Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1133 - Chương 1133 Là Một Người Đàn Ông (1)

Chương 1133

Là Một Người Đàn Ông (1)


Thành Kim Lăng.


Nhà của Trần Nặc.


Con mèo xám lui vào trong ổ mèo ở trong góc, nằm sấp ở đó híp mắt, nhưng ánh mắt vẫn nhìn người trong phòng khách.


Âu Tú Hoa đi làm về còn mặc quần áo làm việc, chỉ là vẻ mặt mệt mỏi, trong ánh mắt thủy chung mang theo một chút bi thương.


Lúc vào cửa, Âu Tú Hoa nhìn thấy Tôn Khả Khả từ trong phòng bếp đi ra, đầu tiên là sửng sốt một chút, mới miễn cưỡng nở nụ cười một chút: "Khả Khả, ngươi tới rồi.”


Tôn Khả Khả nhìn thấy Âu Tú Hoa, hốc mắt đỏ lên một chút: "Dì, ta…"


Âu Tú Hoa thấy trong phòng bếp trong nhà được thu dọn sạch sẽ, trên ban công thậm chí còn có tấm chăn đang được phơi nắng.


Vừa nhìn đã biết là đồ được thu dọn từ trong phòng Trần Nặc.


"Trần Nặc vẫn không có tin tức gì, ngươi… Kỳ thực thì, không cần phải đến đây mỗi ngày.” Âu Tú Hoa thở dài.


Bà là người phụ nữ đã làm mẹ, càng là có nhiều trải nghiệm bản thân hơn —— năm đó cha của Trần Nặc cũng biến mất sau khi rời khỏi nhà, loại ngày tra tấn như thế này bà cũng đã trải qua, tất nhiên có thể cảm nhận được nỗi thống khổ của Tôn Khả Khả lúc này.


Bà thở dài, đi tới, kéo tay Tôn Khả Khả, kéo cô gái lên sô pha ngồi xuống, tay cũng không buông ra, chỉ nhẹ nhàng nắm, thấp giọng nói: "Ta biết ngươi là một đứa trẻ ngoan, ngươi cũng thật lòng thích Trần Nặc.


Chỉ là… Hiện tại tình huống như vậy, ta thật sự cũng không biết nên nói với ngươi như thế nào mới tốt.”


Tôn Khả Khả mím môi: "Trần Nặc.. . Hắn ta chắc chắn sẽ ổn thôi, hân ta sẽ ổn thôi, hắn ta sẽ quay lại.”


"Ừm, ta cũng tin tưởng hắn sẽ trở về." Âu Tú Hoa thở dài, nàng nhìn chằm chằm Tôn Khả Khả vài lần, trong lòng cũng là bất đắc dĩ.


Cô gái này, là bạn gái chính thức mà Trần Nặc chính miệng thừa nhận trước mặt bà. Âu Tú Hoa không nghi ngờ gì cũng cực kỳ thích Tôn Khả Khả.


Trẻ trung, xinh đẹp, tính cách cũng dịu dàng thiện lương, gia thế cũng tốt. Điều đáng quý là, cô gái này có phẩm chất rất tốt, một chút cũng không có một mặt bốc đồng và thực dụng như một số cô gái trẻ khác trong xã hội ngày nay, suy nghĩ cũng rất đơn giản, phương diệntình cảm cũng rất chân thành.


Đối với một cô gái như vậy, người lớn tuổi nào sẽ không thích chứ?


Trần Nặc nói là đi ra ngoài làm việc, kết quả vừa đi liền không trở về, những ngày đầu Âu Tú Hoa tuy rằng sốt ruột, thế nhưng cũng miễn cưỡng có thể trấn định được, nhưng về sau theo thời gian càng ngày càng lâu, những chỉ bản thân mình không liên lạc được với con trai, liền ngay cả Lỗi ca a, Trương Lâm Sinh a, những đồng bạn làm ăn bên cạnh đứa con trai này, cũng đều không liên lạc được với Trần Nặc.


Âu Tú Hoa mới thật sự hoảng hốt.


Báo cảnh sát cũng đã báo, nhưng cũng không giúp ích gì được.


