“Em trai anh thật là phiền… luôn nhìn vào ngực em, có phải là chưa dứt sữa không, còn nuốt nước miếng nữa chứ.”
Diệp Tịch Nhan luôn biết mình xinh đẹp, người khác không thể giấu nổi ánh mắt kinh sợ khi nhìn vào cô.
Xinh đẹp thì sẽ có người ngắm nhìn, không có gì phải bàn cãi, trước kia bạn học cùng lớp Hứa Vong Xuyên luôn thích ngắm nhìn cô, nhưng Hứa Tinh Niên lại khiến người ta thấy cáu kỉnh. Cơ thể của dị năng giả sau khi đạt được dị năng như được dậy thì lần hai, không chỉ ngực lớn hơn, ngay cả vóc dáng cũng cao lên, hiện tại chắc phải 1m68, trước cô còn hơi bị quáng gà, giờ hoàn toàn tốt… Lúc đầu cảm thấy vui vẻ vì thay đổi của cơ thể, bây giờ lại thấy run rẩy khi cậu bé con cũng nhìn chằm chằm mình.
“Anh cũng thích ngắm nhìn em.”
“Anh thích ăn em thì có… Mà cái này đâu có giống nhau? Nó yếu ớt lại mềm mại, gương mặt chỉ giống anh bảy phần, đơn giản cứ như phiên bản thu nhỏ của anh đang nhìn chòng chọc vào em ấy!”
Việc này liên quan đến sức hấp dẫn.
Đối với người bình thường nếu được hai soái ca ngắm nhìn thì tất nhiên là thoải mái vô cùng, Diệp Tịch Nhan sẽ tươi cười rạng rỡ, nhưng ai muốn ngày nào cũng bị nhốt trong phòng để cho thằng oắt vắt mũi chưa sạch nhìn chăm chú rồi chảy nước miếng chứ?
Hứa Vong Xuyên vén váy lên, gạt quần lót sang bên rồi cắm vào, rên một tiếng đau đớn, côn th*t chọc vào chỗ sâu nhất, ánh mắt phủ sương mờ mịt rồi hôn cô, ” Chắc khả năng quan sát của anh em ruột có phần giống nhau, trước kia lần đầu tiên nhìn thấy em anh đã cảm thấy trong lòng ngứa ngáy… nghĩ đến lại khó chịu. Tinh Niên còn nhỏ, dù sao cũng chỉ nhìn một chút, về sau cưới vợ là sẽ ngoan… Cục cưng chặt thật, kẹp ch*t anh rồi… Có muốn anh không? Hả?”
Diệp Tịch Nhan cắn môi ngả người về phía sau, đầu tựa vào ngực người đàn ông, ngón trỏ kéo chiếc dây chuyền bạc toả sáng trên cổ anh, khoé miệng tràn ra tiếng rên rỉ ưm ưm.
“Muốn… muốn… động một chút… chồng ơi…” “Ngứa?”
“…Ừm… ngứa.”
“Nói lẳng lơ chút đi, cục cưng, anh thích nghe em rên rỉ… Nói êm tai chồng sẽ chơi em cả đêm luôn, ngủ cũng cắm bên trong?”
“Ừm… cắm… đại dương v*t thật nóng… ư ư ư… thích lắm… chồng à… mạnh nữa lên… chơi nát em đi…”
Diệp Tịch Nhan đỏ mặt yêu kiều nói, ngón tay tóm vào cổ và ngực người đàn ông để lại một mảng hồng rực. Cả tháng này, chỉ cần ở bên anh, đêm ít nhất là làm ba lần, sáng tỉnh làm hai lần, bình thường mà rảnh sẽ trở về ăn cơm rồi tranh thủ thời gian làm thêm hiệp nữa.
Nói như thế nào nhỉ.
Đến giờ là lại ngứa.
Cơ thể bị chơi sinh ra thói quen, nhớ nhung sự va chạm của dương v*t thô cứng.
Một ngày mà không được ăn thì cơ thể sẽ thấy khó chịu, hơn nữa hai ngày nay cực kỳ mẫn cảm, đặc biệt muốn đè anh xuống mà làm.
“Hứa Vong Xuyên… A… Ưm… Nhanh một chút… Mạnh chút… A a a a xoay tròn nào.”
Người dàn ông cắn vành tai, âm thanh thô ráp hỏi, “Mới mấy lần đã muốn phun, sao lại d*m vậy?”
