“Đúng thật nơi này từng là thành phố H, tuy nhiên dạo gần đây nó đã được thị trưởng của chúng tôi cải tạo thành Thành phố Hy Vọng. Ở trong Thành phố Hy Vọng sẽ không bị quái vật biến dị tấn công, có được sự an toàn tuyệt đối và có cả phòng ở cộng với vật tư sung túc phong phú. Chỉ cần mọi người có tinh hạch là có thể mua sắm vật tư thoải mái, trước mắt thành phố Hy Vọng của chúng tôi đã có hơn chín nghìn người dân và vẫn đang phát triển ổn định."
Giọng nói máy móc của người máy đọc những lời quảng cáo rất trôi chảy khiến cho những người trước mặt sửng sốt.
Phản ứng đầu tiên của họ là không tin nhưng nhìn thành phố rực rỡ ánh đèn trước mặt, họ cũng phải tin.
“Chúng tôi muốn tìm một nơi để ở lại một đêm.” Đội trưởng nhìn chằm chằm vào người máy.
“Vâng, mời đi theo tôi.” Người máy nói xong rồi quay người đi phía trước.
Mấy người liếc nhìn nhau, lại quay đầu ra nhìn bóng tối vô tận không biết bao nhiêu nguy hiểm nên vẫn quyết định đi theo người máy.
Sau khi vào Thành phố Hy Vọng, người máy đi về phía trước và giới thiệu cho họ các cơ sở xây dựng ở hai bên đường.
"Đây là một siêu thị lớn có hai tầng, mọi người có thể mua tất cả những gì mình muốn ở đây."
"Đây là trường học, còn kia nhà máy, nơi có hàng rào là trạm cứu hỏa đang được xây dựng trong trấn nhỏ của chúng tôi, nơi cao hơn một chút là nhà hàng đang được xây dựng."
“Toà nhà màu trắng bên kia là viện nghiên cứu, nơi này đã tạo ra những thứ có lợi dành cho người sống sót nhưng những kẻ lười biếng không được phép vào."
...
Họ không bao giờ tưởng tượng được rằng một ngày nào đó mình lại phải nghe nhiều lời như vậy từ một người máy.
Từ khi bọn họ bước vào trấn nhỏ, miệng vẫn chưa từng khép lại.
“Bên trong trấn nhỏ toàn là người máy sao?” Có người tò mò mở miệng hỏi.
“Căn bản hầu như tất cả nhân viên trong trấn đều người máy, bên cạnh đó trưởng trấn của chúng tôi là con người ngoài ra còn có một vị nhân viên khác cũng là con người. Tuy nhiên hiện tại đã mở khoá gian hàng riêng cho con người buôn bán, mọi người có thể tự đi xem, chính là nơi đó.”
Theo hướng ngón tay của người máy, họ nhìn thấy một tòa nhà hình tròn khổng lồ bên trong vẫn còn sáng đèn, âm thanh khá ồn ào.
“Chúng tôi có thể đi xem không?” Người sống sót không khỏi tò mò hỏi.
“Có thể.” Người máy lập tức quay người, dẫn bọn họ đi chợ giao dịch.
Cổng khu buôn bán là cổng tự động, khi có người đến cửa sẽ cảm có cảm ứng tự động rồi mở ra.
Vừa bước vào, bọn họ đã nhìn thấy rất nhiều người sống sót, có người đang bán thứ mình làm ra, có người đang mua thứ mình cần. Điều hiếm thấy là toàn bộ khu chợ buôn bán không có một tiếng cãi vã nào, mọi người đều tươi cười thân thiện.
Rất hiếm mới có khu chợ buôn bán như vậy.
Họ đi dạo một vòng thì lại thấy ở đây có những món bánh do những người sống sót tự làm, chẳng hạn như bánh nướng xốp nhân thịt, bánh nướng hoa và các loại thực phẩm quý giá được đặt tùy tiện trên các quầy hàng.
Họ còn phát hiện có người sẵn sàng bỏ ra ba viên tinh hạch để mua đồ trang sức làm từ thực vật biến dị, đẹp thì đẹp, nhưng đối với tận thế thì không có tác dụng gì cả.
“Chúng ta thật sự còn ở thế giới ban đầu sao?” Những người sống sót trong tiểu đội bắt đầu nghi ngờ chính mình.
Dường như nhìn ra suy nghĩ của họ nên người máy giải thích: "Ở Thành phố Hy vọng của chúng tôi, thức ăn và nước uống không còn là mục tiêu duy nhất để mọi người theo đuổi nữa. Sau khi mọi người thỏa mãn khẩu vị của mình, họ cũng muốn đạt được sự thỏa mãn về tinh thần. Thực tế, việc kinh doanh trong thành phố tốt nhất không phải là siêu thị và nhà hàng, mà là ở khu chợ tự buôn bán.
Mọi người sững sờ gật đầu, giống như thật sự đi tới một nơi phi thường nào đó.
Sau khi ra khỏi chợ buôn bán, họ được đưa đến một tòa nhà dân cư.
"Thành phố Hy Vọng có nhà ở thương mại, cũng có chung cư độc thân, biệt thự một phòng ngủ và hai phòng ngủ, khách sạn con nhộng và vô vàn các loại nhà khác với các mức giá khác nhau. Vui lòng chọn một ngôi nhà để ở dựa theo số tinh hạch mà mọi người sở hữu.
Sau khi hỏi giá nhà, tất cả đều bị giá thuê rẻ như vậy làm cho sửng sốt, lập tức chọn một khu nhà tương đối vừa túi tiền. Một số thành viên trong đội còn thay đổi quyết định trước đó, trực tiếp nộp nửa tháng phí bảo trì.