Cấu tạo của tầng hai cũng không khác tầng một lắm, chẳng qua là thiếu một cái đại sảnh. Cũng giống như tầng một cấu trúc là hai phòng ở đối diện nhau.
Từ cánh cửa làm bằng gỗ đã đổi thành cánh cửa phòng trộm kiểu cũ, vẫn như cũ bên trên cửa được lắp đặt một cái màn hình nhận dạng khuôn mặt.
Mặt đất không phải là nền xi măng mà đã được trải thêm lớp gạch men sứ, chiếc đèn trên đỉnh phòng khách được đổi thành một chiếc đèn chùm đơn giản.
Thay đổi lớn nhất trong phòng khách là có thêm một chiếc sofa màu xám kiểu cũ, bên trên còn có mấy cái gối ôm.
TV cũng lớn hơn một chút, bàn ăn bên cạnh phòng khách được làm bằng gỗ.
Trong phòng ngủ không chỉ còn là một chiếc giường lẻ loi mà còn có thêm một cái tủ quần áo và một tủ đầu giường.
Nhà vệ sinh cũng lớn hơn một chút,được phân biệt thành khu vực ướt và khô khu vực khô.
Nhìn chung, nó tốt hơn nhiều lần so với ngôi nhà tranh xuất hiện vào lần đầu tiên Miêu Tuệ Tuệ đến.
Bốn mươi lăm tinh hạch cấp một trong một ngày cũng không lỗ.
Sau khi ra khỏi tòa A, Miêu Tuệ Tuệ iền nhìn thấy tiểu đội Liệp Ưng Đang sôi nổi thảo luận với nhau, đội trưởng Diệp Hoài Sơn đứng ở trung gian, mày nhíu lại.
Rất nhanh đã có đội viên nhìn thấy Miêu Tuệ Tuệ , kích động nói gì đó với Diệp Hoài Sơn, anh ta liền đi tới hướng này.
“ Trưởng trấn có vẻ trấn nhỏ đã xảy ra một chút biến hóa.” Diệp hoài Sơn rất cẩn thận với lời nói của mình
Miêu Tuệ Tuệ gật đầu: ” Mọi người không cần lo đâu đây là điều bình thường ở trấn nhỏ, mọi người ở đây một thời gian là sẽ quen thôi. Đội trưởng trước đây anh đã chơi các trò chơi chưa? Điều này cũng giống như sự thăng cấp ở trong trò chơi, trấn nhỏ sẽ thay đổi càng tốt lên.”
Miêu Tuệ Tuệ giải thích một cách đơn giản, Diệp Hoài Sơn cũng biết khả năng mình đã đi cập đến vấn đề cơ mật của trấn nhỏ, nên cũng không hỏi gì thêm.
“Hiện tại trấn nhỏ đã có thêm phòng, mọi người có muốn đặt thêm hai phòng không?”
Lúc này Diệp Hoài Sơn mới hiểu được tại sao trước đây Miêu Tuệ Tuệ nói rằng tạm thời trấn nhỏ không có phòng ở, đây đúng là một thị trấn nhỏ thật thần kỳ.
Cuối cùng, anh ta đặt thêm một nhà ở, một căn nhà có ba phòng ngủ, hai căn nhà có sáu phòng ngủ. Tám người bọn họ đi ở thoải mái rồi.
Sau khi nói chuyện xong với các thành viên trong tiểu đội Liệp Ưng, Miêu Tuệ Tuệ lại đi thu hoạch thêm một chút tinh hạch, thật là tuyệt vời.
Quán ăn bình thường biến thành quán ăn giản lược, cũng giống như tiệm bánh mì Hy Vọng diện tích lớn lên khá nhiều. Thậm chí, quán ăn còn có thêm vài phòng riêng, nhìn qua thì rất tươm tất.
Có thêm vài tủ kính trong tiệm bánh mì Hy Vọng, trong đó bày biện rất nhiều các loại bánh kem, bánh mì đẹp và nhiều màu sắc, nhìn rất bắt mắt. Lúc Miêu Tuệ Tuệ đến thì thấy rất nhiều bạn nhỏ bị hấp dẫn đến đây, thuyết phục được ba mẹ mua cho bánh kem xinh đẹp mới đồng ý rời đi.
Kệ để hàng trong cửa hàng nông sản cũng có thêm vài cái, việc trưng bày hàng hóa ngăn nắp hơn.
Các cửa hàng tạp hóa có quy mô lớn hơn, theo như Miêu Tuệ Tuệ thấy thì có vẻ như đang tiến tới mô hình siêu thị.
Thư viện đối diện cũng không thay đổi bao nhiêu, cửa hàng quần áo có thêm nhiều kiểu dáng hơn,diện tích phòng khám cũng lớn hơn rất nhiều, số lượng y tá và bác sĩ cũng tăng lên.
Sau khi Miêu Tuệ Tuệ uống xong món súp thịt cừu nóng và thơm trong nhà hàng, tiệm cắt tóc và cửa hàng kẹo cuối cùng đã được mở khóa.
Cửa xoay tròn gắn đèn màu ở tiệm cắt tóc trông rất bắt mắt, trong tiệm có hai người máy tony, một tay cầm kéo một tay cầm lược, nhìn qua là thấy chuyên nghiệp rồi. Cửa hàng đã có trấn dân đẩy cửa đi vào, sau đó được đưa đến bên trong tiệm cắt tóc gội đầu, vẫn như cũ công việc này được đảm nhiệm bởi người máy, động tác rất chuyên nghiệp và thành thạo, lực mát-xa rất vừa vặn khiến khách hàng thoải mái muốn ngủ.
Cửa hàng kẹo xuất hiện vui nhất vẫn là trẻ em, người máy cửa hàng trưởng đứng ở cửa tiếp đón khách hàng vào mua sắm, một số bậc cha mẹ vẫn còn hơi do dự, dù sao thì ăn quá nhiều kẹo cũng không tốt.