Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1002 - Chương 1002 Ngươi Là Ai?

Chương 1002

Ngươi Là Ai?


Thang máy kiểu cũ đi xuống tầng hầm - loại thang máy kiểu cũ với hàng rào sắt bao quanh.


Mỗi lần vận hành đều vang lên thanh âm kèn kẹt.


Bọn thủ hạ của Tra Vượng đã nhiều lần thuyết phục hắn chuyển văn phòng của mình đến câu lạc bộ đêm lớn nhất mới được xây dựng ở khu đô thị mới của Bangkok.


Nhưng Tra Vượng đã từ chối.


Là một người Thái Lan, Tra Vượng là người tin thần. Rất nhiều năm trước khi lập nghiệp ở đây, Tra Vượng đã thuê người tính toán cho mình, nói nơi này vượng mình.


Cho nên, nhiều năm qua, hắn vẫn không chịu di chuyển tổ.


Trong hành lang tầng hầm dưới đất, vĩnh viễn đều tràn ngập một cỗ hương vị ẩm ướt, tuy rằng mỗi ngày đều có người cẩn thận quét dọn, nhưng loại hương vị này tựa hồ là thẩm thấu vào trong vách tường.


Sau khi đi ra khỏi thang máy, liền có hai thủ hạ lập tức dựa theo quy củ ở lại cửa thang máy canh giữ.


Vòng qua hành lang, một cái phòng mở cửa, hai vũ nữ xinh đẹp bước ra, trong đó có một vũ nữ dáng người cực kỳ nóng bỏng, mặc áo ngực rất mát mẻ, vòng eo mảnh khảnh uốn éo giống như rắn, rất nhanh liền dán lên Tra Vượng.


Tra Vượng không kiên nhẫn đẩy người phụ nữ này ra, sau đó lẩm bẩm vài câu, vẻ mặt người phụ nữ không cam lòng rời đi, lui về phòng.


Cuối hành lang, một cánh cửa sắt, hai thủ hạ lập tức đứng lên, cung kính mở cửa sắt.


Bên trong cửa sắt là văn phòng riêng của Tra Vượng —— dựa theo quy củ, ngoại trừ hắn, bất kỳ một người nào cũng quyết không cho phép tiến vào.


Bất cứ ai!


Một năm trước, có một người phụ nữ lúc ấy rất được Tra Vượng sủng ái, tự cho là đã trở thành nữ chủ nhân của nơi này, đã từng được sủng ái mà kiêu căng, tiến vào cánh cửa sắt này.


Người phụ nữ kia kỳ thật không có bất kỳ mục đích nào khác, chính là tiến vào trong cửa sắt, muốn cho Tra Vượng một kinh hỉ, sau đó cố gắng lại cùng lão đại nắm trong tay vận mệnh của mình cùng vận mệnh của mọi người, tăng cường tình cảm một chút.


Kết quả là…


Người phụ nữ này sau đó không bao giờ xuất hiện trong câu lạc bộ đêm này nữa.


Kể cả hai thủ hạ ngày đó phụ trách canh giữ cửa sắt.


Sau khi việc này xảy ra, tất cả mọi người hiểu một điều: Cánh cửa sắt này, không bao giờ có thể bước vào!


Sau khi bước vào cửa sắt, bên cạnh Tra Vượng không có ai đi theo.


Sau khi cánh cửa sắt đóng lại, thủ hạ đều ở lại bên ngoài canh gác.


Tra Vượng đi qua hành lang một mình, ở cuối hành lang, đứng trước cửa văn phòng của mình.


Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, Tra Vượng đi vào nơi chân chính chỉ thuộc về một mình mình.


Cửa là một cánh cửa ván gỗ, Tra Vượng bước vào cửa, nhẹ nhàng nhấn công tắc trên tường, đèn sáng lên.


Đây là một dãy phòng.


Bên ngoài gian phòng là một vòng ghế sofa, và một bàn làm việc trông rất cũ.


Có điện thoại trên bàn cùng máy tính.


Cánh cửa bên trong dẫn vào một phòng ngủ, một giường đơn cùng một két an toàn.


Tra Vượng rất thoải mái cởi áo sơ mi ra, tiện tay ném lên sofa, sau đó đi qua trước, ấn nút bật máy tính một cái.


Máy tính khởi động, Tra Vượng lấy ra một chai bia từ tủ lạnh, mở ra uống một ngụm.


