Chương 1135
Là Một Người Đàn Ông (3)
"Ngươi đừng cự tuyệt, càng không cần cảm tạ ta —— căn bản không nói đến một chữ tạ.
Đây vốn chính là tiền của Nặc gia. Việc làm ăn là do Nặc gia mang theo ta và Lâm Sinh, hắn vốn đã chiếm phần lớn.
Mỗi tháng chia cổ tức có lợi nhuận, cũng là số tiền mà Nặc gia nên lấy. Hiện tại hắn ta không có ở nhà, tất nhiên, giao cho ngươi giữ.”
Dừng một chút, :ỗi ca hít sâu một hơi, nhìn sắc mặt của Âu Tú Hoa, chậm rãi nói thêm một câu.
"Đại tỷ, chúng ta đều không phải là một đứa nhỏ.
Trong lòng mang theo hy vọng, nhưng cũng phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất xảy ra.
Ý ta là… Nếu Nặc gia thật sự…
Ừm, lại chờ một đoạn thời gian… Sang năm đi, nếu Nặc gia còn chưa thể trở về, ta và Lâm Sinh tính toán, thay đổi danh nghĩa công ty lại một chút.”
Lời này vừa nói, trong lòng Âu Tú Hoa dừng một chút, hiển nhiên là hiểu lầm cái gì đó.
Nhưng mà lời nói sau đó của Lỗi ca, lại làm cho Âu Tú Hoa triệt để bị chấn động.
"Thay đổi danh nghĩa, đến lúc đó còn phải phiền ngài đi theo ta chạy tới chạy lui một chút.
Bởi vì, ta và Lâm Sinh đã thương lượng, vốn là muốn đem cổ phần thuộc về Nặc gia trong công ty, thay đổi thành danh nghĩa Tiểu Diệp Tử.
Nhưng Tiểu Diệp vẫn còn nhỏ, rất nhiều thứ không thể làm được, hơn nữa công ty bình thường có rất nhiều thứ, vẫn cần phải có chữ ký của chủ công ty.
Cho nên, nghĩ tới nghĩ lui, còn phải làm phiền ngài.
Đến lúc đó, thay đổi cổ phần sang tên của ngài đi.”
Âu Tú Hoa xúc động!
Đây không phải chỉ là chút tiền vốn.
Bà biết, con trai ở bên ngoài làm ăn cùng với Lỗi ca còn có Trương Lâm Sinh, đầu tư mấy trăm vạn.
Đây là một ngành công nghiệp trị giá hàng triệu đô la!
Năm 2001, đối với hàng triệu người bình thường mà nói, vẫn là loại tài sản lớn.
Nhà ai có mấy triệu, đó đều là tiêu chuẩn thuộc về thể loại "người có tiền".
Loại chuyện hợp tác làm ăn này, khi đối tác xảy ra chuyện, bị người hợp tác khác nuốt chửng, mới là chuyện thường xuyên nghe nói tới.
Mà rất ít khi nghe có người lại chủ động đem sản nghiệp nhường ra cho nguyên chủ.
Kỳ thực thì, việc kinh doanh trong cửa hàng có ảnh hưởng rất lớn.
Nhất là trong tháng đầu tiên, Trần Nặc vừa mất tích. Sau khi Lỗi ca và Trương Lâm Sinh biết được Trần Nặc mất tích, cơ hồ đều vứt bỏ việc làm ăn trong cửa hàng và mặc kệ.
Hai người bận rộn trước sau tìm kiếm chừng một tháng.
Ở Kim Lăng, thậm chí còn chạy đi nơi khác.
Lỗi ca đi thành phố Thượng Hải, Trương Lâm Sinh đến chỗ Quách thị phía Tây Bắc thử may mắn.
Hai người loạn chuyển khắp nơi, nghĩ ra tất cả các phương pháp có thể nghĩ tới.
Thậm chí Lỗi ca còn nhờ bạn bè trong ngành cảnh sát hỏi thăm quy trình nội bộ.
Hơn một tháng đã đóng cửa kinh doanh không làm ăn.
