Ổn Trụ Biệt Lãng (Bản Dịch)

Chương 1172 - Chương 1172 Nhân Loại Ngu Xuẩn (4)

Chương 1172

Nhân Loại Ngu Xuẩn (4)


Khi cửa phòng tắm được mở ra, Fox đứng nghiêng cửa, vẻ mặt nghi ngờ nhìn người trước mắt.


Sid quấn một chiếc khăn tắm trên tóc, trên người mặc áo choàng tắm, đem thân thể gầy yếu bọc kín mít.


"Ngươi ở bên trong làm gì?" Fox cau mày: "Ngươi sẽ không… Làm điều kinh tởm đó, phải không?”


Sid lắc đầu: "Đừng sử dụng tư duy hành động của con người để phỏng đoán ta."


"Đừng tưởng rằng ta không hiểu, nam hài tuổi ngươi thường trốn trong nhà vệ sinh để làm gì…"


Fox đuổi theo Sid đến phòng của mình, sau đó tự mình ngồi trên ghế, hai tay nâng cằm đánh giá đối phương.


"Ngươi nhìn chằm chằm vào ta để làm gì?" Sid nhìn cô bé, dịu dàng cười nói: "Mặc dù ta hiểu, ngươi đã bước vào tuổi dậy thì của phụ nữ con người, nhưng ta không phải là một đối tượng khác giới thích hợp để yêu đương."


Fox mở to mắt: "Ngươi điên à? Ta cũng sẽ không thích một cái, một cái… Một…"


Sid nhún vai: "Một cậu bé trông gầy hơn ngươi sao?


Một con quái vật không phải con người?


Hay là một kẻ lang thang ở trong nhà ngươi ăn uống hỗn loạn mười tháng?”


Fox nghẹn một chút, cô chậm rãi nói: "Gần đây ta càng ngày càng cảm thấy ngươi… Có gì đó không đúng.”


"Không đúng?"


"Ừm, không phải là không đúng, mà là… Không giống như khi ngươi lần đầu tiên đến.”


Sid cau mày, nhìn Fox: "Sự khác biệt là gì?"


"Ngươi… trở nên giống như một con người.”


Nụ cười trên khuôn mặt của Sid biến mất.


Hắn cúi đầu nghiêm túc suy tư một chút, sau đó ngẩng đầu lên, nhíu mày nói: "Như vậy…?”


"Kỳ thật, cũng không có gì không tốt." Fox gật đầu, "Khi ngươi lần đầu tiên đến, ta thật sự ghét ngươi, thậm chí ta còn có chút sợ hãi.


Hiện tại, ta càng ngày càng nghĩ ngươi là một người tốt. Đôi khi, ngươi giống như một đứa em trai thực sự trong nhà.”


Biểu tình của Sid bỗng nhiên trở nên rất đặc sắc: "…Em trai?”


"Đúng vậy, kỳ thật ta vẫn rất muốn có một đứa em trai."


“………”


"Nhất là mỗi lần ngươi và ta cướp kẹo ăn, càng giống như em trai ta."


Sid xoa xoa mi tâm của mình, sau đó đi vào phía sau tủ quần áo để thay quần áo.


Fox cũng không rời đi, phảng phất như đã quen với việc này, không khách khí quay người lại, đưa lưng về phía Sid.


Đồng thời cô gái tiếp tục nói: "Mỗi lần chúng ta tranh giành kẹo, điều khiển TV, ta đều nghĩ ngươi như là em trai ruột của gia đình mình vậy, mặc dù mỗi lần ngươi đều không chịu nhường cho ta."


Còn có chuyện của ta ở trường học, ngươi cũng sẽ lắng nghe ta nói những lời nhàm chán kia với ngươi, sau đó còn có thể cho ta một ít chủ ý…”


"Chủ ý? Kể cả chuyện lần trước ngươi vì trả thù cô gái trong đội cổ vũ kia, nhốt cô ta trong toilet nữ sinh sao?” Phía sau truyền đến giọng nói của Sid: "Đã thay quần áo xong.”


Fox quay lại và nhìn Sid mặc một chiếc áo len cũ khá rộng và gật đầu: "Tay áo hơi rách, ngày mai hãy để mẹ sửa lại cho ngươi."


Dừng một chút, Fox tiếp tục, "Không phải là ý kiến do ngươi đưa ra sao?"


"Ta xem từ TV." Sid buông tay ra.


"Nhưng mà…"


Khi Fox còn muốn nói gì đó, Sid đã đi tới trước mặt cô, bỗng nhiên vươn tay, nhẹ nhàng đè lên đỉnh đầu cô gái, sờ sờ tóc cô.


“? ? ?” Fox hơi bất ngờ nhìn Sid: "Ngươi… Ngươi đang làm gì vậy?”


Sid nhìn chằm chằm vào mắt Fox và từ từ nói, "Ta, có thể phải rời đi."


Sắc mặt Fox đột nhiên căng thẳng, cô bé theo bản năng mím chặt môi.


"Ngươi không phải nói, dù sao ngươi cũng không có chỗ nào khác có thể đi, cũng không có chuyện gì khác có thể làm, không bằng ở lại chỗ chúng ta sao?"


"Đúng vậy, ta đã từng nói như vậy."


"Chuyện ở Nam Cực, không phải đã kết thúc sao?" Fox thầm thì, "Ta và ngươi đã đến nơi đó, ngươi còn nói rằng ngươi đã hoàn thành những gì ngươi sẽ làm. Đó chẳng phải là… đã kết thúc sao?”


Sau khi khẽ thở dài, thanh âm của Sid lại trở nên rất khó nắm bắt.


"Không, cũng không phải chấm dứt.


Mà là, sắp bắt đầu.”


"Bắt đầu… Bắt đầu cái gì cơ?”


Sid vuốt ve mái tóc hơi xoăn nhưng rất mềm mại của cô gái, thấp giọng lẩm bẩm:


"Một con chuột nhỏ tự cho là rất thông minh nhưng thật ra rất ngốc nghếch, bị một con chuột cường đại chặn trong một phòng giam, đang tìm mọi cách chiến thắng con chuột lớn, muốn chạy ra khỏi phòng giam.


Nhưng mà…" Sid nói tới đây, lại bỗng nhiên ngậm miệng lại.


Fox tự nhiên hỏi: "Nhưng cái gì?"


“… Nhưng mà…" Sid buông tay ra, lại đi tới bên cửa sổ lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, giống như đang nói cho Fox nghe, lại phảng phất như đang lẩm bẩm cho mình nghe.


“… Nhưng… Con chuột nhỏ này thực sự không nhận ra rằng nó không phải là một con chuột.


Mà là… Một con mèo.


Con chuột lớn nhìn có vẻ rất mạnh. Nhưng ở trước mặt mèo, kỳ thật đối phương chỉ cần một ngụm là có thể nuốt chửng nó!


Hừ, con người ngu ngốc.


Quá tin tưởng vào ý niệm và cảm giác tinh thần.


Tinh thần sinh mệnh thể chân chính cũng không dám tín nhiệm cảm giác của mình như vậy.


Mà nhân loại ngay cả ngưỡng sinh mệnh tinh thần cũng không sờ tới được, lại đối với cảm giác mê tín đến vậy…"


Chương 1172

Bình Luận (0)
Comment