Nghe nói cô bé đã ăn rồi, Phan Đồng cũng không định ăn ở nhà hàng, nên trực tiếp đến cửa hàng tạp hóa mua hai gói mì gói và một miếng giăm bông.
Miêu Tuệ Tuệ dẫn hai người vào phòng 102 ở tòa nhà A xong, sau đó lại đi một chuyến đến chỗ cổng chính của trấn.
Bây giờ, dị năng của Anh Ngưu và nhóm của hắn ta đã bị rút hoàn toàn, bọn họ nằm liệt trên mặt đất không còn sức lực. Những người không có sức mạnh cũng bị suy nhược về thể chất.
Các người máy đang ném từng người một ra khỏi thị trấn.
Không có sự bảo vệ của thị trấn nhỏ, bên ngoài trời tối tăm đầy nguy hiểm, thỉnh thoảng còn có tiếng gầm rú của các con thú biến dị. Nhóm anh Ngưu luống cuống bò dậy muốn trở về trấn nhỏ nhưng của trấn đã được những người máy có vũ lực kinh người canh gác nên bọn họ chỉ có thể loạng choạng chạy vế phía bên kia.
Miêu Tuệ Tuệ đã thấy, có một con thú biến dị đuổi theo hướng mấy người kia đang chạy tới.
Nhưng Miêu Tuệ Tuệ tuyệt nhiên không quan tâm đến những điều này, cô vừa nhận được một thông báo từ hệ thống rằng tổng số tinh hạch thu được từ nhóm người anh Ngưu đã vượt quá 40.000 tinh hạch cấp một.
Tốn 15.000 tinh hạch để nâng cấp lên cấp năm và 20.000 tinh hạch để nâng cấp lên cấp 6. Thị trấn bỏ qua cấp 5, trực tiếp nâng lên cấp 6.
Cô thực sự nóng lòng muốn biết những thay đổi mới nhất trong trấn.
Sau khi trở lại nhà của trưởng trấn, Miêu Tuệ Tuệ mở bảng điều khiển cá nhân ra, sau khi thăng cấp lên cấp sáu, trấn nhỏ đã thay đổi rất nhiều, tiêu biểu là ngôi nhà mà cô đang ở. Nhà có thêm một phòng, những phòng khác cũng lớn hơn rất nhiều.
Các loại trái cây trong trang trại mở khóa cây đào và dâu tây, và các loại rau mở khóa khoai lang, khoai môn, rau chân vịt và tỏi tây.
Cây trồng trong nông trại không phát triển theo mùa, có một số loại cây trồng có thể thu hoạch nhiều lần trong ngày, có loại cây trồng chỉ có thể thu hoạch hai ngày một lần.
Gia cầm cuối cùng mở khoá lợn, giá lợn bằng giá gia súc, mỗi con giá năm mươi tinh hạch cấp một. Miêu Tuệ Tuệ quyết định mua mười con,lại bổ sung thêm trâu để cày cấy và sữa bò tồn kho. Cô còn mua thêm một ít gà, vịt và ngỗng để đưa vào trang trại.
Toàn nhà đơn giản thay đổi từ tám toà thành mười sáu toà, còn thăng cấp thành nhà cấp bốn. Phí thuê nhà cung tăng thêm năm tinh hạch cấp một, còn thuê nhà một tháng là 881 viên tinh hạch cấp một.
Cửa hàng tạp hóa đơn giản và nhà hàng đơn giản cũng đã được nâng cấp thành cửa hàng tạp hóa và nhà hàng bình thường. Bên cạnh đó, tiệm bánh mì đơn giản cũng trở thành tiệm bánh mì bình thường.
Về phần sinh hoạt của cư dân trong trấn ngoại trừ số toà nhà thay đổi thì một cửa hàng quần áo mới đã được mở khoá.
Ngành công nghiệp vốn xám xịt cuối cùng cũng sáng lên, mặc dù chỉ có một nhà máy chế biến đồ ăn liền được mở khóa, nhưng Miêu Tuệ Tuệ vẫn cảm thấy vui vẻ.
Sau khi cô đặt xong tất cả các cơ sở mới trong thị trấn, trời đã tối muộn.
Để hoàn thiện việc xây dựng nhà máy thì cần phải chờ ba tiếng, Miêu Tuệ Tuệ quyết định chờ sáng mai tỉnh dậy rồi đi xem sau.
Sau một đêm ngủ ngon giấc, Miêu Tuệ Tuệ dậy rất sớm, gọi cho mình một bát mì, húp vài miếng liền chạy ra ngoài cửa xem.
Sự biến hoá của trấn nhỏ có thể thấy được bằng mắt thường, mấy căn nhà gỗ đã biến thành các căn nhà được làm từ xi măng, trông càng kiên cố và vững chắc hơn. Hiện giờ đã có mười sáu toà nhà, trấn nhỏ đã dần hình thành quy mô.
Đằng sau ngôi nhà chính là một nhà máy rộng rãi và mới toanh, Miêu Tuệ Tuệ không có thời gian để xem xét bất cứ điều gì khác, vì vậy cô đi thẳng đến nhà máy.
Tường bên ngoài của nhà máy được làm từ xi măng, mái ngói đỏ, bên trên còn treo biển hiệu “ Nhà máy chế biến đồ ăn liền.”
Bên ngoài là một cánh cửa cuốn khổng lồ, có thể mở tự động, bên trong được lắp rất nhiều loại máy móc cần thiết để tạo thành dây chuyền sản xuất.
Miêu Tuệ Tuệ thực sự rất ngạc nhiên vì bên trong này không có bóng dáng người máy nào cả.