Khi Diệp Hoài Sơn hoàn thành nhiệm vụ trở về, đã nhìn thấy nhà xưởng sản xuất bông hai tầng đứng sừng sững ở một góc trấn, hai mắt anh ta sáng lên.
Đặc biệt là lúc Miêu Tuệ Tuệ cố ý vô tình cho anh ta xem những bộ quần áo, quần và chăn bông được sản xuất bởi nhà máy bông trông rất ấm áp.
Những thứ này đều được dùng vào mùa Đông chắc chắn sẽ tốt hơn năm ngoái rất nhiều
Nhưng bây giờ anh ta không có biện pháp nào cả, không gian của dị năng giải không gian ở trong đội đã tràn đầy, một chỗ trống cũng không có.
Trong lòng anh ta âm thầm quyết định, lần sau nhất định phải mang theo tất cả dị năng không gian trong đội.
Trước khi đi, Diệp Hoài Sơn mua một chai rượu cao lương, một chai rượu nho và mang nó đi.
Ở trấn nhỏ ngây người ba ngày, các thành viên trong đội Liệp Ưng miễn cưỡng rời đi.
……
Mạnh Diệp vừa chạy khỏi biệt thự, đi cùng anh là một người đàn ông đầu trọc, một cô gái đầu tròn, một người đàn ông trung niên trầm lặng cũng không bị ảnh hưởng bởi sức mạnh tinh thần của người đàn ông đầu trọc, và một cặp vợ chồng dường như không dễ dàng bị khiêu khích.
Còn cặp vợ chồng trẻ đâu? Họ đã chết trong đàn thú biến dị, lúc chạy trốn gặp phải thú biến dị, chàng trai trẻ vô thức lôi bạn gái ra chặn. Hình như chỉ sau khi bạn gái tuyệt vọng bị xé xác, anh ta mới bắt đầu hối hận, nhưng đã quá muộn. Sau đó, anh ta cũng bị xé thành từng mảnh và bị một số quái thú biến dị ăn thịt.
"Mấy người đi đâu? Tại sao không đi cùng nhau? Gặp nguy hiểm có thể giúp đỡ lẫn nhau." Đôi nam nữ kia lên tiếng trước, cô ấy có dị năng hệ thổ, phòng ngự rất cường đại. Vừa nãy cô ấy đã dùng thổ thuẫn để chặn làn sóng công kích, hơn nữa phản ứng và phản kích cực nhanh, năng lực ứng biến tuyệt vời như vậy rất ít người có thể làm được.
"Tôi đến thành phố H." Mạnh Diệp mở miệng trước.
“ Tuỳ mọi người.” Cô gái đầu tròn nói.
“ Tôi tuỳ ý.” Người đàn ông trung niên vẫn luôn im lặng nói.
“Cùng nhau đi, có nhiều sức mạnh thì càng tốt." Người đàn ông đầu trọc lau mồ hôi trên trán, vừa rồi ông ta muốn núp sau đám người bắt cá, nhưng ở đây không ai là kẻ ngốc, tự nhiên sẽ không để cho ông ta lợi dụng.
Cuối cùng, người đàn ông hói đầu phải tiếp xúc với động vật, thực vật và thây ma biến dị, phải sử dụng khả năng của mình.
Nhưng không ai đáp lại lời ông ta, rõ ràng là phê bình về hành vi trước đây của ông ta.
“ Tôi tên là Hứa Vi, đây là chồng tôi - Trương Cường, chúng tôi mâu thuẫn và rời khỏi căn cứ ban đầu.” Đôi nam nữ dẫn đầu tự giới thiệu nói.
“ Lý Văn Tĩnh nếu tôi không cảm thấy thoải mái khi ở cùng mọi người, tôi sẽ rời đi." Sau khi cô gái đầu tròn nói tên của mình, hiện trường im lặng trong vài giây.
“ Nhìn tôi làm cái gì? Tên này không phải tôi thích là đặt được đâu!” Lý Văn Tĩnh trợn trắng mắt.
“ Chu Binh” Người đàn ông trung niên thấp giọng nói.
Tên của anh ta giống với mọi người, không có gì đặc sắc cả nhưng dị năng của anh ta là một ngọn lửa có thể đốt cháy mọi thứ, Mạnh Diệp có thể nhận ra rằng năng lực của Chu Binh đã ở cấp bảy hoặc cấp tám, anh ta thuộc về một loại cường giả trong tận thế, những người mạnh mẽ như vậy thường được đối xử rất tốt ở căn cứ, không biết tại sao họ lại xuất hiện ở đây một mình.
“ Tôi tên là Triệu Quang Diệu, rất vinh hạnh được gặp mọi người. Trước khi tận thế, tôi vinh dự được làm phó chủ tịch công ty xx." Người đàn ông đầu trọc nói, công ty xx là một công ty sản phẩm điện tử nổi tiếng trước tận thế nhưng bây giờ là tận thế, bất kể là công ty nào ông chủ Phó chủ tịch đều không làm việc, hơn nữa những danh hiệu này ngay cả một miếng lương khô cũng không đổi được.
Thấy lời giới thiệu của mình chả hút được ai, người đàn ông đầu trọc cũng chính là Triệu Quang Diệu cười trừ, cảm thấy hơi xấu hổ.
“ Căn cứ của cậu Mạnh đây là ở thành phố H sao? Hình như tôi chưa từng nghe qua ở thành phố H có căn cứ nào. Dù sao thành phố H có quá nhiều động vật biến dị cấp cao.” Mấy người vừa đi vừa nói chuyện phiếm.