Nói xong còn thô lỗ bóp v* lớn, thịt mềm chen chúc nhau tạo thành khe hở, dùng sức kéo lại cứ như bên trong có sữa tươi, nhưng bóp mãi chẳng có, hít sâu hai hơi bực tức chỉ trích, ” V* thì rõ là to, lão tử chơi sướng thế mà không phun nổi chút sữa… cục cưng vô dụng, bụng ngày nào cũng ăn tinh d*ch mà chẳng chịu có động tĩnh, chơi em thật uổng phí, lúc nào em mới có thai đây, nói, có phải vì muốn ngày nào cũng được kẹp chặt côn th*t nên mới kiềm nén không chịu có thai không?”
“Không… Em không có… Người ta đều hút rồi giữ chặt tinh d*ch trong bụng mà…”
“Còn nói không, rõ ràng là có mà, chắc chắn muốn chồng chơi, muốn mình thoải mái! Không cho tuỳ hứng, ngoan ngoãn mang thai cho lão tử, mang thai rồi ngày nào lão công cũng liếm cho em, chắc chắn không ít hơn hiện tại!”
“A a a… Đã nói không phải lỗi của em mà… mỗi lần chơi xong bắn vào, nhưng bắn vào mình lại chơi tiếp để nó tràn ra… Em đều cố gắng hút lại đấy… thật đó… Thế nhưng càng hút anh càng hung dữ làm mạnh hơn…”
Hứa Vong Xuyên vần vò hạt đậu trước ngực, ra chậm vào nhanh, xoay một vòng lôi ra lượng lớn d*m dịch, nước ướt đẫm bẹn đùi, da thịt dính sát vào nhau không chút khe hở, như có giác hút đang kéo chặt.
Anh dịu dàng dỗ dành cô, “ừ ừ, không khóc… Là chồng không tốt, trách oan cục cưng, cục cưng chăm chỉ kẹp chặt dương v*t, chỉ tại chồng xấu, muốn đâm nát bảo bối, là do chồng ghen ghét với đứa con yêu quý có thể ở suốt trong bụng em mà dương v*t thì không được… Là chồng thấp hèn, không phải là người, chỉ biết cầm dương v*t ngỏng cao rồi nổi điên, cục cưng đừng khóc, tim anh vỡ mất.”
Diệp Tịch Nhan ngửa đầu ừm một tiếng. Mềm mại nũng nịu.
Hiển nhiên là được dỗ thoải mái.
Hứa Vong Xuyên muốn hôn cô, lại nghĩ miệng đầy răng nhọn hơi đáng sợ. Cô chần chờ một lát thì ngoan ngoãn há miệng, đầu lưỡi mút mát run rẩy, toàn thân co rúm, mãi mới tách được ra lại muốn hơn nữa, thế là túm chặt v* rồi nhỏ giọng dụ dỗ, “Anh yêu Vong Xuyên, ngực muốn được bóp.”
Non mịn.
Trắng sữa. Miệng lại ngoan.
Nếu Diệp Tịch Nhan luôn ngoan ngoãn, yêu anh, dính lấy anh như thế, Hứa Vong Xuyên cảm giác đời này của mình là đáng giá, ch*t ngay bây giờ cũng được.
Anh thở một hơi thật sâu, hai tay vần vò cặp v*, xoa đến mức ngực sữa run lên vui sướng, núm v* co lại thành viên đậu. Bầu ngực cố ý đứng thẳng giật giật trước ngực cô gái, mang theo sóng sữa liên miên như tơ lụa, chơi đủ rồi, anh nắm rồi ép chặt hai v* vào nhau.
Hizzzz…
Diệp Tịch Nhan khẽ run rẩy.
Một lượng lớn d*m dịch phun vào dương v*t đang chăm chỉ cày cấy, bụng dưới xót quá, đầu cũng choáng váng.
Tự mình xoa ngực không sướng như được anh xoa.
Ngón tay thô ráp lạnh giá bấu véo khiến tiểu huy*t cô ngứa đến run chân, vần vò hai lần hồn cũng muốn bay.
Diệp Tịch Nhan muốn lên đỉnh. Đã không tránh được thì cứ thoả thích hưởng thụ sự phục vụ của con chó, dương v*t thô to bền bỉ thế này, ngu gì mà không kẹp, bàn tay to lớn xương khớp rõ ràng không dùng cũng phí, trước mắt anh không có làm loạn bên ngoài, cũng không mắc bệnh gì cả, chơi nhiều ngoại trừ xương sống thắt lưng hơi mỏi nhưng ngẫm lại vẫn là lãi.
Diệp Tịch Nhan núp trong lồng ngực lạnh giá của người đàn ông, thở hổn hển như mèo con.
Ngón chân móc lấy cẳng chân người kia, ma sát tạo thành những vệt đỏ ngạo nghễ.