắt vào từ bên công có thể nhìn những bộ quần áo được giặt sạch rồi treo lên, ở nơi đây hơi thở cuộc sống rất mạnh mẽ.
Thành phố đổ nát phía sau và thành phố trước mặt họ dường như là hai thế giới khác nhau vậy.
“Đây là… ảo ảnh?” Một người trong đội không thể tin lẩm bẩm.
“Trời đã tối, chúng ta phải tìm một chỗ ở, chúng ta cứ đi vào trước đi rồi nói sau. Nếu lỡ không có điều gì thích hợp thì lập tức rời đi.” Người đội trưởng dẫn đầu nói.
Mọi người thận trọng gật đầu, nơi này đúng thật rất kỳ lạ, cửa vào mở ra nhưng không có bất kỳ dấu vết nào của động thực vật biến dị hoặc zombie.
Họ thậm chí còn nhìn thấy một con thú biến dị đi ngang qua cửa, nhưng nó vẫn đi thẳng qua họ như thể không nhìn thấy người sống sót nói đang chuyện bên trong.
Ngay khi nhóm người đi đến cổng, một người đã đi lên đón tiếp bọn họ.
"Chào mừng những người sống sót từ xa đến, đây là Thành phố Hy vọng, xin hỏi các bạn có yêu cầu gì?"
Người máy nói chuyện lưu loát khiến đám người ở đối diện sửng sốt, bọn họ nhìn qua nhìn lại mấy lần mà chẳng thấy nút nguồn của người máy ở đâu.
Một người trong đó sốt sắng hỏi: “Từ trước đến giờ không phải nơi này gọi là thành phố H sao? Tại sao bây giờ lại gọi là thành phố Hy Vọng vậy?”