Bởi vì sau khi điều tra, lại phát hiện ra Trần Nặc cũng không có bất kỳ dấu hiệu nào đã rời khỏi Kim Lăng, không mua vé tàu hay vé máy bay gì đó.


Qua cuộc điều tra này. Cảnh sát chỉ có thể tạm thời suy đoán, có thể là thanh niên nổi loạn bỏ nhà ra đi.


Bởi vì sau khi điều tra, thân bên ngoài của Trần Nặc là một học sinh, quan hệ xã hội cũng không phức tạp, không có kẻ thù gì.


Kỳ thật, Lỗi ca, Trương Lâm Sinh, cùng với Tôn Khả Khả, cũng biết được một ít "bí mật đặc thù" của Trần Nặc.


Nhưng vấn đề là, những chuyện này nếu nói cho Âu Tú Hoa cũng vô dụng, ngoại trừ làm cho người mẹ này càng thêm lo lắng, suy nghĩ nhiều hơn ra, cũng sẽ không có bất kỳ trợ giúp gì.


Mấy ngày nay, cẩn thận suy nghĩ lại, ngay từ đầu là Tôn Khả Khả chủ động trấn an Âu Tú Hoa.


Nhưng theo thời gian Trần Nặc mất tích càng ngày càng lâu, trong lòng Tôn Khả Khả cũng càng ngày càng thiếu kiên nhẫn —— Tuy rằng Trần Nặc là một người có bản lĩnh lớn, nhưng mà, mất tích lâu như vậy, khẳng định là đã gặp phải phiền toái ở bên ngoài!


Có xảy ra chuyện hay không, thật sự ai cũng không thể bảo đảm được.


"Tuy rằng lần này Trần Nặc rời đi rất lâu. Nhưng gia đình thực sự không có khó khăn gì cả." Âu Tú Hoa mắt thấy Tôn Khả Khả ngây ngốc, cho rằng Tôn Khả Khả lo lắng chuyện trong nhà, trấn an nói: "Hắn để lại rất nhiều tiền, trong nhà cũng không thiếu tiền, Tiểu Diệp đi học mẫu giáo, ta đi làm, chỉ có thể để con bé ở nhờ người khác.


Bên phía Tiểu Diệp, chỉ có thể dỗ dành đứa nhỏ, hai tuần đầu con bé về nhà vào cuối tuần, ta cũng đã nói với con bé là anh trai đi công tác.


Sau đó lừa không nổi nữa, đành phải nói cho con bé biết, anh trai đã đi nơi khác làm việc, phải qua năm mới có thể trở về…"


Kỳ thật Âu Tú Hoa nói những lời này, không phải giải thích cái gì, cũng không giống như đang trấn an Tôn Khả Khả —— ngược lại càng giống như đang trấn an chính mình.


Tôn Khả Khả suy nghĩ một chút, thấp giọng nói: "Dì, nếu như trong nhà không thiếu tiền, không bằng đem Tiểu Diệp đón về ở đi. Cứ mãi ở lại trường như vậy, đối với đứa trẻ cũng chưa chắc đã tốt.”


Âu Tú Hoa nhìn Tôn Khả Khả, khẽ thở dài, không nói gì, chỉ lắc lắc.


Khác với một cô bé trẻ tuổi như Tôn Khả Khả, Âu Tú Hoa là người phụ nữ đã trải qua chuyện này, biến cố gia đình cũng đã trải qua hai lần trong cuộc đời.


Suy nghĩ tất nhiên cũng sẽ xa hơn.


Trần Mặc mất tích, tuy rằng bản thân cố gắng kiên trì không thể suy sụp, cố gắng an ủi bản thân tin tưởng, con trai có thể bình an trở về.


Nhưng…


Dù sao bà cũng là một người trưởng thành hơn bốn mươi tuổi, từng có kinh nghiệm sống phong phú, trải qua chuyện gia đình tan cửa nát nhà, trải qua thân nhân chia cắt, trải qua chồng mất tích…


Bà không phải không nghĩ tới chuyện từ bỏ công việc, ở nhà chăm sóc tốt cho con gái út Trần Tiểu Diệp.


Nhưng…


Vạn nhất Trần Nặc cũng không trở về thì sao?


Chương 1133

Bình Luận (0)
Comment