Lau miệng, Tra Vượng cất bước đi vào bên trong phòng ngủ.


Đẩy cửa ra, thân thể Tra Vượng bỗng nhiên cứng đờ, sững sờ ở đó!


Trong phòng ngủ, bên giường, một người ngồi xổm.


Chuẩn xác mà nói, là ngồi xổm bên cạnh két sắt bên giường kia.


Người đàn ông quay lưng lại với mình, két sắt đã mở ra.


Người đàn ông dường như đang lục lọi một thứ gì đó trong két sắt.


Trong vòng một giây, thân thể Tra Vượng cứng ngắc, sau đó nhiệt huyết lên trên, sau đó chính là khẩn trương cùng phẫn nộ mãnh liệt, còn có… Hoảng loạn!


Chai bia trong tay bị hắn lập tức siết chặt, sau đó thuận tay từ trên vách tường bắt lấy một thanh đao đang treo!


Cầm vũ khí mình quen thuộc ở trong tay, trong lòng Tra Vượng mới hơi lấy lại lực lượng, hít sâu một hơi, dưới chân lại cảnh giác lui về phía sau một bước, đang muốn nói cái gì đó.


Trước két sắt, Trần Nặc quay đầu lại, trên mặt mang theo một tia thất vọng.


"Đối với một người có năng lực có tài khoản Bạch Tuộc Quái Vật hắc thiết mà nói. Két sắt của ngươi quá cũ rồi, Tra Vượng tiên sinh.”


Trần Nặc đứng lên, lắc lắc cổ tay, trong tay hắn, nắm lấy cái USB màu đen thuộc về Tra Vượng.


"Tiền mặt không nhiều lắm, chỉ có mấy vạn đô la Mỹ, còn có mấy thanh vàng thỏi… Tình hình kinh tế gần đây của ngươi gặp khó khăn sao?”


Trần Nặc thở dài.


Trần Nặc nói tiếng Anh.


“???”


Tra Vượng phảng phất không nghe hiểu lời Trần Nặc nói, trong mắt hiện lên một tia hung ác, bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, đao trong tay liền bổ xuống!


Một đao này vừa chuẩn vừa độc ác!


Sau đó, hành động của Tra Vượng bị cắt đứt.


Chuẩn xác mà nói, là sau khi hạ xuống một đạo, bỗng nhiên Tra Vượng cảm thấy trong tay trống rỗng, cúi đầu nhìn lại, tay phải của mình trống rỗng.


Lại ngẩng đầu, đao đã ở trong tay đối phương.


Hai ngón tay Trần Nặc nhẹ nhàng nắm lấy mũi đao, phảng phất như rất chuyên nghiệp, nhấc đao lên, ánh mắt bình thản nhìn thoáng qua, nói: "Đao không tệ.”


Sau đó, có vẻ như một chút hối tiếc, lắc đầu: "Đáng tiếc, ta không thích sử dụng đao. Trả lại cho ngươi.”


Nói xong, tiện tay ném trở lại.


Tra Vượng: "…"


Hắn trợn mắt há hốc mồm nhìn đao trong tay vật về nguyên chủ.


Động tác của đối phương, hắn căn bản cũng không thấy rõ a!


Đừng nói là trả lại cho mình như thế nào, chính là vừa rồi như thế nào bị đoạt đi, đều hoàn toàn không thấy rõ a!


“#%& …& …… ¥& %…#@!!! ”


Tra Vượng lớn tiếng hét lớn.


Trần Nặc nhíu mày, gãi gãi da đầu: "Phiền toái nha… Ta không thể nói tiếng Thái.”


Được rồi, kiếp trước Trần Diêm La trải qua rất nhiều, đi qua rất nhiều quốc gia, đã làm rất nhiều đại sự, cũng học qua rất nhiều ngôn ngữ.


Nhưng lại cố tình rất trùng hợp, tiếng Thái hắn sẽ không biết.


Bất quá nghe không hiểu cũng không sao, nhìn Tra Vượng hung ác như vậy, lại ánh mắt né tránh, Trần Nặc đại khái có thể phán đoán ra ý tứ của đối phương.


Ngoài mạnh trong yếu nha.


Đơn giản chính là "ngươi rốt cục là ai!" các loại câu nói dạng vậy.


-----


Chương 1002

Bình Luận (0)
Comment