Sau đó không thu hoạch được gì, lại bận rộn chăm sóc và ổn định cho mẹ và em gái trong gia đình Trần Nặc.
Nói tận tâm, trăm phần trăm tuyệt đối không giả.
Vốn dĩ Trương Lâm Sinh còn muốn tiếp tục tìm —— dù sao thanh niên trẻ tuổi có nhiều sức, không chịu buông tha.
Nhưng cuối cùng vẫn là Lỗi ca hiểu rõ một chuyện.
Một ngày nọ, hắn kéo Trương Lâm Sinh tới nói chuyện.
Ý của Lỗi ca rất đơn giản: Bản lĩnh của Nặc gia lớn như vậy, nếu xảy ra chuyện, chính hắn không có biện pháp trở về, như vậy bằng vào chính mình cùng Trương Lâm Sinh, sợ cũng tìm không được người.
Hơn nữa, Lỗi ca lăn lộn xã hội nhiều năm, làm việc luôn muốn để lại một con đường phía sau…
"Chúng ta tìm như vậy, không ai quản việc làm ăn trong cửa hàng, cứ tiếp tục như vậy sẽ không ổn!
Công việc kinh doanh thất bại, chúng ta thì không quan trọng.
Cùng lắm thì sau này ta trở về phố Đường Tử tiếp tục bán xe lậu.
Hạo Nam ca ngươi một thân bản lĩnh cũng không nhỏ, hơn nữa lại còn trẻ, tương lai sẽ luôn có chỗ kiếm cơm.
Nhưng… Mẹ và em gái của Nặc gia, tương lai phải làm sao?
Tiểu Diệp mới 5 tuổi!
Mẹ của Nặc gia, tình tình rất tốt, nhưng trên hồ sơ lại mang theo cái danh tù nhân mãn hạn, đời này muốn tìm một công việc nghiêm túc, vô cùng khó khăn!!
Hiện giờ việc làm ăn này, coi như là do Dặc gia để lại.
Nếu Nặc gia thật sự xảy ra chuyện lớn không về được…
Việc làm ăn này, chính là nồi cơm nửa đời kế tiếp của mẹ Nặc gia, còn có Tiểu Diệp Tử,!
Chúng ta không thể đá đổ cái nồi cơm này của mẹ Nặc gia!
Chúng ta phải tiếp tục kinh doanh!”
Cuối cùng, Lỗi ca thuyết phục Trương Lâm Sinh.
Nhìn vào cách làm việc của Lỗi ca và Trương Lâm Sinh.
Rồi ngẫm lại cách mà Lý Thanh Sơn đối xử với Viện Triều như thế nào…
Hôm nay Trương Lâm Sinh không cùng Lỗi ca đến nhà Trần Nặc.
Hắn ta vừa đến đó tuần trước. Vừa vặn hôm nay trong cửa hàng có một nhóm xe mới đến, trương Lâm Sinh phải ở lại cùng nhà cung cấp nói chuyện, thật sự không đi được.
Làm xong chuyện, đuổi nhà cung cấp đi, Trương Lâm Sinh mới rảnh rỗi gọi điện thoại cho Lỗi ca, biết được Lỗi ca đã đi qua nhà Trần Nặc.
"Lúc ta đi tới, Khả Khả cũng ở đây… Ừm… Tấm thẻ kia, mẹ của Nặc gia đã nhận, nhưng vẫn nên ở bên cạnh giúp đỡ khuyên nhủ thêm một chút…"
Đầu dây bên kia, Lỗi ca đem công việc giao phó xong, liền cúp máy.
Đã là tan tầm được một lúc, hôm nay Trương Lâm Sinh cũng không cùng Hạ Hạ ra ngoài ăn cơm tối…
Hai người đã thực sự sống với nhau, thường sống trong một ngôi nhà trong khu phố phía sau cửa hàng.
Nhưng hôm nay Trương Lâm Sinh không có ý định trở về, hắn muốn trở về nhà mình một chuyến, gặp cha mẹ mình.
Từ trong cửa hàng đi ra, dặn dò nhân viên cửa hàng khóa cửa lại, Trương Lâm Sinh đạp xe rời đi.