Ôm Chặt Bắp Đùi - Tiêu Diệt Đường Quả

Chương 126

Mỗi lần Hứa Vong Xuyên chọc vào là lại bóp v* một nhát, cố ý kích thích mật huy*t thít chặt hơn, mạnh mẽ siết dương v*t của con chó chẳng biết no bụng, ra ra vào vào vài lần, Diệp Tịch Nhan sẽ thít theo tiết tấu của anh, cảm giác thoải mái tích tụ va vào nhau trong từng lỗ chân lông, tầng tầng lớp lớp dâng lên,

không có cách nào tiêu hoá hết, cô như bị phỏng há to miệng, đớp đớp như con cá vàng đang mắc cạn.

Hứa Vong Xuyên nắm cái cằm, kéo lại gần mút mát, ăn đến mức nước bọt xì xì trào ra, ánh mắt say mê lại ngang ngược, “Không cho phép kìm nén… Lên đỉnh đi cho chồng nhìn.”

Tiếng đùng đùng vang vọng đi xa.

Diệp Tịch Nhan chớp mắt vài cái, cơ thể bỗng nhiên cứng đờ, dưới ánh mắt chăm chú của người đàn ông, lên đỉnh mãnh liệt.

Cảm xúc mãi chưa tan hết, cuối cùng cũng lắng xuống đợi sự hồi sinh khác, cơn bứt rứt trống rỗng vô cớ đánh úp lại.

Cô di chuyển cái mông, nũng nịu: “Đi vào, sâu chút nữa, anh yêu Vong Xuyên… A… Thấy trống, nhồi vào đi, nhồi vào huy*t d*m của anh đi.”

Anh còn chỗ nào không vừa lòng nữa.

Xoay người ôm lấy, cong đầu gối lên, lấy bàn chân làm điểm tựa để phát lực, khom người giữ chặt cơ thể tuyết trắng rồi lặng lẽ xâm nhập.

Mặc dù im lặng nhưng lực lại rất lớn, chơi đến hai quả trứng vung vẩy, lỗ đít cũng thít chặt theo.

Có lúc còn nghi ngờ tên gian xảo này tiến vào cả tử c*ng.

Con chó gian xảo thối nát lạnh băng cứ khi nào ân ái là chắc chắn sẽ muốn tiến vào chỗ em bé làm tổ, hiện tại đang nghiến răng nghiến lợi, nước bọt giàn giụa, miệng gầm nhẹ những tiếng không ý nghĩa, sướng đến mức ôm cô run rẩy.

Thật sự là đồ súc sinh dễ dàng hưng phấn.

Diệp Tịch Nhan bị đâm đến sướng muốn ch*t, nghiêng đầu hôn lên cơ ngực người đàn ông, lưỡi mật đỏ liếm quanh núm v* màu nâu, mắt lúng liếng ngước nhìn.

Lúc đầu còn tưởng rằng con chó sẽ run lên, kết quả anh như biết được điều cô tính toán, không chỉ không run còn cụp mắt bình tĩnh nhìn cô.

Đồng tử co lại sắc bén. Mũi thẳng như lưỡi đao.

Diệp Tịch Nhan có cảm giác như làm chuyện xấu bị bắt gặp.

Thu lại ánh mắt, bĩu môi, nhỏ giọng giải thích, “Liếm mà thôi, ngực anh lớn thật, còn có khe rãnh đầy đủ, không liếm chẳng phải là lãng phí sao.”

Mỗi ngày ân ái, vết sẹo trên cơ thể Hứa Vong Xuyên mờ nhạt đi rất nhiều, không có kinh khủng như trước, vóc người lại đẹp, nhìn rất có cảm giác kích thích. Lúc đùa vui vẻ với cô thì giống con chó ghẻ, lúc làm t.ình cuồng nhiệt lại như con sói, man khiến người ta phát ngứa, hormone quyến rũ như mật chảy xuôi khắp người

Hứa Vong Xuyên cúi đầu xem kỹ, nhìn một hồi, thấy cô không có ý trào phúng nói móc, miệng đều là nước bọt lấp lánh, là biết người trong ngực đang lên cơm d*m dục, mới phun một lần, kích thích vừa vặn, chỗ nào cũng mềm mại dính cả tay, nói chuyện cũng ngoan hiền nhớp nhúa.

Lúc này chơi ác hơn chút vẫn có thể chịu được.

“Tịch Nhan…” Hứa Vong Xuyên mê muội hít tóc cô, ” Mật ngọt, bình đựng tinh, chó cái, nói cho anh yêu biết, hai ngày nay có phải đang cực kỳ thèm khát không?”

