Ở Mạt Thế Ta Xây Dựng Trấn Nhỏ ( Dịch Full )

Chương 98 - Chương 98 - Khách Sạn Con Nhộng

Chương 98 - Khách sạn con nhộng
Chương 98 - Khách sạn con nhộng

Không chỉ về thể chất, mà cả về tinh thần nữa.

Mạnh Diệp cau mày nhìn cô chậm rãi đi xa, mới xoay người rời đi.

Về đến nhà, Miêu Tuệ Tuệ ném mình lên giường và trùm chăn kín đầu.

Một lúc sau, một bóng hình nhỏ bé đi tới, cọ cọ bàn tay lộ ra ngoài của cô, còn sủa “ gâu gâu”

Miêu Tuệ Tuệ nhấc chăn lên, ôm lấy Gạo rồi hít một hơi thật sâu.

Trái tim nặng nề vốn nặng nề bây giờ đã được chữa lành một nửa.

Cô trấn tĩnh lại sau đó làm cho mình một bát mì, sau đó mở bảng điều khiển cá nhân.

Nhiệm vụ đặc biệt đã hoàn thành, khi cô bấm vào túi quà, một hình ảnh lập thể 3D xuất hiện trước mặt cô.

Tòa nhà này không giống với những phần thưởng khen thưởng trước đó, đầu tiên là kích thước khổng lồ, một mặt tường ngoài được lát bằng gạch màu trắng bạc. Cửa sổ là dạng thuỷ tinh rất giống hình tổ ong, bên trên còn ghi bốn chữ: “ Khách sạn con nhộng.”

“ Suy xét đến tình hình thực tế của trấn nhỏ, nên hệ thống cố ý thay thành ban thưởng thiết thực hơn.” Hệ thống giải thích.

Miêu Tuệ Tuệ lập tức nghĩ đến những người được giải cứu hôm nay, trong số họ có rất nhiều người già và trẻ em, trên người cũng không có bao nhiêu tinh hạch. Dù là ở nhà thương mại hay là ở chung cư độc thân, đều có chút khó khăn để trả đủ tinh hạch.

Mỗi ngày chỉ cần trả hai tinh hạch là có thể vào ở khách sạn con nhộng, mỗi gian phòng có hình dạng con nhộng chồng lên nhau. Tuy chỉ có một giường và một ngọn đèn nhưng so với lều trại trong rất nhiều căn cứ khác thì chắc chắn hơn rất nhiều.

Ở đại sảnh còn có nhà tắm và nhà bếp công cộng cho mọi người có thể sử dụng. Nếu muốn sử dụng nhà tắm chỉ cần trả một tinh hạch cấp một là được rồi.

Không thể không nói, khen thưởng này thật sự rất hữu dụng.

Cô đặt khách sạn con nhộng ở khu phố thứ hai, để giải khoá cần chờ năm tiếng. Bây giờ là hai giờ chiều, mở khoá xong vừa lúc là bảy giờ tối.

Hầu hết những người còn sống sót đều ở trong phòng khám Hy Vọng nên Miêu Tuệ Tuệ nhờ người máy truyền tin tức này cho mọi người.

Rất nhiều người sống sót đều lựa chọn khách sạn con nhộng rẻ tiền, bọn họ rất cảm kích việc bọn cướp không thèm để ý mấy viên tinh hạch cấp một trên người mình.

Nhưng mà những người không còn một chút tinh hạch nào sẽ làm gì bây giờ? Miêu Tuệ Tuệ suy nghĩ một hồi lâu cũng chẳng nghĩ ra biện pháp hữu ích nào.

Ngày hôm sau, người đàn ông cuốn băng gạc quanh người được vợ đẩy ra cửa, trả tiền bảo trì trong một tháng cho một số người không còn khả năng chi trả nữa.

Việc làm này đã đào rỗng hơn một nửa tài sản của anh ta.

Cha của người đàn ông này từng làm người phụ trách của căn cứ kia, lần này người đàn ông kia đã làm điều cuối cùng trong khả năng anh ta có thể cho mọi người.

“Với vai trò là người phụ trách thứ hai của căn cứ, lần này là do tôi thất trách, làm cho rất nhiều người ở căn cứ mất đi thân nhân bằng hữu, việc này coi như tôi bồi thường cho mọi người."

Nhìn thấy bóng lưng của người đàn ông và vợ đã đi xa, Miêu Tuệ Tuệ có chút cảm động. Ở tận thế, người xấu tuy rằng nhiều, nhưng cũng có rất nhiều người tốt.

Miêu Tuệ Tuệ đơn giản là ăn một chút gì đó, đang định đến khách sạn con nhộng nhìn một chút, vừa đi ra ngoài đã thấy mấy người đứng ở cửa.

Trong đó có cả Lý Văn Tĩnh và Triệu Quang Diệu đầu trọc, có vẻ Lý Văn Tĩnh đang mỉa mai Trần Quang Diệu về chuyện gì đó. Sắc mặt Triệu Quang Diệu không thay đổi, trên mặt thậm chí còn mang theo một tia mỉm cười, thỉnh thoảng đáp lại vài câu.

Nhìn thấy Miêu Tuệ Tuệ đi ra, Triệu Quang Diệu không hề phản ứng gì với Lý Văn Tĩnh rồi tiến lên một bước nói: “Trưởng trấn, tôi có thể nói chuyện cùng cô không?”

Lý Văn Tĩnh đến trước mặt Miêu Tuệ Tuệ và đứng che chắn cho cô: “Ông có tư cách gì mà nói chuyện với trưởng trấn? Ông tưởng ông là cái thá gì?”

Những lời nói này có vẻ đã chạm tới dây thần kinh nào đó của Triệu Quang Diệu khiến cho nụ cười của ông ta trở nên cứng đờ.

“ Không chỉ có mỗi tôi, cả những người ở phía sau này đều nghi ngờ về sự phát triển của trấn nhỏ.” Miêu Tuệ Tuệ cũng không có quá nhiều ấn tượng với người ở phía sau Triệu Quang Diệu, hình như cô đã cứu mấy người này từ miệng của thú biến dị.

Bình Luận (0)
Comment