Diệp Tịch Nhan:! “Không, không có mà.”

“Trên người em có một mùi hương dễ chịu… tanh nhưng rất ngọt, hôm nay lại d*m như vậy, khắng định là đang rụng trứng.”

Anh có làm bài tập.

Anh có cố gắng đọc sách.

Người đàn ông tách đôi hai cẳng chân trắng nõn, biến Diệp Tịch Nhan thành hình chữ M, thẳng lưng điên cuồng, vừa thúc vừa đập vào âm đế đang cương lên của cô gái.

Âm thanh đùng đùng đâm chọc cùng tiếng bộp bộp đập hoa, cơ thể Diệp Tịch Nhan run rẩy theo từng cơn, nước mắt chảy đầm đìa.

Sướng, sướng phát điên.

Chó ch*t, thật sự là quá biết cách chơi.

“Đừng đừng… Không muốn con chó lớn… không muốn vỗ hạt đậu… Không muốn bị dương v*t làm…” Diệp Tịch Nhan thoải mái muốn ch*t mà miệng còn cứng. Càng khóc, Hứa Vong Xuyên càng chơi ác hơn, nghe thấy cô nói không không liên hồi, hoả khí từ từ bốc lên, sau mấy trăm cái chọc thì điên cuồng bịt chặt miệng nhỏ nói bậy, chịu đựng cơn kích thích của huy*t thịt rồi b.ắn ra.

Diệp Tịch Nhan không thể động đậy, bị chơi đến nước mắt như mưa, khuôn mặt đỏ ứng rung rung.

Gắng gượng đến lúc bị bắn, không thể kêu thêm một câu nào. Người bình thường đều cần phải nghỉ một hồi.

Nhưng cô chưa thở được hai hơi lại bị chó ch*t lật lại, đè xuống, hung hăng cưỡng gian.

Cái mông bễ nghễ ửng đỏ. Lỗ đít cũng bắt đầu ứa nước.

Hứa Vong Xuyên nắm chặt mông lớn, không do dự vặn bung ra, lấy dương v*t giả khảm bi hay để gia tăng mẫn cảm của tiểu huy*t, bôi chút chất nhầy sinh ra

lúc hai người giao h.ợp, rồi hơi kéo lỗ đít cục cưng ra rồi cắm vào. Phốc ——

Tiếng nổ khí vang thẳng lên đại não. Diệp Tịch Nhan đâu còn khóc nổi nữa.

Nắm chặt chăn mền, không ngừng run rẩy.

Hứa Vong Xuyên bắt đầu cắm vào một lần nữa, đẩy vào sâu nhất có thể, chuyển động theo tần suất, nhấc mông, hạ mông, hung khí lớn bằng cánh tay đang phát triển bên trong tiểu huy*t, chuyển động với vận tốc pít tông, khiến cho người phụ nữ d*m đãng cũng phải sợ hãi.

Diệp Tịch Nhan bò về phía trước.

Anh lại kéo xích chó, ép cô phải phối hợp đong đưa mông theo nhịp của anh.

Va chạm mang tới cảm giác mạnh mẽ dâng lên, vào từ đằng sau như khơi gợi bản năng thú vật, bị chơi, bị chiếm lấy, bị đánh dấu… Cảm giác bị cưỡng gian không thể xua khỏi.

Diệp Tịch Nhan nghển cổ, nấc thành tiếng, vì để giảm bớt khó chịu chỉ có thể ngoan ngoãn đẩy mông về chỗ dương v*t, thả lỏng tiểu huy*t đang không ngừng co hút, để cho dương v*t tên chó này có thể tàn phá bừa bãi trong cơ thể cô. Cái gì mà kịch bản công chúa mất nước bị kẻ ngoại xâm cư*ng bức dã man… Thật là, tên chó này muốn chơi ch*t người ấy.

Nhưng… Nhưng…

Trong đang thời kỳ rụng trứng, cơ thể cực kỳ mẫn cảm, chẳng cần làm nhiều, lại phun ra.

D*m dịch ướt đẫm ga giường.

Cô mồ hôi đầm đìa kéo vòng cổ ra, ho khan hai tiếng, sặc cả nước bọt, dẩu mỏ nhưng không có cách nào nói chuyện tử tế.

“Anh yêu Vong Xuyên…”

“Đừng tưởng nói vài câu dễ nghe là anh buông tha cho em, đồ cục cưng xấu không làm không ngoan.”

“…”

Chó ch*t, sao càng ngày càng không dễ lừa vậy.
Bình Luận (0)
Comment